Nghiêm Cấm Chụp Hình Xác Phụ Nữ Ngàn Năm Tuổi

Chương 9

Sáng sớm hôm sau, trước khi Lý Triển Nhan thức dậy tôi đã rời khỏi phòng ngủ.

Trên đường đi, tôi luôn nhắn tin cho tài khoản đó.

[Khi nào gặp?]

[Hôm nay cậu có thể đến gặp tôi không?]

[A a a! Cậu đi đâu rồi? Mau trả lời tôi đi.]

[Tôi luôn cảm thấy tôi không sống được lâu nữa rồi.]

[Cứu tôi với! Đại hiệp!]

Nhưng tôi gửi một đống tin nhắn mà bên kia vẫn không có động tĩnh gì.

Tôi sợ hãi đến mức trốn học luôn.

Tôi rất sợ gặp Lý Triển Nhan, cảnh tượng tối hôm qua, cả đời này tôi cũng không quên được.

Không thì tôi tự kết thúc cuộc đời trước, vậy thì tất cả mọi người đều là ma, không ai sợ ai.

Tôi đi lang thang, đi thẳng đến một quảng trường thì thấy có rất nhiều người đang nhảy ở đó.

Thu Vũ Miên Miên

Trong đám đông náo nhiệt, cuối cùng tôi cũng có một chút cảm giác an toàn.

Nhưng bức ảnh xác ướp nữ kia vẫn không ngừng hiện lên trong đầu tôi, còn có đôi mắt đen kịt của Lý Triển Nhan đêm qua.

Vốn dĩ tôi không thể ném nó ra khỏi đầu được.

May là cuối cùng cậu ấy cũng trả lời tin nhắn của tôi!

[Vừa tỉnh ngủ.]

Má! Mạng tôi đang như ngàn cân treo sợi tóc, vậy mà cậu ấy lại ngủ đến tận giờ!

[Hôm qua cậu nói đúng, đúng là cô ta ngủ mà mở mắt, hơn nữa tối hôm qua tôi nhìn lén cô ta mà còn bị bắt được, làm sao bây giờ đây? Tôi có bị hẹo không?]

[Cô ta không g.i.ế.c cậu được đâu, cậu không cần sợ. Bây giờ vấn đề cậu cần để ý là rốt cuộc cô ta có chụp dính cậu hay không. Tôi xem ảnh trên trang cá nhân của cậu cũng có thứ gì đó kỳ lạ. Tôi nghi ngờ rằng cậu bị chụp trúng rồi.]

Tay tôi không ngừng run rẩy…

Tôi bị chụp trúng rồi sao? Bên cạnh tôi cũng có thứ kỳ quái? Sao tôi lại hoàn toàn không biết chứ…

Tôi nhìn chằm chằm vào tin nhắn cuối cùng của cậu ấy, rơi vào trầm tư.

“Đừng sợ, cậu còn cứu được, mau tìm bức ảnh rồi xóa đi.”

Bình Luận (0)
Comment