Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 224


Ầm Ầm Ầm Ầm..........!!!
- Họa Hạc Phi Yên - Ma Họa !
Sát niệm của Thiên Vũ ngưng thành hình một con chim Hạc ở phía sau lưng mình nhưng nhìn kĩ lại thì con chim Hạc này lại mang Tử sắc khác hoàn toàn so với đại đa số chim Hạc khác nó cực kì thông minh quyết đoán giống hệt ý niệm của Thiên Vũ vậy .
- Vút........!!!
- Trò vặt vãnh !
- Xoẹt !
Lão ta vung nhẹ thanh kiếm của mình ý niệm hóa Hạc của Thiên Vũ bị đánh tan nhưng nét mặt của Thiên Vũ vẫn không đổi chỉ mỉm cười đắc ý làm cho lão ta cảm thấy có chút khó hiểu .
- Phập !
- Hự........!!!
- Sao.....!sao có thể......???
- Nhìn kìa !
- Tâm Ma.......!sao lại tồn tại những nhiều hình dáng quá vậy ???
- Tâm Ma vốn không có hình dáng cụ thể và nhất định nhưng sẽ luôn xuất hiện dưới hình dáng con người rất nhiều .
Hàn Đức lên tiếng giải thích .
- Nhưng Tâm Ma của Thiên Vũ lại là chim Hạc vậy sư phụ ???
Mẫn Tuệ hỏi .
- Cái này ta cũng không rõ nữa nếu xét về tốc độ thì ta không chắc đâu mới là loài chim sở hữu tốc độ bay nhanh nhất nữa .
- Tỏa Hạc !
- Vút !
Hàng loạt Họa Hạc bao vây xung quanh lão ta còn lão ta vẫn bình tĩnh giải phóng toàn bộ Long Khí ra xung quanh tấn công toàn bộ số Họa Hạc đó .
- Ầm........!
- Vút !
- Vù.........!
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt..........!!!
Loạt đòn tấn công dồn dập đó của Họa Hạc khiến cho lão tả phải gồng hết sức lực của mình để có gắng chống đỡ nhưng chưa dừng lại ở đó Thiên Vũ đã dùng Phong Lân đả kích nội thương khiến hắn ta văng thẳng xuống mặt đất .
- Uỳnh !
- Bịch !
- Tâm Ma đối đầu Tâm Ma như ngươi muốn .

- Vút !
- Ẩn sâu bên trong làn khói mù mịt kia lão ta lão lên với một tốc độ cực kì nhanh chóng đã áp sát được đến vị trí của Tuyết Băng .
- Tuyết Băng !!!
- Bạo Diệt Lôi !
- Uỳnh !
Một vụ nổ lớn đã làm cho những Vệ tướng lĩnh chỗ đó lãnh trọn đòn tấn công có sức mạnh cực kì to lớn nhưng may mắn thay điều kì diệu đã xảy ra vào giây phút quan trọng đó .
- Cái gì ???
Lão ta sững sờ không tin vào mắt mình .
- Tất cả nghe lệnh ta toàn bộ quân phản loạn giết không tha !!!
- Giết !!!
- Là Minh thiếu ??? Cuối cùng quân chi viện cũng đã tới kịp thời rồi !
- Toàn quân nghe lệnh giương cao lá cờ lên cùng ta xung phong !
Cứ như thế toàn bộ quân lực của cả hai bên liên thủ với nhau đồng loạt xông lên tấn công đại quân của lão ta và Ngũ thành chủ .
- Đại ca , chạy thẳng về hướng Nam đi !
- Hướng Nam ???
- Dẫn dụ bọn chúng qua đó đi đệ tự có dự tính ép hắn ta giao ra ngai vị cho đại ca !
- Nói thì dễ nghe quá đấy đệ nghĩ hắn ta chịu giao ra sao ???
- Vút !
Một chiếc lông vũ sượt lướt qua người lão ta may mắn thay kịp thời phản ứng kịp .
- Bách Quỷ Thi Hành !
- Ầm Ầm Ầm Ầm.........!!!
Hàng loạt vạn ma yêu quái đồng loạt xông lên tấn công Thiên Vũ .
- Ầy , cho ngươi gọi bao nhiêu quân đi chăng nữa cũng chẳng làm gì được bọn ta đâu !
- Vậy sao ???
- !!!!???
- Tất cả cẩn thận vũ khí của bọn chúng có độc tố cực kì nguy hiểm đấy bị dính một chút lên người thôi cũng đủ chết rồi !
- Cái gì ???
- Vậy khác nào bảo chúng ta chịu trận sao ???
- Bịch bịch bịch bịch.........!!!
- Vũ Phong !
- Vù..........!!!
Mẫn Tuệ dùng toàn bộ Long Khí hóa thành cánh thổi bay đám yêu ma quái đi lên trên không trung .
- Thỉ Vũ Điểu - Thu !
- Vút vút vút vút vút vút vút vút..........!!!
- Liệt Mãnh Hỏa Thương !
- BÙM !
- Tất cả các ngươi mau chóng bịt miệng lại mau lên ! Những người có Long Khí lập tức mở Long khí ra cho ra gia cố phòng ngự cho đại quân .
Hàn Đức ra lệnh cho toàn bộ Vệ quân nhanh chóng bịt miệng lại để tránh độc tố tràn vào cơ thể bọn họ .
- Vút vút !
Đột nhiên phía sau đại quân của Hàn Đức xuất hiện hai Cường kiếm giả bí ẩn xuất hiện ra tay ứng cứu .
- Hừ !
- Ầm !
- Hai vị là...........????
- Bọn ta chỉ là kẻ vô danh thôi nãy thấy các người đánh nhau với đám người đó tiện thể cũng đã hiểu được đại khái nội tình trong chuyện này rồi.

- Tinh Vân Thanh Quang - Diệu !
- Ầm !
- Tinh Vân ???
- Gia tộc Cung Phụng có rất nhiều đều có chung một sức mạnh nhưng dùng ra sao còn tùy vào kẻ sử dụng có lẽ sức mạnh của bọn ta có chút giống với người mà các ngươi đã gặp đã đấu cũng là lẽ thường .
- Uỳnh !
- Sạt..........!

- Tên tiểu tử này rốt cuộc đang cố che giấu sức mạnh gì vậy ngay cả khi bị Tâm Ma thao túng toàn bộ tâm trí nhưng ta thấy tên tiểu tử vẫn giữ được ý thức của mình .
- Nếu đã đánh đến mức này rồi cần gì phải kiêng kỵ tên tiểu tử này làm gì giải phóng toàn bộ sức mạnh đi đại ca .
- Giải phóng toàn bộ đồng nghĩa với việc tu vi sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều đấy tạm thời không được làm liều kiên nhẫn chờ đợi đi .
- Khoan đã , người đâu ???
Thoắt cái Thiên Vũ đã thoát khỏi sự quan sát của hai tên đó từ lúc nào không biết nữa .
- Vù........!
- Ngũ đệ cẩn thận !
- Chát !
- Sạt........!
- Hừ !
- Gia hỏa này quả nhiên không dễ đối phó chỉ đành lôi 2 tên đó ra chấn áp thì may ra vẫn còn cơ hội .
- Tiểu tử , có bản lĩnh thì thử giết bọn ta xem nếu dám ra tay thì tỷ tỷ của ngươi và cả tên đó cũng sẽ chết theo bọn ta đấy !
- Tống Mai ??? Lâm Quân ??? Bọn họ............???
Minh thiếu bất giác nghe thấy câu nói đó không kiềm chế được sự tức giận lao tới định giế t chết lão ta thì bị Thiên Vũ ngăn lái .
- Không được làm bừa Minh thiếu ! Mạng người vẫn nên ra tay ưu tiên cứu ra trước đã không nên làm càn .
Nhận ra được vài phần đáng ngờ của bọn chúng Thiên Vũ liếc mắt nhìn Họa Hạc .
- Gật đầu .
- Vù.......!
- Soạt !
- Tiểu tử , nếu ngươi vẫn nghĩ các ngươi đã dành được thắng lợi thì lầm to rồi đó dẫn hai tên đó đến đây cho ta !
Một lát sau ,
- Tại sao vẫn chưa dẫn người đến vậy ??? Mấy tên kia đâu hết rồi ???
- Uỳnh !
- Cái gì nữa đây ???
- Soạt !
- Vút !
- Hàng Ma !
- Bùm !
- Hự........!Thành chủ.......!hai kẻ đó........
- Viu........!
- Phập !
- Hự !
- Rắc rắc rắc !
- Nhốt bọn ta trong cái nơi khó chịu đó mãi giờ mới được ra ngoài hít thở chút xíu nào !
- Vù......!
- Quả nhiên hai người bọn họ bị Ngũ thành chủ bắt được chẳng trách hai người kia tìm kiếm không có chút tung tích gì cả cũng may khứu giác và thính giác của ta đã nhạy cảm hơn người khác gấp vạn lần .

- Tống Mai !
Cảm nhận được sự hiện diện của Tống Mai đang ở đây Chu Phúc trong vô thúc bất giác mở mắt tỉnh lại đồng thời vừa kịp lúc Anh Nguyệt đã được cứu sống trở về từ cõi chết .
- Đại ca !
- Bịch bịch bịch bịch bịch.......!
- Chu huynh ! Huynh sao rồi ???
- Soạt !
- Ta đây còn lâu mới chết dí ở cái nơi ngớ ngẩn này món nợ của ta và ngươi chưa tính chết cái gì chứ hơn nữa ngươi lén lén lút lút mang Tống Mai đi làm cho ta khó xử lắm đấy có biết không hả tên khốn này !
- Lẽ nào cha..........???
- Ông ấy không nói nhưng nhìn qua nét mặt thì ta đã biết rồi sau lần này e rằng muội phải cùng ta về Hoàng Thánh tộc một chuyến rồi !
- Về sao ??? Muội không đi !
- Ngươi cũng phải theo ta về đấy Lâm Quân .
- Được thôi ! Vừa hay ta cũng có chút chuyện cần nói với ông ấy đây .
- Bộp !
- Ui da !
Tống Mai đạp mạnh lên chân Lâm Quân rồi nhíu mày nói .
- Tính khí cha muội như thế nào chả lẽ huynh lại không biết còn dám gặp trực tiếp ông ấy sao hay là huynh muốn chết ???
- Này này này , sao ta cứ có cảm giác hai đứa cứ như thể là phê thê từ lâu rồi thì phải ?
- Hử ???
- Vụt !
- Bùm !
- Tại sao tên tiểu tử đó vẫn giữ được Tâm Ma lâu như vậy thế ???
- Họa Hạc - Dạ Thần !
- Soạt !
- Vút !
- Địa Ma Quỷ - Đi !
- Ngũ đệ đừng có làm càn Tâm Ma mới đánh được với Tâm Ma thôi đánh đơn thuần hoàn toàn không có tác dụng đâu !
- Sao ???

Bình Luận (0)
Comment