Ngốc Nữ Nghịch Thiên Phế Vật Đại Tiểu Thư

Chương 89


Chuyện cổ mã sơ tuyển đã hoàn toàn lắng xuống.

Nhưng cả kinh thành, lại bị chuyện xấu của Thái tử Mặc Cẩm Hoàn cùng Diệp Tịch Dao làm huyên náo lên.
Cũng may, không tới một ngày, Thái tử Mặc Cẩm Hoàn liền công khai đứng ra làm sáng tỏ chuyện xấu này.

Nhưng làm cho mọi người không nghĩ tới là, bên này Mặc Cẩm Hoàn vừa dứt lời, sau đó liền chuyển sang chuyện tán thưởng Diệp Tịch Dao, thậm chí công bố nàng là một nữ tử hiền lương thục đức khó có được.
Hiền lương thục đức?
Nàng? Cái người phế vật ngốc tử của Diệp gia?
Nhất thời, dân chúng của cả kinh thành đều biết.


Cộng lại hết, cái này không phải là nói Diệ Tịch Dao hiền lương thục đức ra sao, quả thật đã biến thành hắn coi trọng con nhà người ta nha!
Sau đó cả kinh thành, hướng gió liền thay đổi.

Vốn là thiên kim Diệp gia đeo bám trèo lên giường của Thái tử, giờ đây biến thành Thái tử đào góc tường của huynh đệ nhà mình, Tuyên vương vì quyền thế, vứt bỏ thiên kim Diệp gia hiền lương.
Chỉ trong một đêm, Diệp Tịch Dao đang bị mắng trong một lúc liền được tẩy sạch; Thái tử Mặc Cẩm Hoàn thẳng thắn bày tỏ tình yêu, cũng nhận được không ít lời tán thưởng là người có chịu trách nhiệm, cũng làm đảo ngược lời đồn đãi sau bữa tiệc trăm kiệt yến; nhưng thật ra lúc trước dân chúng đồng tình với đau khổ vì tình của Tuyên vương Mặc Cẩm Ly, thì giờ đây ngược lại biến thành tra nam tham luyến quyền thế, nháy mắt bị mắng thành cẩu!
"Răng rắc"
Phượng lân cung, theo âm thanh thanh thúy của bát trà rơi xuống đất, Bàng quý phi đang ngồi ở trên tháp nhịn không được rít gào:
"Đáng chết, Ly nhi nói thử, rốt cuộc sao lại thế này? Không phải phía trước còn tốt sao, làm sao qua một đêm lại biến thành như thế này?"
"Mẫu phi, khẳng định người đứng sau việc này chính là phía Đông cung cùng với người Diệp gia, bằng không cũng sẽ không biến thành cục diện giống như hiện tại."
Sắc mặt của Mặc Cẩm Ly lúc này cũng không hề đẹp, dù sao lúc lén lưu truyền lời đồn ra ngoài, vốn là chiêu thức hạ lưu, cũng may hiệu quả cũng không tồi.

Lại không nghĩ rằng, mới có vài ngày, liền bị hãm hại ngược lại, quả thực là nâng đá lên tự đập chân mình!
"Hừ! Đông cung, Diệp gia..

Bổn cung sớm muộn gì cũng sẽ cùng với bọn họ tính sổ! Đúng rồi Ly nhi, tên quỷ bệnh ở phía Đông cung sao lại thế này? Lúc trước không phải là sắp chết sao? Làm sao hiện tại có vẻ tốt lắm?"
"Mẫu phi, việc này nhi thần cũng không rõ.


Bất quá nhi thần đoán, hẳn là có quan hệ cùng với Diệp Tịch Dao!"
"Làm sao lại là tiểu tiện nhân kia?"
Đời này Bàng quý phi đã làm thành công một sự kiện, chính là trói buộc tâm của quốc chủ Lê quốc.

Thậm chí còn có thể làm cho hắn bức tử hoàng hậu, không để ý tới đứa trưởng tử duy nhất của hoàng tộc.
Nhưng làm cho nàng ta không nghĩ tới là, với địa vị phong quang như vậy, mà đứa con duy nhất lại bị chỉ hôn với phế vật ngốc tử bị cả đại lục Lăng Vân chê cười, điều này làm sao mà Bàng quý phi có thể nhịn được?
Cho nên ngay từ đầu, Bàng quý phi liền chướng mắt Diệp Tịch Dao.

Mà trước mắt, chẳng những Diệp Tịch Dao khiến cho đứa con của mình khó xử, thế nhưng một lần, lại một lần xảy ra chuyện xấu, quả thật làm cho Bàng quý phi hân đến tận xương tủy!
Phẫn nộ qua đi, nháy mắt Bàng quý phi liền tỉnh táo lại, lập tức nhíu đôi mắt diễm lệ lại, đồng thời chuyển sang chuyện khác:
"Đúng rồi Ly nhi, Vân đỉnh Sơn trang bên kia có tin tức gì không?"

"Có, Vân đỉnh Sơn trang đối với chuyện Lý công tử vô cùng phẫn nộ.

Đã phái người đến đây, xem ra ít ngày nữa sẽ tới kinh thành."
"Hảo! Vậy nói Thẩm gia mau chóng an bài, tránh đêm dài lắm mộng, hơn nữa ngàn vạn lần đừng để lại dấu vết..

Hừ! Đông cung, Diệp gia, bản cung phải đem một đám các ngươi hoàn toàn bóp chết, xem các ngươi làm thế nào mà trước mặt bản cung diễu võ dương oai!"
Dứt lời, gương mặt xinh đẹp của Bàng quý phi nháy mắt hiện lên một mạt dữ tợn, mà ánh mắt của Mặc Cẩm Ly bên cạnh cũng hiện lên sự âm hiểm, nắm chặt ống tay áo, đồng thời thầm nghĩ:
Diệp Tịch Dao, ngươi chờ! Sớm muộn gì cũng có một ngày, ta muốn cho ngươi phải quỳ gối trước mặt của bổn vương, hối hận vì đã làm hết thảy những chuyện này!.

Bình Luận (0)
Comment