Ngự Đạo

Chương 43



Ngay tại ngày thứ năm, Mộc Vĩnh Diệp đột nhiên phát hiện dấu chân địa hành long vô cùng dày đặc, lúc trước qua nửa canh giờ mới gặp một lần, rồi một nén hương gặp một lần, hiện tại nửa nén hương gặp một lần, mà cự ly hai dấu chân cũng rất ngắn, không vượt quá mười thước. Truyện "Ngự Đạo "



Mộc Vĩnh Diệp nhìn dấu chân khổng lồ, lại tưởng tượng đến một thân thể vô cùng lớn, lại bước đi rón rén, không khỏi cảm thấy cổ quái. Tuy suy đoán ra địa hành long đi về phía trước, nhưng là Mộc Vĩnh Diệp cũng chỉ có thể cố gắng đánh xe đi tiếp, dù sao hắn cũng nghe được Đại Cổ nói, muốn đến Tụ Tinh thành, chỉ có con đường này thôi. Đương nhiên, kiểu đi băng rừng lội suối không cần đường không phải Mộc Vĩnh Diệp có thể biết.



Chẳng qua, hiện tại kỹ thuật đánh xe của hắn đã khá cao, thậm chí có thể vừa đi vừa ngủ gật, đương nhiên, khi ngủ gật, xe đụng vào mấy cây nhỏ ven đường là không thể tránh được.



Lúc chính ngọ, Mộc Vĩnh Diệp đang ngủ gật bỗng choàng tỉnh, ánh mặt trời chói chang bỗng mất hút, một khắc này, y như đỉnh đầu đột ngột xuất hiện mây đen che đi ánh dương quang vậy. Đối với cơn râm mát đột nhiên đến, hắn không khỏi thoải mái trong lòng, thêm chút gió càng tốt. Truyện "Ngự Đạo "



Nhưng là, đang nghĩ ngợi, một trận gió thật lớn thổi từ đỉnh đầu xuống, hắn không khỏi ngẩng đầu lên nhìn, sao lại có gió từ trên đầu xuống chứ? Vừa nhìn lên, hắn bị dọa cho ngây ngốc, miệng há ra thật lớn, khóe miệng vẫn còn chút nước miếng lưu lại khi ngủ.



“Mụ nó!”Mộc Vĩnh Diệp lưu lại một câu chửi thề rồi vội vã lăn người rời khỏi xe, cho đến khi đụng vào cây cổ thụ bên đường mới dừng lại. Mà khi đụng vào cổ thụ, hắn không chút ý thức đến đau đớn thân thể, chỉ ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng tráng lệ trước mặt.




“Rắc!”Một cái chân thật to giáng từ trên trời xuống, dẫm nát cả xe lẫn ngựa của hắn. Mộc Vĩnh Diệp đợi bàn chân rời đi đủ xa liền ngẩng đầu lên nhìn xem là con gì vậy, khủng long, sao lại là khủng long chứ?



Là một đầu khủng long bạo chúa, trước mặt hắn là một con vật hình dáng y như khủng long bạo chúa ở tiền thế, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất chính là sau lưng con vật này mọc một đôi cánh. Khủng long bạo chúa mọc cánh? Mộc Vĩnh Diệp ngây ngốc nhìn một màn này, cũng may thân thể mình phi thường nhỏ, hẳn không hấp dẫn chú ý của nó đi. Con khủng long bạo chúa sau khi giẫm xuống, cũng không đi nữa, mà đảo mắt tìm quanh, như là tìm kiếm thứ gì đó, đương nhiên, Mộc Vĩnh Diệp hiện tại không thể hiểu được.



“Đây là địa hành long sao?”Mộc Vĩnh Diệp đột nhiên nhớ đến mấy câu giới thiệu của Đại Lực.



Bỗng, hắn như nghĩ đến cái gì đó, trong mắt lộ ra tia kinh khủng, vội vàng chạy ra xa. Sau khi chạy ra gần ba trăm thước, hắn mới dừng lại tiếp tục ngắm nhìn địa hành long, vừa rồi, hắn sợ hãi chạy ra xa là vì nghĩ đến tình cảnh của tiểu hầu tử, chính mình nếu cũng bị như vậy thì chết quách đi cho rồi.



Chính khi Mộc Vĩnh Diệp đang nghi ngờ tại sao địa hành long đột nhiên dừng lại, thì một thanh âm vang lên từ phía đầu con địa hành long.



“Mau bay lên, tên đần độn này”.



Nhưng là địa hành long vẫn nhìn khắp xung quanh, rồi bước thêm hai bước.



“Đần độn, không phải là đi, mà là bay, tức chết ta mất thôi”Một thanh âm phát ra.



“A, địa hành long nói tiếng người?”Mộc Vĩnh Diệp không khỏi vô cùng cổ quái thốt lên, nhưng không đúng a! Hắn lấy hết dũng khí hét lên: “Uy, đại gia hỏa, là ngươi đang nói chuyện sao?”.



Tuy hắn chỉ mới sáu tuổi, nhưng những lời này do bản tôn nói ra, thanh âm thêm vào chân khí cũng đủ lớn để vang đến phần đầu địa hành long.




Tiếng gọi của hắn làm cho địa hành long đang nhảy nhót dừng lại, đầu quay lại phía hắn. Lúc này, hắn phát hiện trên phần đầu địa hành long là một nam tử mặc kim giáp, nam tử kia có chút ngạc nhiên nhìn quanh, mà khi nhìn thấy Mộc Vĩnh Diệp, biểu tình hắn tràn đầy kinh ngạc.



“Bá Vương, đứng im ở chỗ này”Nam tử kia ra lệnh rồi nhảy xuống trước mặt Mộc Vĩnh Diệp.



Mà Mộc Vĩnh Diệp một bộ dáng ra là như thế, quả nhiên có người trên con địa hành long.



“Tiểu tử, sao lại một mình ở chỗ này?”Nam tử kia hiếu kỳ hỏi.



Bực không nói nên lời, đây là tâm tình hiện tại của Mộc Vĩnh Diệp, giẫm bẹp xe ngựa của ta, còn hỏi như vậy sao?



“Nhìn về bên kia”Mộc Vĩnh Diệp chỉ về hướng chiếc bánh dẹp xe ngựa cùng độc giác mã.



Nam tử nhìn về phía ngón tay Mộc Vĩnh Diệp, nhìn thấy cảnh tượng đó, lập tức nói: “Bé gặp cường đạo sao? Sao xe ngựa cũng bị biến thành như này?”.



“Là bị địa hành long của ngươi dẫm bẹp đấy”Mộc Vĩnh Diệp cuối cùng nhịn không được tức giận nói.



“A, là sao? A, không nghĩ đến, không nghĩ đến, ha ha”Nam tử cũng chỉ có thể lúng túng cười trừ.



“Ngươi dẫm bẹp xe ngựa của ta rồi, giờ ta không đi đường được nữa”Mộc Vĩnh Diệp nói.



“Đi? Bé? Bé đánh xe ngựa sao?”Nam tử kia đầy kinh ngạc nhìn về phía thân thể nhỏ xíu của Mộc Vĩnh Diệp.




“Ngươi là ai?”Mộc Vĩnh Diệp cũng không nguyện ý hồi đáp, lập tức hỏi.



“Ta, ta là long kỵ sĩ trẻ tuổi nhất đế quốc, Áo Đinh”Nam tử đầy tự hào nói, nhưng là vừa nói xong không khỏi vô cùng hối hận, tiểu tử bé tý này hiểu được gì chứ?



“Long kỵ sĩ?”Mộc Vĩnh Diệp vô cùng kinh ngạc thốt lên.



Tuy lời này từ một tiểu hài nói ra, nhưng nhìn đến biểu tình trên mặt Mộc Vĩnh Diệp, Áo Đình không khỏi phi thường thoải mái.



“Đương nhiên, mà long của ta sắp tiến giai”Áo Đinh tự hào nói.



“Tiến giai?”Mộc Vĩnh Diệp vô cùng kinh ngạc nói, đây là lần thứ hai hắn thấy tiến giai.



“Trước kia Bá Vương là ngũ cấp, hiện tại đã lên đến lục cấp, tuy chưa tiến giai hoàn toàn, nhưng có thể mọc cánh là biểu hiện tốt”Áo Đinh tự hào nói.



Ps: Ai muốn dịch cùng mình thì liên hệ nick chat oOo_thanh.tung_oOo nhé! .



4rum nào muốn hợp tác dịch thì liên hệ nick chat mình! Hoan nghênh BLH, điều kiện và lợi ích thỏa thuận sau!


Bình Luận (0)
Comment