Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 986 - Chương 987: Chất Vấn

. ._494__1" class="block_" lang="en">Trang 494# 1

 

 

 

Chương 987: Chất vấn



Trong bốn vị thần thế sơ khai cùa Thần Tộc Thượng Cổ, sức mạnh của thần lực sáng thế là yếu tối cuối. Tịch Kha là trật tự, Lê Sa là sinh mệnh, mà Tà Thần là nguyên tố! Nguyên tố vô hạn!

Chu Tước, Phượng Hoàng, Kim Ô là Chư Thần Viễn Cổ ba đại hỏa hệ chí tôn, Thanh Long, Băng Hoàng, Băng Lân là ba đại Thủy Hệ chí tôn. Nhưng về phương diện phép thuận thì sáu lục đại chí tôn là toàn bộ không đuổi kịp Tà Thần.

Phượng Hoàng không sợ Phượng Hoàng Viêm, nhưng vẫn sẽ bị Kim Ô Viêm cùng Chu Tước Viêm gây thương tích, Thanh Long có thể khống chế Chư Thiên hệ thủy, nhưng phải sợ Băng Hoàng cùng Băng Lân hệ băng. Tuy rằng sức mạnh của Vân Triệt vẫn chưa là gì nhưng không sợ hỏa cũng chẳng sợ băng, còn có sấm sét.

Nếu là tương lai có thể tìm thuộc tính phong và thổ của Tà Thần, thì năng lực gió mạnh hay núi đá cao cũng không còn đáng sợ.

Đây cũng là vì sao mà Vân Triệt đại đạo phù đồ tiến cảnh chậm chạp, tinh thần toái ảnh chỉ tới năm trọng, nhưng phượng hoàng tụng thế điển đã đạt cực cao, Kim Ô đạt kỉ lục, Băng Hoàng Phong Thần cực kì cao, dễ dàng giác ngộ huyền công Thần Đạo, trong thời gian ngắn trực tiếp đại thành.

Nguyên tố Tà Thần năng lực đều cao, có lẽ đã đã vượt qua giới hạn phép thuận, căn bản không bị trói buộc, đến các vị thần cũng không thể giải thích vì sao đã đạt cảnh giới “Nghịch Thiên” rồi.

Mặc dù thế, Vân Triệt muốn giải phóng hàn khí hấp dẫn băng linh thì tương đối dễ dàng, nhưng muốn muốn lấy huyền lực hấp thụ hết chỗ băng linh này một lần là chuyện không thể. Bởi vì nguyên tố lực lượng của hắn tuy cao, nhưng huyền Đạo lại quá thấp.

Nhưng thời cơ hết lần này đến lần khác trùng hợp xuất hiện. Vân Triệt vừa mới hoàn thành đột phá Phàm Đạo đến Thần Đạo. Lại vừa vặn hoàn thành lột xác. Huyền khí nguyên thủy nhất, tinh khiết, sự thuần khiết đến sạch sẽ bất ngờ, lại là lấy thần lực Tà Thần làm gốc huyền khí. Đối với băng linh tinh khiết mà nói, giống như là ngửi được Hồng Mông mới bắt đầu, hàn khí là ngọn nguồn mùi vị, như phản xạ có điều kiện thi nhau tiến tới.

Mà loại tình cảnh này, Vân Triệt lấy tất cả huyền lực trước mắt cũng không thể tái hiện lại. Nhưng hết lần này tới lần khác, lúc đó giống như thời cơ vậy...

Những này Vân Triệt đều không cảm thấy, chỉ là trong lúc hưng phấn tiện tay phóng thích huyền khí cảm nhận năng lực mới đã khiến Thiên Trì xảy ra chuyện gì đó.

Hắn mở to mắt sau khi cảm thấy không khí có gì đó không đúng, tầm mắt mọi người lại đều tập trung ở trên người mình. Băng linh nhảy múa xung quanh vây hắn vào giữa, như sao vây quanh trăng sáng. Khiến hắn trở thành tiêu điểm.

- Cái này... Cái này... Cái này...

Thường ngày tất cả các trưởng lão chức cao vọng trọng, cung chủ không còn một chút uy nghiêm, thần sắc từng người vặn vẹo như thấy quỷ.

Bọn họ, những người có tuổi nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể lý giải được tình cảnh trước mắt.

Mộc Hàn Dật cùng Mộc Phi Tuyết cũng đứng dậy từ Thiên Trì, sững sờ nhìn ba nghìn Băng Linh bay xung quanh Vân Triệt, mãi không lấy lại được tinh thần.

- Chuyện gì xảy ra?

Vân Triệt đứng dậy, hỏi Mộc Băng Vân.

Nếu là lúc trước, bỗng nhiên được mấy người này nhìn chăm chú thì nội tâm hắn chắc chắn sẽ rất bình tĩnh. Nhưng mới vào Thần Đạo tâm hồn hắn đang phấn khởi, thời điểm hăng hái, tuy rằng kinh ngạc nhưng không bối rối.

Mộc Băng Vân cũng rơi vào trạng thái giật mình, mà Mộc Tiểu Lan ở phía sau thì ngơ luôn rồi, miệng mở to đến nỗi có khi nhét được cả nắm đấm vào. Mộc Băng Vân hơi thở ra, coi như bình tĩnh mà nói:

- Tông chủ lấy ba canh giờ làm giới hạn, trong ba canh giờ người hấp dẫn được nhiều băng linh nhất sẽ làm đệ tử truyền thân, mà ngươi...

Trong nội tâm nàng còn có... Vân Triệt rõ ràng chỉ dùng một canh giờ ngắn ngủn, đã đột phá từ Phàm Đạo đến Thần Đạo! Trong thời gian ngắn như thế vẫn còn ở nơi"Cực kỳ nguy hiểm" trong Thiên Trì, nàng căn bản mới nghe lần đầu.

Rõ ràng những người khác không quan tâm chuyện này, lập tức muốn công bố... Hoặc là đã xuất hiện kết quả quyết đấu, rõ ràng ở mấy giây cuối lại xuất hiện sự biến hóa kinh thiên động địa như thế.

Trực tiếp khiến các trưởng lão, Cung chủ và đệ tử phải hoảng sợ.

Vốn đã chuẩn bị tốt cho thông kết quả Mộc Hoán Chi mấy máy cả chục lần, mới lên tiếng nói:"Chuyện này... Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Tiểu tử này xảy ra chuyện gì thế?"

Tất cả mọi người trong lòng đều thoảng qua một câu... Quỷ đặc biệt này biết rõ xảy ra chuyện gì! Minh lạnh Thiên Trì Băng Linh { bị : được } ngắn ngủn mười hơi thở giữa toàn bộ hấp dẫn, không phải nói Thần Điện đệ tử, coi như là tất cả trưởng lão, cung chủ, cũng tuyệt đối không thể nào làm được.

Nhưng loại chuyện này rõ ràng là xuất hiện trước mắt bọn họ. Phát sinh một người vừa bước vào Thần Đạo, từ những người ti vi thấp cho đến cao đều phải liếc nhìn.

Nếu nói là Vân Triệt là dựa vào hàn khí của chính mình lôi kéo nhưng Băng Linh này, bọn họ chắc chắn không tin. Bởi vì kể cả các tông chủ cũng chưa chắc là được. Hơn nữa Vân Triệt vừa rồi bỗng nhiên phóng thích Huyền khí cũng chỉ là trạng thái Huyền khí mới bắt đầu, căn bản không phải Huyền khí hàn băng.

Phía trên hàn băng thần long, Ngâm Tuyết Giới Vương vẫn im lặng... Ngay cả là nàng, cũng không thể giải thích vì sao Vân Triệt lại phát sinh chuyện này.

Những người này, người ngạc nhiên nhất chắc chắn là Mộc Hàn Dật và Mộc Vân Chi. Mộc Vân Chi thấy Mộc Hàn Dật thắng được, trong lòng vô cùng điên cuồng. Sự ngạc nhiên lan tỏa, sau đó là khiếp sợ, sắc mặt cứng đờ. Dần dần khôi phục bình thường, lớn tiếng nói:"Đại trưởng lão, đọc tuyên bố đi. Đệ tử Hàn Dật của ta thắng rồi, tất cả đều thấy."

- Nhưng mà chuyện này…

- Không nhưng nhị gì hết.

Mộc Vân Chi ánh mắt liếc Vân Triệt:

- Các ngươi chẳng lẽ không nhìn thấy tiểu tử này vừa mới đột phá, hắn mới vào Thần Đạo, trên người phóng thích là bình thường, huyền khí đây là thời kì đầu của Thần Đạo. Mà những băng linh này đương nhiên thích đồ vật nguyên thủy tinh khiết nhất, cho nên mới tụ về phía hắn, không có gì quá kỳ lạ! Cũng may kết quả cuối cùng đã nói ra, không để cho hắn làm hỏng đại sự.

Mộc Vân Chỉ nói làm cho mọi người ngạc nhiên, qua một hồi lâu, có không ít người bắt đầu gật đầu:

- Thì ra là thế, trách không được...

Băng Linh sở dĩ bị Vân Triệt hấp dẫn là bởi vì sau khi hắn đột phá huyền khí vô cùng tinh khiết, nhưng không phải người nào mới bắt đầu huyền khí cũng có thể tinh khiết như vậy... Phải nói ngoại trừ Vân Triệt, không ai có khả năng đạt đến trình độ này.

Nhưng chuyện phát sinh trên người Vân Triệt bọn họ căn bản không thể lý giải, vì vậy Mộc Vân Chỉ là miễn cưỡng thoái thác nghe hơi có lý thôi, lập tức khiến mọi người ở đây hoảng loạn và hoang mang... Bao gồm trưởng lão và cung chủ bắt được một lý do, một người tiếp theo gật gật đầu tỏ ý đã hiểu... Bởi vì ngoài lý do này họ không thể tìm lý do nào khác.

Tất cả bọn họ đều không tin Vân Triệt dùng hàn khí của mình để thu hút đám Băng Linh này!

- Rất có lý.

Mộc Hoán Chi cũng chậm rãi gật đầu. Lúc không có khả năng xảy ra chuyện nhất, thì lại xảy ra chuyện, kiểu gì cũng sẽ bị phóng đại gấp mấy lần. Dù sao, sau khi bước vào Thần Đạo, Huyền khí sẽ trở nên tinh khiết nhất là thật. Có lẽ là băng linh thật sự thích cái đó..

Vân Triệt là người đầu tiên ở Thiên Trì bước vào Thần Đạo, trước đây không có tiền lệ... Dù sao, người dưới Thần Đạo không được phép vào Thiên Trì.

- Có lẽ không đơn giản như vậy.

Mộc Túc Sơn trầm ngâm nói, vừa nói xong, hắn lại chậm rãi lắc đầu:

- Nhưng đây là cách giải thích duy nhất.

Sau khi tìm thấy lý do giải thích hợp lý, sự kinh ngạc của mọi người cũng tiêu tan. Trong hồ, trên khuôn mặt nặng nề của Mộc Hàn Dật mới xuất hiện tia vui vẻ, hắn đảo mắt nhìn về phía Mộc Phi Tuyết, nhưng Mộc Phi Tuyết vẫn trầm lặng như trước. Nhưng mãi mãi không thể hòa hợp, im hơi lặng tiếng, không biểu tình.

Sau khi Vân Triệt thu khí, băng linh xung quanh hắn bắt đầu tản bớt. Đến lúc này, hắn mới hiểu lời Mộc Băng Vân, hiểu được sự tình phát sinh. Nội tâm mãnh liệt run rẩy đứng lên, phía sâu trong đồng tử chớp lên tia hào quang... Hơn nữa còn rất sáng.

"Khụ"

Mộc Hoán Chi xoay người lại, nhìn Mộc Phi Tuyết, trong lòng thầm than, dài giọng nói:

- Giới hạn ba giờ của tông chủ đã kết thúc. Tuy rằng cuối cùng có chút chuyện. Nhưng cuối cùng Băng Linh là bị hàn khí dẫn dắt, mọi người ở đây đều rõ như ban ngày. Vì vậy, trận quyết đấu này người chiến thắng là—— Mộc Hàn Dật!

Âm thanh cứng rắn của Mộc Hoán Chi vang lên, các đệ tử của Thần Điện và cung Băng Hoàng hô hào, những tiếng vang ầm ỹ này cũng thể hiện đệ tử của Mộc Hoán Chi có quyền lực thế nào.

-Ha ha ha ha.

Mộc Vân Chi cất tiếng cười to, ngũ quan căng ra, vẫy tay với Mộc Hàn Dật:

- Hàn Dật, làm tốt lắm, quả nhiên con không làm sư phụ thất vọng. Sư phụ rất tự hào vì con, mau lên đây lạy tông chủ, chờ làm xong nghi thức bái sư, con chính là đệ tử truyền thân của tông chủ!

- Nghe nói không đến một tháng nữa là mừng thọ nghìn năm tuổi cha Hàn Dật, đây chính là món quà tốt nhất rồi.

Thần Điện trưởng lão cũng cười nói.

- Chẳng lẽ mới thế đã là tốt nhất, sợ lần này mừng sinh nhật thần thọ phải hoành tráng lắm.

Cung chủ thứ nhất nói.

Mộc Hàn Dật trở thành đệ tử truyền thân Giới Vương, không chỉ có Mộc Vân Chỉ vui vô cùng, đối với toàn bộ tông môn mà nói, đều đạt được mục đích chung.

- Vâng!

Mộc Hàn Dật lên tiếng, sau đó phi thân lên, áo trắng bồng bềnh, đến bên cạnh Mộc Vân Chỉ, không mang theo một giọt nước Thiên Trì.

- Đợi một chút!!

Đúng lúc này, một giọng nói có gì đó không đúng cất lên, trong bầu không khí hân hoan đặc biệt chói tai.

Ánh mắt mọi người nhìn về một phía, không khí cũng theo đó mà ngưng đọng.

Mộc Băng Vân khẽ cử động, rồi lại muốn nói lại thôi, cũng không ngăn trở.

Vân Triệt đi ra:"Đệ tử có mấy vấn đề, muốn thỉnh giáo đại trưởng lão."

Thân là đệ tử Băng Hoàng Cung, lại ép các trưởng lão mở miệng đã là vô cùng thất lễ. Mộc Vân Chi vốn rất sung sướng, thấy Vân Triệt nói một câu cực kỳ sát phong cảnh, làm cho bà tức giận. Hơn nữa cũng không thoải mái với chuyện hắn vừa làm, lập tức tức giận nói:

- Ngươi nghĩ ngươi là ai. Ở đây không có chỗ cho ngươi lên tiếng, mau cút xuống!

Mộc Băng Vân nhìn sang, chằm chằm hướng về Mộc Vân Chi, bình thản vô cùng mà nói:

- Hắn là đệ tử của ta.

Mộc Băng Vân nhìn chăm chú làm cho đồng tử Mộc Vân Chi co rút mãnh liệt, khí thế lập tức yếu đi mấy phần.

Mộc Túc Sơn đi về phía trước, cười ha hả mà nói:

- Đệ tử có vấn đề cần thỉnh giáo, cái này rất bình thường. Vân Triệt, không biết ngươi có chuyện gì muốn thỉnh giáo đại trưởng lão?

- Ngươi nói đi.

Mộc Hoán Chi khẽ gật đầu. Vừa rồi cái nhìn của Mộc Băng Vân với Mộc Vân Chi thấy rất rõ... Hiển nhiên, Mộc Băng Vân đối với đệ tử này rất bảo vệ.

- Vấn đề thứ nhất đệ tử muốn thỉnh giáo.

Vân Triệt mặt không đổi sắc, không kiêu ngạo không siểm nịnh mà nói:

- Tông chủ chọn đệ tử thân truyền là quyết định bằng băng linh. Sau ba canh giờ, ai có nhiều băng linh nhất thì thắng. Nhưng tông chủ có giới hạn chỉ đệ tử Thần Điện mới được tham gia còn đệ tử Băng Hoàng Cung không có tư cách?

- Cái này... Tông chủ cũng không giới hạn.

Mộc Hoán Chi lắc đầu.

- Vấn đề thứ hai.

Vân Triệt tiếp tục nói:

- Lúc đệ tử dẫn băng linh đến bên người nước Thiên Trì có cạn không?

-... Cũng không có.

Mộc Hoán Chi ánh mắt biến đổi, cuối cùng cũng biết"Thỉnh giáo" của Vân Triệt là cái gì. Mà tất cả mọi người cũng đều ý thức được điểm này, Mộc Vân Chi sắc mặt trầm xuống, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ngươi muốn nói cái gì? Ngươi chẳng lẽ lại còn muốn...

- Đúng! Ta chính là muốn hỏi!

Vân Triệt đột nhiên lớn tiếng:

- Lúc giới hạn ba giờ của Tông chủ kết thúc, băng linh bên người đệ tử là ba nghìn con, mà bên người Mộc Hàn Dật lại không có, chỉ cần không mù thì đều thấy rõ! Nhưng kết quả cuối cùng lại là Mộc Hàn Dật thắng... Đệ tử muốn thỉnh giáo cuối cùng thì đây là đạo lý gì!?


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment