Đặc điểm thứ hai của thú cưng linh hồn là có thể tự do phụ thể ngự thú sư!
Từ đó để cho hai bên thu được lực lượng càng mạnh hơn!
Thoáng chốc, có sương mù màu đen tràn ngập khắp trên người thanh niên gầy còm, nét mặt của của gã lại càng thêm hung dữ.
Thấy thế, quản lý Huỳnh trên tòa nhà đổ nát hơi híp mắt lại, biết rõ đến thời khắc mấu chốt rồi. Con Husky này của Lộ Nhiên được bồi dưỡng không sai, kỹ năng lưu chuyển năng lượng rất thuần thục, nhưng bị hạn chế bởi nhược điểm là đẳng cấp và thuộc tính, tiếp đến không biết còn có thể đối phó được với linh hồn phụ thể nhân loại không...
Ngay khi quản lý Huỳnh đang háo hức, nó chợt lộ ra biểu cảm giật mình.
Bởi vì ở phía dưới, Lộ Nhiên nhìn thấy một màn này lại vẫn tỏ ra rất bình tĩnh.
"Đây là lá bài tẩy cuối cùng của anh à?" Lộ Nhiên thở ra.
Tay trái kiếm Trảm Phong, tay phải... kiếm Phong Vẫn chậm rãi hiện ra!
Trước ánh mắt ngơ ngác của linh hồn sư ở đối diện và quản lý Huỳnh ở trên lầu, hắn quăng kiếm Phong Vẫn về phía không trung!
Sau một giây, Hà Tổng lần nữa nhảy dựng lên, há mõm một cái ngậm chặt kiếm Phong Vẫn, ánh mắt toát ra tia sáng sắc lạnh.
Kiếm Thế Mãnh Thú!
Khí tức kinh khủng lập tức áp chế linh hồn sư, khiến cho đôi mắt của bọn họ đông cứng lại còn trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
"Đây là cái gì!" Bọn họ há hốc mồm, chỉ cảm thấy con Husky đang ngậm kiếm này vô cùng hung hãn, hơi thở như sói đầu đàn. Hơi thở mang khí thế áp chế làm cho bọn họ khó chịu và cảm thấy hơi sợ hãi!
Kiếm Khí Tật Phong!
"Gâu! (Tôi có một thanh kiếm có thể trảm ác linh. ) "
Nói rồi, Hà Tổng ở không trung vung vẩy kiếm Phong Vẫn, được kỹ năng Tật Phong gia trì, Hà Tổng ngay lập tức chém ra 3,4 luồng kiếm khí.
Vừa mới lĩnh ngộ Kiếm Thế, Lộ Nhiên và Hà Tổng đã không thể chờ đợi được muốn sử dụng thử.
Năng lượng kiếm khí lộn xộn và nhanh chóng đột nhiên ập đến, mà lúc này, linh hồn sư căn bản vẫn còn đang nghi ngờ mình nhìn nhầm, kiếm khí đã lập tức nuốt chửng bọn họ. 'Ầm' một tiếng, tại chỗ phát sinh bùng nổ kịch liệt, bụi mù nổi lên bốn phía! ! !
Trong tiếng nổ mạnh, Hà Tổng rơi xuống đất, lộ ra ánh mắt sắc bén, trong lòng hắn đang thầm tưởng tượng ra bản thân đeo một chiếc kính râm, khiêm tốn che đi ánh hào quang.
"Quản lý Huỳnh, tuy rằng linh hồn sư hơi khó chơi chút, nhưng mà không sao... Cậu mau nhìn xem đừng để cho bọn họ ngỏm củ tỏi, lần đầu tiên tôi vẫn hơi khẩn trương nên không dám nương tay." Lúc này, thanh âm của Lộ Nhiên cũng vang lên. Hắn nói tiếp: "Nhất định phải thẩm vấn gã, loại người này quá ghê tởm."
Quản lý Huỳnh: ? ? ?
Khốn kiếp, con chó dùng kiếm, cái quỷ gì vậy! Miêu Miêu kinh ngạc, sao một người một chó này chẳng giống người mới chút nào vậy!
Nó vốn tưởng rằng Lộ Nhiên và con Husky này sẽ có một trận chiến đấu vất vả.
Dẫu sao, hệ linh hồn ở thời kỳ đầu có quá nhiều ưu thế, vô hình, xuyên tường, phụ thể...
Huống chi, đẳng cấp của con Husky đó thoạt nhìn còn không bằng con mèo linh hồn kia.
Kết quả, tên linh hồn sư này vừa đối mặt đã xuống đất ăn tỏi rồi hả?
"Đống cặn bã!" Quản lý Huỳnh bĩu môi nói.
Mặc dù chuyện Lộ Nhiên lật tay là móc ra một thanh vũ khí cao cấp là một trong những nguyên nhân nhất định để đảo ngược tình thế.
Nhưng mà, nếu chỉ có một thanh vũ khí thôi thì cũng không đủ, mà con chó kia còn dựa vào... dựa vào sự vận dụng năng lượng.
Cùng với, kỹ năng lưu chuyển năng lượng cao siêu của nó, cùng với khả năng khống chế vũ khí, tất cả đều không phải một con thú cưng cấp 6 có thể làm được!
Cho dù là ngự thú sư cao cấp bồi dưỡng thú cưng mới có lẽ cũng chỉ đến vậy thôi.
Quản lý Huỳnh nhanh chóng rơi xuống đất rồi nhìn về phía Lộ Nhiên và Husky.
"NGAO?" Hà Tổng lần đầu tiên nhìn thấy quản lý Huỳnh, nhìn thấy con mèo này đang không ngừng quan sát mình thì lộ ra biểu cảm uy nghiêm.
Nhìn cái gì nhìn cái gì?
Bị khí thế sắc bén tuyệt vời của nó khuất phục rồi sao?
Chỉ là linh hồn mà thôi, không chịu nổi một kích.
"Rõ ràng nhìn thế nào cũng thấy không được thông minh a!" Quản lý Huỳnh nghi ngờ.
"Uông uông uông... uông uông uông! ! !" Hà Tổng kinh ngạc, con mèo này phải chăng đang mắng nó, Lộ Nhiên cũng thường xuyên nói những lời như vậy!
Nó vừa rồi biểu hiện ra đẹp trai như vậy, con mèo này dựa vào cái gì mà nói nó? Thù này, nó nhớ kỹ!
"Oa ca! ! !" Trên bờ vai Lộ Nhiên, Vua Đột Tử kinh ngạc đến ngây người. Nó đã bội phục Hà Tổng sát đất luôn rồi. Không chỉ là bởi vì Hà Tổng có thể dễ dàng giải quyết linh hồn, mà càng là vì Hà Tổng có tính chất đặc biệt đều có thể nhẹ nhõm đối phó với bất kỳ cường giả nào!
Vua Đột Tử âm thầm suy nghĩ, cảm thấy hẳn không phải là vì Hà Tổng dũng cảm, mà nó mạch não có vấn đề.
Nó đoán rằng cho dù trước mắt Hà Tổng thật sự xuất hiện một con Cự Long hay cáp ca thì nó cũng sẽ lỗ mãng xông lên thôi, chủ yếu là vì nó thấy chúng sinh đều bình đẳng...
"Nói linh tinh, ngộ tính của Hà Tổng nhà tôi rất trâu bò đó, chỉ số thông minh thì khỏi phải bàn." Lộ Nhiên dĩ nhiên phải bênh thú cưng nhà mình một chút.
"Nếu như ngự thú sư mới cũng đều như cậu thì sẽ không phải lo bọn họ bị linh hồn sư giết rồi."
Khóe miệng quản lý Huỳnh co giật, cảm giác mình để cho Lộ Nhiên rèn luyện cũng bằng thừa.
Như vậy chẳng phải là tặng không công lao cho cậu ta sao? Trong khi bản thân thì mệt cả buổi...
Quả nhiên, không có một người có siêu năng lực nào là đèn đã cạn dầu.
Nó nhìn về phía linh hồn sư trong đống bụi mù. Không thể không nói, may cho tên linh hồn sư này trước khi tấn công trước đã cho thú cưng linh hồn bám vào người, nếu không hiện tại gã ta khẳng định đã là một cỗ thi thể.
Cho dù là có lực lượng linh hồn bao trùm toàn thân, hình thành một vòng bảo vệ thì gã ta vẫn sẽ bị thương vô cùng nghiêm trọng.
Trên ngực có vài vết kiếm rất lớn, da thịt xung quanh nát bấy, máu tươi ứa ra, một cái cánh tay càng lủng lẳng muốn đứt, xém chút nữa đã bị cắt xuống rồi...
Lộ Nhiên và Vua Đột Tử cũng không muốn nhìn bên đó nhiều.