Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 225


Ngươi nghĩ Tâm Ma đối Tâm Ma mà lại bỏ qua đối trọng lớn nhất đối với với con người rồi hay sao ? Thiên Hạc !
- Cái gì ???
- Họa Hạc đến lúc ngươi mở ra sức mạnh thật sự của ngươi ra đi.

Trong chốc lát sự Hắc hóa thân xác Họa Hạc đột nhiên xuất hiện những vết nứt vỡ để lộ ra hình dáng uy nghiêm vốn có của mình ra ánh sáng đó tỏa khắp nơi giống như Tiên Thú ban phát sự sống cho muôn nơi mà nó đi qua vậy.

- Thiên - Ma 2 khái niệm 2 thế giới chỉ có thể đi qua được một bên xưa nay chưa một ai có thể đi được qua cả 2 ranh giới Thiên - Ma mà còn giữ được sự bình tĩnh nhưng xem ra ta là kẻ duy nhất có thể làm mấy cái chuyện không tưởng đó rồi.

- Vớ vẩn ! Cho dù là thế với tu vi của ngươi hiện tại thì làm gì được ta ?
- Cốp !
- Ầm! !.

!
- Vậy thì phải xem hai tên phản loạn các ngươi rốt cuộc có chịu nổi sức mạnh của ta không đã.

Phía xa xa kia cách xa trận chiến Long Hoàng cùng với mọi người đứng từ xa hơn quan sát toàn bộ cục diện trận ác chiến.

- Công pháp đó! ! ! !
- Long Hoàng! ! !.

chuyện này! !.

.


có thật sự ổn không vậy ạ để Long tử học sớm như vậy e là! !.

- Không sao đâu.

Long Hoàng bình tĩnh quan sát cuộc chiến đó nét mặt vẫn mỉm cười rồi nói.

- Nhưng ta cũng phải chúc mừng ngươi một tiếng được lên làm Gia Gia rồi !
- Gia Gia ??? Phúc nhi nó! ! !.

- Bốp !
Thịnh gia đánh mạnh vào đầu Hoàng gia chủ rồi nói.

- Ngươi bị ngu ngốc à ??? Long Hoàng ám chỉ nữ nhi của ngươi đấy !
- CÁI GÌ ???
Hoàng gia chủ lớn tiếng sững sờ kinh ngạc vẫn không dám tin đây là sự thật.

- Ồn chết ta mất lão già này có nhất thiết phải lớn tiếng đến vậy không hả ???
- Các ngươi còn ngẩn ngơ ra đấy à còn không mau qua đó cho ta đứa bé xảy ra chuyện gì thì lấy mấy các mạng của các ngươi ra mà đền bù đi !
- Haiz , ngươi điên cuồng làm loạn 10 năm trước ấy thế mà giờ nhìn lại ngươi xem khác nào đang tự vả vào chính mặt của ngươi không hả ???
- Câm miệng lúc đó lão tử hồ đồ mới tin cái thứ chuyện ngớ ngẩn đó giờ lão phu chỉ quan tâm đến tính mạng của nha đầu này là được rồi.

- Vậy còn tiểu tử đó thì sao ???
- Chết rồi càng tốt đỡ phải làm hôn lễ.

- Lão cáo già nhà ngươi mưu mô xảo quyệt y như năm xưa chả thay đổi gì cả.

- Còn ngây ra đó có cần ta chỉ các ngươi cách qua đó không hả ???
Hoàng lão tức giận quát lớn tiếng với đám người kia.

- Sao ta cứ có cảm giác như thể nàng cố ý sắp đặt cái chuyện này quá vậy ?
Trở lại cuộc chiến sau khi lãnh trọn những đòn tấn công dồn dập đó hai tên phản loạn kia đã bị sức mạnh của Thiên Vũ áp chế ép buộc bọn chúng phải thu binh đồng thời theo đại quân trở về một chuyến.

- Các ngươi hết đường thoát rồi ngoan ngoãn theo ta trở về ta vì nể mặt Vương tôn mới đồng ý sẽ không ra tay giết hai ngươi nhưng nếu có chấp mãi không thôi vậy thì ta cũng không niệm tình gì nữa trực tiếp tiễn hai ngươi 1 đoạn.

- Được thôi !
- Nhanh như vậy đã đồng ý đầu hàng rồi sao ???
Hoàng Khương ngơ ngác.

- Trở về Vương thành nói cho hắn ta biết chuyện ở đây đi.

- Soạt !
- Đệ tử tuân lệnh !
- Vút !
- Chuyện này không thể chấm dứt nhanh đến như vậy đâu cuộc chiến ắt sẽ phải đổ thêm máu ở nơi đó rồi.


- Truyền lệnh xuống cho ta lập tức chuẩn bị cho tốt chuyện bất chắc sẽ xảy ra đi Ngọc Phong Các xưa nay vốn không có hứng thú chuyện Hoàng thất nếu Long tử đã nhúng tay vào rồi các ngươi liệu mà làm cho tốt vào.

- Tuân lệnh !
- Bịch bịch !
Đột nhiên có hai người lạ mặt tiến đến chỗ Tống Mai rồi cung kính nói.

- Tống Mai Thánh Nữ , Gia chủ có lệnh mời cả hai người qua đó nói chuyện ạ.

- Văn Quyết ???
- Cha ta cũng ở quanh đây sao ???
- Vâng !
- Được ngươi dẫn đường đi.

- À thật ra thì người không cần phải đi theo đâu ạ vì người mà gia chủ muốn nói chuyện là hắn ta không phải người ạ !
- Lâm Quân ??? Rốt cuộc cha ta muốn làm gì khó dễ cho huynh ấy sao ???
- Thuộc hạ không biết nữa nhưng nét mặt của gia chủ thoạt đầu thì khá vui vẻ khi nhận được tin tức gì đó từ Long Hoàng rồi đột nhiên lại nổi giận.

- Ta không đi.

Tống Mai nhíu mày quay đi chỗ khác rồi nói.

- Ta đi ngươi dẫn dường cho ta được không ?
Lâm Quân bình tĩnh nói.

- Huynh nói cái gì vậy hả ??? Cha của muội sẽ giết huynh đấy !
- Muội yên tâm ta tự có dự tính của ta.

- Vậy thì mời công tử đi với ta một chuyến.

- GRÀOOOOOOO !

Bất ngờ thay một tiếng gầm của một con Yêu Ma thú nào đó xuất hiện đang chạy đến nơi chiến trường ác liệt kia.

- Cổ Trùng lập tức qua đó đi.

- Gật đầu !
- Áp giải hai tên đó đi cho ta phần còn lại cùng ta nghênh chiến Yêu Ma thú.

- Ta ở lại cùng huynh !
- Bụp !
- Long tử người hãy cẩn thận.

- Đưa nàng ấy đi đi tránh tổn thương không nên có.

- Tuân lệnh !
- Soạt !
- Vút !
- Tất cả chuẩn bị nghênh chiến !
Cả đám ai nấy hết sức căng thẳng khi phải chiến đấu cật lực với đại quân Trịnh gia xong lại phải đối mặt với mối nguy hiểm mới chẳng một ai dám làm điều ngu ngốc gì cả chờ đợi hiệu lệnh.

- Rầm !
- Phóng tên.



Bình Luận (0)
Comment