Nghiêm Cấm Chụp Hình Xác Phụ Nữ Ngàn Năm Tuổi

Chương 8

Cô ta đột nhiên hỏi một câu, dọa linh hồn của tôi bay luôn.

Tôi hét lên, suýt chút nữa ngã xuống khỏi giường.

Hai người bạn cùng phòng khác cũng bị tiếng hét của tôi đánh thức, có người bật đèn lên.

Chỉ thấy Lý Triển Nhan nằm bất động trên giường, quay lưng về phía chúng tôi, trông giống như chưa từng tỉnh dậy.

“Xin, xin lỗi… Hình như tôi mộng du.”

Không kịp nghĩ ra một lý do hoàn hảo, tôi chỉ có thể khó khăn nói như vậy.

Nhưng cơ thể lại không khống chế được mà run rẩy.

Bởi vì trước khi đèn sáng, chỉ có tôi nhìn thấy cảnh đó.

Đôi mắt không chút sức sống của Lý Triển Nhan nhìn chằm chằm tôi, sau đó lập tức ngồi thẳng dậy, hai tay buông thõng bên hông, không chống cái gì, giống như cương thi, cứ như vậy mà đứng thẳng dậy.

Sau khi bật đèn lên, cô ta lại nằm trên giường, giống như chưa từng thức dậy.

“Không sao, ngủ đi ngủ đi, ngày mai còn có tiết đấy.” Một người bạn cùng phòng an ủi.

“À ừm, ngủ ngon.” Tôi cố gắng bình tĩnh trả lời.

Thu Vũ Miên Miên

Nói xong, tôi vội vàng bò về giường của mình, bạn cùng phòng cũng tắt đèn.

Nhưng cả đêm đó tôi không dám mở mắt nữa, tôi luôn cảm thấy có một đôi mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm tôi.

Bình Luận (0)
Comment