Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 985 - Chương 986: Gia Nhập Thần Đạo

. ._493__2" class="block_" lang="en">Trang 493# 2

 

 

 

Chương 986: Gia nhập thần đạo



Vì cái gì cố tình vào ngay lúc này......

Mộc Băng Vân nguyệt mi nhíu chặt. Nếu nói đột phá cảnh giới nhỏ là huyền lực lượng biến, đột phá cảnh giới lớn là biến chất, như vậy, đột phá từ phàm đạo đến thần đạo là triệt để hoàn hoàn toàn toàn lột xác, cùng bất luận mỗi một lần đột phá lúc trước đều hoàn toàn bất đồng. Mà quá trình này sẽ cực kỳ dài lâu lẫn gian nan, thường thường phải kể tới thiên tài có thể hoàn thành, dù cho thiên phú cực kỳ tối cao, thuận lợi vô cùng cũng phải mấy canh giờ.

Hơn nữa nguy hiểm cũng sẽ cao tương đương, đặc biệt là trong quá trình đột phá không thể chịu bất luận cái gì quấy nhiễu, nếu không cực dễ đối với huyền mạch tạo thành trọng thương khó có thể đảo ngược.

Cho nên, phàm nói huyền giả đỉnh điểm cảm giác được mình sắp đột phá đều sẽ lựa chọn lập tức bế quan.

Mà Vân Triệt đạo đột phá từ Phàm Đạo đến Thần Đạo lại tới đột nhiên như thế.

Bước vào Thần Đạo là lúc toàn thân huyền khí sẽ trải qua một lần hoàn toàn lột xác, trong quá trình này, huyền khí hoàn toàn thoát khỏi khống chế, không thể vận chuyển hay phóng thích, căn bản không có khả năng lại khống chế hàn khí Thiên Trì. Hàn khí Thiên Trì nơi này, không thể nghi ngờ trở thành trở ngại đột phá cực lớn, thậm chí sẽ ở thực trong khoảng thời gian ngắn đối với thân thể và huyền mạch tạo thành trọng thương. Cho nên Vân Triệt ở chỗ này bỗng nhiên đột phá, quả thực nguy hiểm tới cực điểm.

Mộc Băng Vân không dám tiếp tục có bất kỳ do dự, nhanh chóng ra tay, thả hàn khí muốn bày phong tỏa kết giới xung quanh Vân Triệt, đồng thời nhanh chóng nghĩ làm sao để không làm quấy nhiễu hắn, dẫn hắn lập tức rời khỏi Minh Hàn Thiên Trì.

Nhưng hàn khí còn chưa thả, nàng đã ngẩn ra...... Bởi vì tốc độ huyền khí xoay quanh cơ thể Vân Triệt sắp đến trình độ khó có thể lý giải được.

Vừa là"Lột xác", tự nhiên chầm chậm mà gian nan. Nhưng huyền khí trên người Vân Triệt lưu chuyển lại nhanh như bạo phong. Không có huyền khí hộ thân, hàn khí vào cơ thể vốn sẽ làm cho thân thể co rúm lại, thống khổ không thể tả, nhưng sắc mặt Vân Triệt vẫn như thường, khắp toàn thân từ trên xuống dưới không có chút dấu hiệu nào bởi vì hàn khí mà co giật.

Huyền khí lưu chuyển tuy rằng cực nhanh, nhưng không chút nào hỗn loạn.

Bàn tay Mộc Băng Vân dừng ở nơi đó, hồi lâu chưa động, ánh mắt lộ ra kinh sợ hồi lâu vẫn chưa tiêu tán. Phía sau nàng, Mộc Tiểu Lam đầy mặt căng thẳng, không dám phát ra âm thanh, không dám thở mạnh một cái.

Tình huống trên người Vân Triệt khác thường, chỉ có Mộc Băng Vân cách Vân Triệt gần nhất phát hiện. Những người khác, bất luận trưởng lão cung chủ hay là đệ tử, sau lúc kinh ngạc ban đầu, đều rất nhanh dời ánh mắt. Trận đột phá này, đối với Vân Triệt mà nói là một loại tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới, nhưng...... Tất cả mọi người tại chỗ, trừ hắn ra, toàn bộ đều từ lâu ở trong lĩnh vực Thần Đạo nhiều năm, căn bản"Không cảm thấy kinh ngạc" cũng không bằng...... Có thậm chí trong bí mật khịt mũi coi thường.

Bởi vì...đối với bọn họ mà nói, bất quá là một khởi đầu mới đã sớm vượt qua không biết bao lâu mà thôi.

Trước bị hấp dẫn ánh mắt, bất quá là thời cơ Vân Triệt đột phá có chút hủy phong cảnh. Một bên khác là cuộc chiến kịch liệt quyết định người kế tiếp làm đệ tử thân truyền giới vương, ai sẽ đặt sự chú ý vào một một kẻ chỉ là đột phá Thần Đạo khởi điểm.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ Mộc Băng Vân, hiển nhiên là ở bên hộ pháp, có nàng tự mình thủ hộ, như vậy vấn đề đột phá cũng có thể coi như không có gì lớn.

Trong thế giới huyền mạch Vân Triệt, Tinh Vân vẫn còn đang nhanh chóng xoay tròn bên trong chầm chậm trưởng thành, trong đó lóe lên ngôi sao cũng từ từ càng thêm dày đặc. Bốn màu ánh sáng ở với tần suất chuyển động tương đồng, toàn bộ huyền mạch đều ở biến hóa long trời lở đất, từ các vị trí cơ thể truyền tới xúc giác đã biến hóa, đối với nhận biết thế giới cũng đều biến hóa rõ ràng.

Trong ý thức không ngừng chiếu lại hình ảnh từ biệt giống như vừa xảy ra...... Tuyên bố rõ ràng hắn đang bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nhờ có sinh mệnh và sức mạnh hoàn toàn mới.

Duy nhất không thay đổi là Ma Nguyên Châu bên trong huyền mạch...... Vẫn hoàn toàn u ám tĩnh mịch.

Minh Hàn Thiên Trì yên tĩnh không hề có một tiếng động, chỉ có thanh âm nước ao nhỏ xuống tâm hồn. Tất cả sự chú ý đều tập trung ở trên người Mộc Hàn Dật và Mộc Phi Tuyết, theo thời gian trôi đi, hai người đấu võ nhưng càng thêm giằng co, hấp dẫn Băng Linh số lượng giống như đúc, từ đầu đến cuối đều không có kéo dài chênh lệch.

Hai canh giờ rưỡi trôi qua, hai người hấp dẫn băng linh đều là hai mươi bốn con...... Nửa giờ đã qua, cơ hồ ở hoàn toàn cùng thời điểm, đã biến thành hai mươi sáu con...... Lại thêm một khắc, đồng thời đã biến thành hai mươi bảy con.

Thời gian giống như chậm lại, bất luận đệ tử Băng Hoàng Cung hay Thần điện đệ tử, đều đã không cách nào ngưng thần, mà là mở to hai mắt, ngừng thở, cùng đợi xem kết quả cuối cùng.

Cho dù là có hơi chênh lệch cũng sẽ không làm bầu không khí nón thở như thế, nhưng hai người chẳng những có số lượng băng linh trước sau tương đồng, ngay cả khác biệt đều cực kỳ nhỏ.

- Không nghĩ tới, trên Băng Hệ Pháp Tắc, hai người cư nhiên thế lực ngang nhau, qua ba canh giờ, lại hoàn toàn nhìn không ra ai mạnh ai yếu.

Một Thần Hoàng trưởng lão cảm thán nói.

- Tông ta một thế hệ có thể đồng thời xuất hiện hai đệ tử kiệt xuất như thế, thật là may mắn.

Một Thần Điện trưởng lão khác cảm thán.

Mà đúng lúc này, ánh mắt cùng thần sắc mọi người đều đột nhiên biến đổi.

Bởi vì, thời khắc cuối cùng, Mộc Hàn Dật và Mộc Phi Tuyết thế nhưng không hẹn mà cùng lấy lực lượng và tinh thần tập trung hướng về phía một băng linh đơn độc.

Hai người cũng ở đồng thời phát hiện điểm này, nhưng ai cũng không có dời đi...... Bởi vì, đây là con cách hai người bọn họ gần nhất, lấy trạng thái trước mắt bọn họ gần như không hề chênh lệch, thời khắc quyết định chọn mục tiêu chính là vận mệnh, cũng chính là hoàn cảnh tất bại.

Cục diện này làm không khí vốn đã khẩn trương vô cùng đột nhiên đông lạnh đi. Lần này, ngay cả chúng trưởng lão lẫn cung chủ đều ngừng hô hấp.

Thời gian, còn thừa lại một khắc cuối cùng, thời gian này chỉ cũng đủ bọn họ nhiều nhất hấp dẫn một con băng linh...... Cũng mang ý nghĩa, bọn họ đồng thời lựa chọn con băng linh nào, trực tiếp quyết định kết quả hôm nay.

Khí tức hai cỗ băng hàn hấp dẫn rồi triệu hoán, ý thức con băng linh bị xúc động, chỉ do dự thời gian rất ngắn, liền hướng hai người bay đi, hơn nữa tốc độ phi hành rõ ràng nhanh hơn bất luận con băng linh nào lúc trước, chỉ là, quỹ đạo nó phi hành lại phi thẳng tắp, hơn nữa không ngừng di động, khi thì sang trái, khi thì sang phải.

Cuối cùng, nó ngừng lại...... Vừa vặn ngừng ở giữa Mộc Hàn Dật và Mộc Phi Tuyết, sau đó ở tại chỗ, hồi lâu đều không di chuyển...... Hiển nhiên đang rối rắm lựa chọn.

Đinh...... Đinh......Đinh......

Nước trong huyền trận càng ngày càng ít, trận quyết đấu đã gần đến hồi kết thúc. Tầm mắt đều chăm chú vào con băng linh ở giữa hia người kia, nhưng nó như bị đóng ở nơi đó, mặc cho thời gian tiến vào giây đếm ngược cuối cùng, lại trước sau không chịu động.

“Đến Hàn Dật bên kia đi!”

Mộc Vân Chi hô hấp cũng theo băng linh đình chỉ, thân phụ tu vi cực cao lại bị nghẹn đến sắc mặt đỏ bừng. Khẩn nắm chặt đôi tay đến mức gân xanh cơ hồ muốn vỡ ra.

"Phi Tuyết, cố lên a.” Mộc Hoán Chi trán đổ mồ hôi từ lâu. Tuy rằng hắn đối với kết quả không xem trọng như Mộc Vân Chi, nếu là Mộc Hàn Dật thắng được, hắn cũng có thể thản nhiên tiếp nhận, nhưng đấu suốt ba cái canh giờ, tới một khắc cuối cùng lại kịch liệt như thế, hắn không cách nào không khẩn trương.

Tuy rằng Mộc Phi Tuyết tính cách lãnh đạm, lời nói cực ít, nhưng thân là Băng Hoàng đệ tử, có ai không mộng tưởng trở thành đệ tử thân truyền đại giới vương!

Đinh...... Đinh...... Đinh......

Nước Thiên Trì vẫn như cũ ở đâu vào đấy nhỏ giọt, bên trong huyền trận, nước hồ đã tới trăm giọt cuối cùng.

Chín mươi giọt......

Tám mươi giọt......

Bảy mươi giọt......
......

Mộc Hàn Dật và Mộc Phi Tuyết đôi mắt vẫn luôn chặt chẽ nhắm chặt, nhưng trên người đều là băng sương bốc lên. Bọn họ đều trút hết hàn băng pháp tắc không hề giữ lại...... Trước hôm nay, hai người đều có tự tin tuyệt đối, hai người cũng chưa nghĩ đến, đối phương thế nhưng cường đại hơn so với mình dự đoán.

Tuy rằng hai người này được công nhận đứng đầu trong thế hệ Băng Hoàng, nhưng ngày thường, bọn họ như cũ đều có giữ lại phần nào...... Thẳng đến hôm nay, mới không hề giữ lại mà phóng thích ra.

Năm mươi giọt......

Bốn mươi giọt......

Ba mươi giọt......

Mỗi một tiếng nước rơi đều thật đánh mạnh vào tâm. Nhưng con băng linh kia không có quyết định cuối cùng lại vẫn như cũ bướng bỉnh dừng lại tại chỗ, không lệch không nghiêng.

Toàn bộ Minh Hàn Thiên Trì, duy nhất không có chịu căng thẳng chỉ có một người......

Đó chính là người hoàn toàn ở trong thế giới chính mình - Vân Triệt.

Hắn đột phá, cũng vào lúc này...... Cũng chỉ ngắn ngủn một canh giờ, rốt cuộc nghênh đón kết thúc hoàn mỹ.

huyền khí quanh thân Vân Triệt đã đình chỉ vờn quanh, hơn nữa vô thanh vô tức trở về thân thể hắn. Huyền mạch đã hoàn toàn không thấy sương mù nồng đậm, mà là giống như bát ngát sao trời, trong đó điểm điểm sao trời lập loè thần bí mà cường đại.

Thần Đạo khí tức...... Thần Nguyên Cảnh một bậc khí tức!!

Thần Nguyên Cảnh là bước đầu tiên phàm nhân bước vào Thần Đạo, là một bước “Nguyên khí hóa thần”, sẽ làm thể chất huyền giả vượt qua giới hạn con người, biên độ tăng cường cực đại, thọ nguyên cũng tăng trưởng.

Loại biến hóa này, ở trên người huyền giả khác là lột xác cực kỳ rõ ràng, nhưng ở trên người Vân Triệt, thể chất biến hóa lại không có mãnh liệt như vậy, bởi vì thể chất của hắn đã sớm vượt qua phạm trù phàm nhân.

Cho nên đối với người khác nói là lột xác, với hắn mà nói, chỉ là lại một lần tăng cường mà thôi.

Mà làm Vân Triệt mừng rỡ như điên là huyền lực tăng lên dữ dội!

Cảm giác huyền khí hoàn toàn thay đổi, hắn lúc trước tuy rằng đã giao thủ với huyền giả Thần Đạo, nhưng cảm xúc không rõ ràng, mà ở trên người mình, cái loại cảm giác này, giống như là một lĩnh vực lực lượng khác! Tuy rằng chỉ là một lần đột phá, từ Quân Huyền Cảnh cấp mười đến Thần Nguyên Cảnh cấp một, nhưng hắn cảm giác chính mình đâu chỉ là cường đại một gấp hai, mà là gấp mười lần không ngừng!!

Ở Tà Thần Lực tăng cường, chính hắn đều không thể đánh giá có thể phóng xuất ra sức mạnh cường đại kiểu gì!

Loại sức mạnh càng tăng lại không bị mất đi làm trái tim Vân Triệt kích động thật lâu, tự tin cùng ngạo khí cũng theo đó bạo tăng, bừng tỉnh thậm chí có một loại cảm giác chính mình đã cường đại đến không gì không làm được. Đắm chìm trong sung sướng, hắn đều quên mất chính mình hiện giờ ở nơi nào, thống khoái hét lớn một tiếng, hai tay mở lớn, huyền khí đã đi vào Thần Đạo tùy ý phóng thích, đồng thời ý thức cũng trực tiếp tỉnh lại......

Hai mươi lăm giọt......

Hai mươi giọt......

Mười lăm giọt......

Nước Thiên Trì dần dần nhỏ giọt hầu như không còn, mà ở lúc này, băng linh yên lặng hồi lâu trước ánh mắt mọi người nhảy lên, rốt cuộc có động tĩnh. Nó do dự chếch đi một chút...... Chếch dần dần, rõ ràng là phương hướng Mộc Hàn Dật, sau đó tựa hồ làm ra quyết định cuối cùng, hướng về phía Mộc Hàn Dật bay tới.

Mười giây......

- Là Hàn Dật thắng!!

Kết quả cuối cùng, một khắc rõ ràng hiện ra, theo băng linh lựa chọn, rốt cuộc đã trần ai lạc định. Thiên Trì chỉ còn mười giọt cuối cùng, thời gian ngắn như thế, lại không có khả năng xoay chuyển.

“Ha ha ha ha ha!” Mộc Vân Chỉ hoàn toàn thả lỏng, dù cho nàng mấy ngàn năm tu vi, cũng không thể áp xuống trái tim mừng như điên giờ phút này, tùy ý phá lên cười.

“Haizz.” Mộc Hoán Chi thở dài một tiếng. Kịch liệt đến trình độ như thế, kết quả cuối cùng cơ bản đã cùng không quan hệ đến thực lực, mà dựa càng nhiều vào ý thức băng linh, nhưng bại chính là bại.

Mộc Hàn Dật hai mắt như cũ nhắm chặt, nhưng khóe môi đã lộ ra ý cười, thân thể cũng rõ ràng xuất hiện kích động run rẩy.

Mà đúng lúc này, trên bờ hồ, một cỗ huyền khí mới vào thần đạo phóng thích ra, còn cùng với một tiếng gầm rú cực kỳ thất lễ hưng phấn.

Tiếng gầm rú chớp mắt vang lên, băng linh bay về phía Mộc Hàn Dật bỗng nhiên yên tĩnh lại, sau đó không hề có điềm báo trước phát ra một tiếng lúc trước chưa bao giờ có, tiếng ngâm giòn giã kỳ ảo cực điểm, tốc độ phi hành đột nhiên tăng nhanh, vượt xa bất kỳ một con băng linh lúc trước......

Nhưng quỹ tích bay lại phát sinh ra biến hóa, không hề bay về phía Mộc Hàn Dật, mà là bỗng nhiên bay về phía nơi xa bên trì...... Bay về phía chỗ Vân Triệt!!

Mọi người còn chưa có phản ứng xảy ra chuyện gì, gợn sóng Minh Hàn Thiên Trì bỗng nhiên nổi lên bốn phía, băng linh xa xa đang bay lượn nô đùa toàn bộ phát ra thanh âm lanh lảnh cực điểm, sau đó bay lượn lên, đuổi sát con băng linh lúc trước, tốc độ nhanh như từng ngôi sao băng trắng như tuyết......

Cũng đồng thời trong chớp mắt, băng linh bay lượn xung quanh Mộc Hàn Dật và Mộc Phi Tuyết mà bọn họ dùng ròng rã ba canh giờ, đem hết toàn lực hấp dẫn tới càng toàn bộ không chút do dự ly tán, cùng tất cả băng linh đồng thời bay thẳng Vân Triệt mà đi.

Tốc độ của chúng cực nhanh, toàn bộ bay tới bên người Vân Triệt. Lúc trước, băng linh bay lượn ở bên cạnh Thần Điện đệ tử đều là tư thái chầm chậm mang theo cẩn thận do dự, nhưng ở xung quanh Vân Triệt lại bay lượn phá lệ hưng phấn, âm thanh vô cùng nhảy nhót, đang bay múa tranh nhau chen lấn tới gần hắn, giống như trên người hắn có một loại hấp dẫn nào đó lớn đến trí mạng.

Trên Minh Hàn Thiên Trì ròng rã ba ngàn băng linh, trong thời gian vài hơi thở, toàn bộ tụ lại đến bên cạnh người Vân Triệt, đều không ngoại lệ!

Đinh!

Nước Minh Hàn rốt cuộc rơi xuống giọt cuối cùng, Vân Triệt cũng tại lúc này mở mắt ra, sau đó trực tiếp sửng sốt, kinh ngạc nhìn băng linh hưng phấn bay múa xung quanh...... Cùng với từng cái từng cái khuôn mặt đông lại kinh ngạc đến ngây người.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment