Chương 2: Tản Viên thôn.
Xích Quỷ mở cửa bước vào, dạo gần đây hắn thường rời khỏi nhà từ sáng sớm, mãi đến khi gà đi ngủ mới chịu trở về, cho nên đang lúc ăn trưa nhìn thấy Xích Quỷ cha mẹ hắn có chút kinh ngạc, mặc dù không biết hài tử ở bên ngoài làm những gì nhưng mà mấy tháng qua Xích Quỷ hình như trưởng thành rất nhiều, cơ thể cao lớn cường tráng không nói, hắn nhìn có vẻ trầm ổn, cương nghị hơn đám bạn cùng trang lứa.
Xích Phụ có lần nghi ngờ đi theo bắt gặp Xích Quỷ đang điên cuồng chạy lên chạy xuống núi Cửu Nghi, hết chạy lại ở quanh đầm Mộng Trạch tập luyện, thấy con trai có ý chí như vậy người làm cha mẹ tự nhiên cũng vui mừng.. Xích Phụ, Xích Mẫu đinh ninh trong đầu, tựa hồ con trai bọn họ muốn thi vào Lang Võ Quân tiến thân lập nghiệp.
Mà không biết mộng tưởng của hắn lớn hơn như vậy nhiều lắm.
Lang Võ Quân là vệ binh triều đình, trước kia Việt Dương Quốc có Lang Võ Quân uy danh thiên hạ nhiều lần đánh lui bộ binh Thương Quốc, kể từ khi Bách Việt hợp thành Văn Lang thì Lang Võ Quân uy vọng càng cao, phàm là nam nhi thiên hạ có chí tiến thân đều muốn thi vào Lang Võ Quân, dùng 30 năm tuổi trẻ, 30 năm binh nghiệp hy vọng leo lên được vị trí Thiên Phu Trưởng, lúc tuổi già hồi hương cũng xem như vinh tông diệu tổ.
Xích Phụ mơ hồ đoán ra tâm ý Xích Quỷ cho nên đối với hắn cũng tương đương thông thoáng không hề cấm cản, ngược lại còn hết lời động viên..Xích Mẫu biết con trai cực khổ trong lòng đau xót nhưng vì tương lai của hắn, chỉ đành nín nhịn.
"Quỷ nhi a! Mẹ có nấu canh gà, nhưng nghĩ ngươi đến tối mới về nên không hâm nóng..Đi tắm rửa, mẹ hâm nóng canh gà, cả nhà cùng ăn cơm.!" Xích Mẫu hiền từ nhìn Xích Quỷ, nói xong đi ngang tiện tay sửa lại y phục cho hắn.
"Ngồi xuống cho ấm, gần đây đầu xuân nhưng tiết trời quái lạ, sáng sớm lại có hàn khí..Mấy ngày này lên núi muộn một chút..Quỷ nhi..Thấy ngươi có ý chí như vậy cha rất vui mừng.. Sang năm Lang Võ lại sung quân, hy vọng ngươi ở giữa ngàn người triển lộ tài hoa..Cha sống chừng này tuổi chỉ cần thấy ngươi thành tài..Tương lai xuống dưới gặp tổ tiên cũng có cái để bàn giao.. Cha ngươi bất tài, hết thảy đều ký thác vào ngươi rồi!".
Xích Phụ trầm giọng, xoa xoa đôi bàn tay chai thô hơ qua hơ lại trên bếp lửa mấy lần, ngẩng đầu ôn nhu nhìn Xích Quỷ, trên trán một mái đã bạc mái còn lại lấm tấm hoa râm, khuôn mặt phong sương kia khi nhìn đến con trai cũng không khỏi hiện lên mờ mịt chờ mong.
"Vâng!" Xích Quỷ cười cười kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Xích Phụ, cũng đưa tay hơ lên bếp lửa.
Cả nhà bữa cơm này cực kỳ ấm cúng càng không thiếu tiếng cười đùa vui vẻ.
Xích Quỷ lại chạy lên núi Cửu Nghi, hai chân đeo hai khối thiết kim điên cuồng vận động, hắn muốn tìm tới cực hạn tiếp theo, một khi đột phá tầng thứ hai gông cùm chính là Luyện Cốt cảnh..Luyện Cốt cảnh mặc dù không phải cường giả gì nhưng đặt ở thế tục cũng xem như kẻ mạnh, nhất định có thể tiến vào Lang Võ, ít nhất thì làm một tên Bách Phu Trưởng.
Quá trình tìm kiếm cực hạn bản thân này tuyệt đối gian nan, người bình thường chạy một vòng lên núi đã mệt chết vậy mà Xích Quỷ từ lúc trưa đến hiện tại đã chạy được hơn 10 vòng.
Cả người hắn mồ hôi tuôn ra như tắm, da dẻ đỏ lừ, đôi giày vỏ cây dưới chân cũng rách nát từ khi nào, gai nhọn đá sắc đâm vào lòng bàn chân toé máu, trong quá trình miệt mài này Xích Quỷ quên hết đau đớn, trong đầu hắn chỉ có một cái ý nghĩ duy nhất.
"Chạy.. Tiếp tục chạy!"
20 vòng.
30 vòng.
Xích Quỷ gục xuống, hai tay run rẩy bắt lấy thân cây bên đường..Hắn hết sức rồi, trong đầu lùng bùng.
40 vòng.
Hoàng hôn buông xuống Cửu Nghi Sơn.
Xích Quỷ không chạy nữa mà dồn toàn lực lết về phía trước..Trong đầu hắn hiện lên khuôn mặt Xích Mẫu hiền từ, hiện lên Xích Phụ nghiêm nghị.
50 vòng.
Xích Quỷ hét lên một tiếng, hai chân, thậm chí đầu gối đều bê bết máu tươi, hắn nhảy xuống hồ Thanh Thủy trên Cửu Nghi Sơn.
Hồ Thanh Thủy nước không sâu nhưng lạnh cắt da cắt thịt, một nửa bên kia mặt nước đã hoá thành băng lạnh, tựa hồ là vĩnh cửu, vì những ngày thời tiết khắc nghiệt nhất cũng không thấy dấu hiệu tan chảy.
Cả người Xích Quỷ như một cái lò lửa bị dội vào nước lạnh lập tức bốc lên khói trắng, hàn khí theo lỗ chân lông, theo từng bộ vị tiến vào cơ thể, đối với người thường đây chính là tra tấn, thậm chí có thể lập tức mất mạng, nhưng đối với Xích Quỷ lại là thời điểm thư giản tuyệt vời.
Trầm mình dưới hồ Thanh Thủy cho đến khi trăng lên cao, ánh trăng mang theo cả khu rừng chiếu xuống mặt hồ, thanh thủy óng ánh như gương có thể nhìn thấy từng đợt khí lạnh bốc lên hoá thành thiên địa linh khí rồi tự dưng biến mất.
Trong Long Tộc Luyện Thể công pháp có một đoạn khẩu quyết.. Đại ý xem bản thân là lò, lấy thiên địa linh khí làm củi, dùng nội lực Tiên Thiên như chất đốt.
Xích Quỷ ngồi trên bờ hồ xếp bằng đả toạ, từng đợt linh khí theo lỗ chân lông, theo hô hấp dũng mãnh tiến vào cơ thể rồi lại chảy xuôi kỳ kinh bát mạch đi thẳng xuống đan điền.
Hai tay bắt thành thủ quyết, toàn thân đồng thời phong bế, cả người Xích Quỷ tựa hồ một cái lò lửa chỉ hút không xả, hơn trăm vòng chu thiên liên tục linh khí bên trong đan điền bắt đầu có dấu hiệu căng tràn, cũng tại đan điền có một đoàn nội hoả do Tiên Thiên uẩn dưỡng, bất kỳ ai, phàm là nhân loại thì từ lúc mới sinh cơ thể liền xuất hiện nội lực, nội lực mạnh yếu đại diện cho tư chất, mà thời điểm này nội lực của Xích Quỷ đã được đốt cháy, một ngọn lửa giống như đèn dầu toả ra thứ ánh sáng bàng bạc đẹp mắt.
"Nội hoả đốt lên..Hoả lò khởi động!" Xích Quỷ gầm nhẹ, gần như ngay lập tức cả đan điền thậm chí toàn thân thể hoá thành một cái lò lửa, dùng linh khí bắt đầu thiêu đốt.
Từng đợt sóng nhiệt lan tràn cơ thể chui vào gân cốt hướng chỗ sâu cốt tủy tẩy phạt.. Đây chính là Luyện Cốt, quá trình này phải liên tục lặp đi lặp lại cho đến khi gân cốt toàn thân đạt đến một mức độ cứng rắn nhất định.
Quá trình này ban đầu cực kỳ thống khổ không hề thua kém róc da lột xương, máu huyết dồn ứ, chất bẩn cơ thể đều bị ép ra, Xích Quỷ cắn răng kiên trì hơn nửa canh giờ bỗng nhiên gầm lên một tiếng.
"Luyện Cốt!".
Tay phải vỗ mạnh vào ngực ép huyết dư tống hết ra ngoài, cả người Xích Quỷ bắt đầu vang lên tiếng răng rắc của xương cốt, da thịt óng ánh dần dần sáng bóng như thủy tinh, ngay cả gân cốt cũng phảng phất màu thiết kim lạ mắt.
Lại sau mấy chục cái hô hấp điều hoà cơ thể, khuôn mặt Xích Quỷ hiện lên một vệt ửng hồng, toàn thân trên dưới căng tràn sinh lực.
"Thành công!" Xích Quỷ cảm khái nói thầm, hết thảy công sức để đạt đến thành tựu như hiện tại liền xem như xứng đáng.
Quá khuya, Xích Quỷ rời khỏi hồ Thanh Thủy, ở Cửu Nghi Sơn đi dạo một vòng, theo ánh trăng dẫn dắt hắn bắt đầu tiến vào chỗ sâu Cửu Nghi Sơn, địa phương mà trước đây Xích Quỷ không hề lui tới.
Theo truyền thuyết thì tận cùng Cửu Nghi Sơn có một ngọn núi gọi Tản Viên, bên trong Tản Viên tồn tại Tiên Môn ẩn thế.
Đối với chuyện này Xích Quỷ từ trước có xem qua thư tịch cũng hết sức tò mò nhiều lần muốn thử tìm kiếm tung tích Tiên Môn ẩn thế nhưng thể chất phàm nhân không cho phép hắn chinh phục Cửu Nghi Sơn chứ chưa nói tới Tản Viên ít người nhận thức kia.
Cửu Nghi Sơn do chín ngọn núi liền kề tạo thành, tận cùng Cửu Nghi Sơn ngay cả những tay thợ săn lão luyện trong thôn cũng chưa ai từng đặt chân bước vào, bên trong sinh tồn không ít yêu thú cùng thiên kỳ bách quái thảo mộc.
Vượt liên tục bảy ngọn núi, lúc này trời đã gần sáng, Xích Quỷ mơ hồ nhìn thấy một cái thôn trang nằm giữa thung lũng, thôn trang này bộ dáng cổ xưa, từ trên cao nhìn xuống quy mô ước chừng mấy ngàn nhân khẩu, ngay bên ngoài thôn phía trước cổng đá đứng sừng sửng một bức tượng lớn..Thôn này gọi Tản Viên thôn, bức tượng kia bài vị đá cắm xuống nền đất đề bốn chữ " Sơn Tinh Tiên Quân!".
Trời tờ mờ sáng, khi sương sớm từ mặt đất bốc lên bao phủ Tản Viên thôn, cũng bám lấy la đà bốn phía Sơn Tinh tượng, Xích Quỷ kinh hồn táng đảm nhìn thấy thôn dân bọn họ vậy mà từng tốp từng tốp phi hành, hướng bầu trời cười nói bay lên.
Ở bốn phía u sơn còn có Tiên Hạc đập cánh bay múa.
Một tiếng trống trầm trầm chấn minh thiên địa, Xích Quỷ mơ hồ nhìn thấy Sơn Tinh tượng mở ra hai mắt, lập tức một đạo cường quang từ bức tượng hướng bầu trời xông phá..Bên dưới thôn dân cung kính quỳ gối bái lạy, mỗi người bọn họ phàm là già trẻ gái trai thoạt nhìn khí thế đều hết sức phi thường.
"Đây là.. Trong truyền thuyết Tiên Môn ẩn thế!" Xích Quỷ vạn phần kinh hãi lắp bắp nói.
Bỗng nhiên mọi thứ trước mắt mờ dần sau đó biến mất.
" Ta đang ở đâu!".