Ngọc Phả Truyền Thư

Chương 1 - Long Nữ Động Đình Hồ

Chương 1: Long nữ Động Đình hồ.

Hồ Động Đình nằm giữa biên giới Văn Lang cùng Thương Quốc là một chốn bồng lai tiên cảnh, ở đây sương khói mờ mờ, linh khí dạt dào như mảnh lụa lớn bám lấy sâm lâm sơn nhạc, sáng sớm càng lúc càng dâng cao, cho đến khi mặt trời lên bên kia núi bỗng một tiếng ngựa hí làm cho mặt nước hồ Động Đình xao động.

Ngồi trên thớt bạch mã một thiếu niên kiếm mi tinh mục, hắn dáng người thon dài mặc giáp da săn bắt, bên vai đeo lấy cung dài, bộ dạng thiếu niên non nớt nhưng đôi mắt kia tuyệt đối tinh anh, cả người tựa một gốc thanh xuân tiểu mộc có thần phách càng là tràn đầy tinh khí.

"Tiểu tỷ lại tương tư sao!" Thiếu niên rơi xuống ngựa, ở phía bên kia hồ hô to nheo mắt nhìn sang bên này, sau đó tươi cười theo mộc kiều cong cong băng qua Động Đình hồ.

Ngồi bên hồ trên phiến đá xanh là một nữ nhân tuyệt sắc, nàng thản nhiên nhúng đôi chân ngọc xuống làn nước lạnh, đong đưa khiến cho mặt nước lăn tăn, nữ nhân nghe tiếng hô thì hồn nhiên nhìn lên, mang theo tinh linh mắt ngọc cùng dung nhan khuynh thế..

Khuôn mặt trắng nõn, mũi cao mắt to, từng đường nét trên cơ thể đều là hoàn mỹ không bút nào diễn tả, khí chất cao quý như cung cấm nữ nhân, trên thân bám lên tầng áo lụa mỏng phất phơ, nàng tựa tiên nữ nhập phàm, đáng ra không nên thuộc về phiến thế giới này.

"Quỷ nhi! Đi săn a?" Nàng cười rất tươi còn đưa tay nhiệt tình vẫy vẫy, nhìn thiếu niên đang ung dung đi về phía mình trong mắt mang theo nhu hoà.

"Là đang đợi vị đại ca kia?" Thiếu niên đi tới bên cạnh liền lên tiếng trêu chọc sau đó bỏ đôi giày vải bước lên phiến đá xanh vô tư ngồi xuống bên cạnh nàng tựa như đôi tỷ đệ thân thiết vậy, có điều bọn họ không máu mủ, thậm chí còn không phải là đồng loại.

Nàng là con gái Long Thần Động Đình hồ tên gọi Long Mạn Dao, thân thế Long tộc mặc dù tôn quý nhưng thuộc về chủng loài yêu thú.

Hắn thôn dân thôn trang cách đây 10 dặm, thường nhân tầm thường tên gọi Xích Quỷ.

Phụ mẫu đặt tên là có ẩn tình, phụ thân hắn người Việt Dương một trong tam tộc Bách Việt vốn nên ở Đông Sơn Cổ Khẩu, tuy nhiên nhiều năm về trước Việt Dương cùng Thương Quốc phát sinh chiến loạn mới xuôi nam định cư tại ngoại vi Động Đình hồ này.

Chữ "Quỷ" do ba chữ " Vương" ghép lại ngụ chỉ ba vị Vương cai trị ba vùng đất là Đế Minh, Đế Nghi, Đế Long, Xích Quỷ ám chỉ phương nam đã có Vương.. Sát nghĩa thì " Xích Quỷ" là ngôi sao sáng nhất trong nhị thập bát tú.

Thiếu niên Xích Quỷ ngồi bên cạnh nàng thong thả nhìn ngắm mặt hồ, Long Mạn Dao cũng vậy, cả hai im lặng ngồi, gần một tháng nay nàng đều ở đây chờ đợi một người.

"Quỷ nhi! Đệ nói xem Lộc Tục..Hắn có đến không?" Long Mạn Dao thì thầm nói, trong đôi con ngươi không che dấu được chờ mong, câu hỏi kia nàng đã tự hỏi mình suốt một tháng trời, tiện hôm nay nói ra có người nghe được cũng bớt đi ít nhiều cô độc.

"Nhất định sẽ đến..Ta nghĩ vị đại ca kia là người trọng chữ tín, hơn nữa để cho Mạn Dao tiên tử phải si tình như vậy nếu là vì chờ đợi mà mòn mỏi sẽ là một cái tội..Nam nhân như hắn phàm là cách xa ngàn dặm đều nguyện vì tỷ mà thúc ngựa truy cầu!" Xích Quỷ cười, trong lời nói có ý trêu đùa nhưng xem ra cũng là lời thật lòng.

Long Mạn Dao ngượng ngùng cúi xuống nhìn dung nhan chính mình ẩn hiện bên dưới mặt nước, nàng muốn mở miệng trách móc Xích Quỷ tuổi còn nhỏ đã biết đẩy đưa, nhưng mà những lời kia quả thực khiến cho nữ nhân như nàng thích thú, vừa nghe liền muốn được nghe.

"Lộc Tục thật lòng! Điều này ta biết, ta cũng ưa thích hắn, nhưng mà cha ta nói Nhân Tộc cùng Long Tộc vĩnh viễn không thể nào ở bên cạnh nhau, nói cái gì Thiên Đạo..Ta không hiểu vì lý do gì lại như vậy, chẳng phải giữa nam nữ chỉ cần yêu thích thôi là đủ sao?" Long Mạn Dao nhìn Xích Quỷ, lời nói như gió nhưng nghe được bên trong thâm tình cùng chua xót.

Xích Quỷ tuổi còn quá nhỏ chưa tùng trải qua chuyện nam nữ tình ái này cho nên nhất thời cũng không biết phải trả lời nàng như thế nào, ngưng một chút lại nhìn mặt hồ sóng gợn, ngẩng đầu lên nhìn Long Mạn Dao, thì thầm:" Nhân loại phân chia thiện ác, thế gian vạn đạo chia ra chính tà..Nhưng chuyện tình cảm làm sao có thứ gì quy ước được..Ta nghĩ chỉ cần song phương thật lòng thì bất kể chủng loài nào cũng đều không khác biệt..Như ta và tỷ vậy!.. Chẳng phải vẫn vui vẻ sao?".

"Chỉ cần nguyện ý, chỉ cần vui vẻ..Ngoài ra không cần quan tâm bất cứ thứ gì?" Long Mạn Dao chớp chớp đôi mắt tinh linh kích động hỏi, nàng không phải nhân loại hiển nhiên không hiểu nhân loại lễ nghi, càng không hiểu nhân loại chuẩn mực.

"Đúng vậy!" Xích Quỷ vui vẻ đáp.

Long Mạn Dao cười rất tươi, trong lòng nàng đã hạ quyết tâm rồi, nếu như vì lý do gì đó mà hắn không thể gặp nàng thì tương lai nàng sẽ tự mình đi tìm hắn.

"Quỷ nhi tu luyện thế nào rồi!" Long Mạn Dao đưa tay vuốt vuốt lọn tóc nghiêm túc nhìn Xích Quỷ, ôn nhu hỏi.

Dạo kia nàng có đưa cho hắn một bộ Luyện Thể công pháp của Long Tộc, nàng mặc dù chưa từng rời khỏi Động Đình hồ nhưng minh bạch hiện nay thiên hạ rối ren, không hy vọng hắn có bất kỳ thành tựu gì nhưng phần tâm ý kia là mong muốn hắn ở trong thời cuộc có thể tự bảo vệ mình.

"Aii.. Tu Tiên thật khó, 3 tháng vừa rồi đều là tận lực nhưng Luyện Thể vẫn chỉ bước đầu nhập môn!" Xích Quỷ phiền não than, quả thực từ ngày Long Mạn Dao đưa Long Tộc công pháp hắn đã cố công tu luyện nhưng thành tựu thủy chung chưa có.

Luyện Thể là khai phát giới hạn nhục thân để cho Hậu Thiên vượt qua Tiên Thiên đột phá gông cùm xiềng xích khiến cơ thể phá bỏ phàm nhân thể chất, nhưng nói thì dễ thực hành chính là thiên tân vạn khổ, 3 tháng nay Xích Quỷ đều chăm chỉ chạy bộ, mỗi ngày hơn hai vòng quanh đầm Mộng Trạch, nếu là thời tiết khô ráo hắn chọn núi Cửu Nghi làm nơi tập luyện.

Trên núi Cửu Nghi có một hồ nước nhỏ nước rất trong, Xích Quỷ thường ngày ngâm mình ở đó, hắn khổ luyện bằng cách chạy bộ cùng bơi lội ở cường độ cao, thời gian đầu hết sức cực khổ nhưng dần dần quen thuộc, mấy ngày trước Xích Quỷ còn đeo lên chân hai khối Thiết Kim nặng trên dưới 20 cân.

3 tháng, kết quả mặc dù không như ý muốn nhưng Xích Quỷ cũng đã đột phá tầng gông cùm đầu tiên.. Thể Lực cảnh.

Xích Quỷ muốn hỏi Long Mạn Dao, Long tộc bọn họ ở tốc độ tu luyện so với hắn hiện tại rốt cuộc nhanh chậm bao nhiêu, nhưng tựa hồ Long Mạn Dao đã sớm đoán được ý nghĩ, không đợi cho Xích Quỷ mở miệng, nàng nhếch môi cười cười, ánh mắt mang theo thâm thúy nói nhỏ.

"Long Tộc chúng ta phàm những kẻ tư chất thấp kém nhất thì vừa ra đời liền là Phong Thân cảnh..Sau một tháng sơ sinh kỳ có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí.. Như ta chẳng hạn, vừa sinh Phong Thân, năm một tuổi đột phá Túc Mệnh, 10 tuổi Nguyên Mệnh, 19 tuổi Nguyên Mệnh viên mãn chuẩn bị Nguyên Anh!" Long Mạn Dao thanh âm đều đều, trong lời nói có chút tự tôn dòng tộc, nàng không muốn tổn thương ý chí đối phương, những lời nàng nói ra đều là thật tâm thật ý, hy vọng hắn có thể lấy đó làm mục tiêu phấn đấu.

Xích Quỷ chăm chú nghe, hai mắt trợn ngược vì kinh hãi, quá khứ hắn không biết cái gì cảnh giới Tu Tiên nhưng hiện tại coi như mơ hồ, đột phá tầng gông cùm đầu tiên chính là Thể Lực cảnh, sau Thể Lực cảnh còn mấy cái cảnh giới nhỏ.. Luyện Cốt, Hoán Huyết mới đến Phong Thân..Sau Phong Thân là Túc Mệnh mà tu sĩ chỉ khi đạt đến Túc Mệnh mới được xem như sơ nhập Tu Tiên giới.

Nếu không biết còn tốt, Xích Quỷ còn cho rằng tốc độ của bản thân tựa hồ cũng chẳng kém, nhưng mà.. Long Tộc vừa sinh liền Phong Thân?.

"Bất công a! Như vậy khác gì vừa tập bú đã là cường giả rồi.. Thiên hạ mênh mông biết bao nhiêu kẻ cố gắng cả đời, truy cầu cả đời cũng vô pháp đi tới Phong Thân vậy mà Long Tộc vừa lọt lòng liền là Phong Thân.." Xích Quỷ cảm thán nói thầm, mặc dù biết Nhân Tộc cùng Long Tộc không thể đánh đồng, nhưng mà thượng thiên ưu ái như vậy cũng là bất công quá nhiều.

"Tỷ tỷ! Hôm nay ta đi săn mang về cho tỷ thứ này!" Xích Quỷ không suy nghĩ nữa, từ trong ngực lấy ra một vật trắng trắng mềm mềm vui vẻ đưa cho Long Mạn Dao.

"Bạch Thố!" Long Mạn Dao kích động ôm lấy thỏ con, nàng suốt ngày sống dưới Động Đình hồ thường chơi với thủy sinh, vui cùng tôm cá, đây là lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật đáng yêu như vậy cho nên nhất thời không kiềm chế được mà ôm chặt lấy thỏ con, yêu thích không rời.

Xích Quỷ nhíu mày suy nghĩ một chút bỗng nhiên nghi hoặc mở miệng:" Đừng nói với ta tỷ muốn mang nó xuống dưới kia a!".

"Tất nhiên! Bạch Thố đáng yêu như vậy ta phải mang nó theo" Long Mạn Dao vui vẻ cười.

"Nhưng mà!" Xích Quỷ muốn nói cái gì nhưng lập tức bị Long Mạn Dao đưa tay ngăn lại.

"Đệ đừng quên ta là Nguyên Mệnh tu sĩ, chút việc nhỏ đó không làm khó được tỷ tỷ.. Đừng nói đầu thỏ trắng này mà ngày cả đệ, nếu muốn du ngoạn Động Đình Cung ta cũng có thể tỵ thủy mang đệ đi cùng" Long Mạn Dao vuốt vuốt mấy sợi tóc buông dài trước ngực, hùng hồn nói.

"Được sao!" Xích Quỷ vô cùng phấn khích nhìn Long Mạn Dao, hai mắt sáng rực, nếu được một lần du ngoạn Động Đình Cung khi trở về nhất định sẽ khiến cho đám đồng bạn trong thôn kính sợ.

"Tất nhiên được, nhưng không phải lúc này, cha ta.. Người không cho phép nhân loại đi vào địa bàn Long Tộc..Nhưng mà, đợi khi nào cha ta ra ngoài..Tỷ tỷ nhất định sẽ lén mang đệ theo, vui chơi thoả thích!" Long Mạn Dao chắc nịch nói.

"Quân tử nhất ngôn!" Xích Quỷ vươn tay.

"Quân tử nhất ngôn!" Long Mạn Dao cười thực tươi vươn tay chạm tay.

Mới đó đã sắp trưa, mặt trời thẳng tắp, đầu xuân tiết trời không đến nỗi gay gắt, hơn nữa ngồi bên Động Đình hồ bốn phía là cao sơn dã lĩnh, không khí thực mát mẻ, Xích Quỷ nhìn bóng cây đâm xuống mặt hồ lẩm bẩm tính toán:" Giờ này cũng sắp cơm trưa rồi!" Xích Quỷ nói thầm, quay sang nhìn Long Mạn Dao trong lòng có chút lưu luyến.

"Về đi.. Hôm nào rảnh lại đến chơi!" Long Mạn Dao vẫy vẫy tay, nói xong bước ra mấy bước cả người bắt đầu chìm xuống, kỳ lạ ở chỗ mặt nước tự động tách ra một con đường nhỏ vừa đủ cho nàng đi xuống.

Xích Quỷ mơ hồ nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, hình như có một cái cung điện rất lớn, rất hoa mỹ.

"Lần sau nhớ mang ta theo!" Xích Quỷ hét lớn, chăm chú nhìn Long Mạn Dao chậm rãi đi xuống, cho đến khi nàng triệt để biến mất mặt hồ trở lại bình thường, bỗng nhiên ở giữa hư vô vang lên một thanh âm ngọt ngào.

"Nhất định!".

Bình Luận (0)
Comment