"Cứ như vậy đi, không chết được đâu."
"Gọi điện thoại cho tên gì đó kia đi, để cho ông ấy tới xử ký nốt." Quản lý Huỳnh nói với Lộ Nhiên.
"Vâng." Lộ Nhiên nhẹ nhàng thở ra. Tuy rằng gặp phải chuyện này làm hắn thấy rất mất hứng, nhưng nghĩ đến khoản tiền thưởng sắp nhận được, hắn lại cảm thấy hài lòng.
Tốt nhất có thể giải quyết được vấn đề thức ăn của Hà Tổng và Vua Đột Tử trong vòng 1 tháng tiếp theo, thuận tiện kiếm được một Trái Cây Thức Tỉnh hệ sét nào đó, như vậy mới không uổng công Hà Tổng lãng phí nửa phần thể lực bộc phát Kiếm Khí Tật Phong cùng với thời gian nửa ngày của hắn!
Lộ Nhiên lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Triệu Sâm. Lúc này, Triệu Sâm đang ở trụ sở ngự thú Kim Lăng chờ đợi tin tức, khi nhận được thông báo của Lộ Nhiên và xác nhận địa điểm, ông lập tức vui mừng nói: "Được! Chúng ta lập tức đến ngay!"
Cúp điện thoại rồi, Lộ Nhiên lại không nhịn được nhìn về phía linh hồn sư máu tanh kia rồi nói với quản lý Huỳnh: "Quản lý Huỳnh, tôi cảm giác gã ta còn rất lý trí đó nha, nếu như không phải dùng kỹ năng hệ không gian ngăn cản gã ta truyền tống thì có khả năng gã ta đã chạy trốn tới thành phố Vô Hạn rồi."
"Từ lúc gặp phải tôi, đến khi dụ dỗ tôi đến nơi này, cả quá trình cũng không khác gì người bình thường. Tên này có khả năng kiềm chế không tồi, phải chăng chính là người có thiên phú trở thành linh hồn sư đấy sao?"
Quản lý Huỳnh nhìn về phía Lộ Nhiên, nói: "Cậu suy nghĩ nhiều rồi! Thuần túy là vì tên này quá cùi bắp thôi."
"Thú cưng hệ linh hồn lấy linh hồn làm thức ăn, nhưng linh hồn quá phức tạp, bao hàm quá nhiều tình cảm của sinh mệnh, khi chúng nó nuốt chửng càng nhiều linh hồn thì bản thân chúng cũng càng bị ô nhiễm nhiều, lâu dần sẽ làm cho bọn nó không tự khống chế được."
"Linh hồn sư bởi vì ký khế ước với thú cưng linh hồn, có mối liên hệ nên cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng nhất định, dần dần trở nên điên cuồng."
"Sở dĩ hiện tại nhìn gã ta vẫn bình thường cũng không phải là bởi vì ý chí của gã mạnh nhường nào, mà thuần túy là vì bọn họ chưa cắn nuốt nhiều linh hồn thôi."
"Đương nhiên, không nhiều chỉ là tương đối, đối với chính bọn hắn thì như vậy cũng đã là đại bổ rồi. Thời gian tên này trở thành ngự thú sư còn không lâu bằng cậu, tức là mới trong mấy ngày gần đây thôi, vậy mà thú cưng của gã đã cấp 8 rồi, trong khi đó thú cưng của cậu mới cấp 6. Đấy là ưu thế của linh hồn sư."
Thì ra là thế...
"Thú cưng hệ linh hồn nhất định phải nuốt chửng linh hồn siêu phàm mới được sao? Tôi thấy hình như gã không có ý định ra tay với người bình thường hay động vật bình thường."
"Không nhất định, nhưng linh hồn bình thường thuộc về có chất lượng kém, cần cực lớn số lượng mới ăn no được, mà đồ ăn quá hỗn tạp lại càng dễ để cho thú cưng hệ linh hồn và linh hồn sư lâm vào điên cuồng, cho nên hầu như tất cả linh hồn sư đều sẽ không để cho linh hồn của mình đi cắn nuốt linh hồn bình thường. Làm như vậy chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ, không có lợi cho sự phát triển."
"Tựa như cậu dù thế nào cũng sẽ không ăn thức ăn cho chó đúng không?"
"Khục khục khục. . khục khục." Lộ Nhiên lúng túng, Hà Tổng lộ ra biểu cảm không cam lòng, còn Vua Đột Tử thì trầm tư.
"Cậu hỏi nhiều như vậy để làm gì?" Quản lý Huỳnh nghi ngờ nhìn Lộ Nhiên.
Vẫn luôn cảm giác Lộ Nhiên đang có ý tưởng cứt chó gì đó.
Tên này ngay từ đầu đã tỏ ra sợ linh hồn sư muốn chết.
Kết quả lật tay một cái đã xử đẹp đối phương.
Không giống như là người tốt.
"Ha. . . Ha..." Lộ Nhiên nói: "Chẳng qua là tôi muốn tìm hiểu rõ hơn về kẻ địch tiềm ẩn thôi mà."
"Vậy sao..." Quản lý Huỳnh hoài nghi, nhưng vẫn nói: "Vậy thì tôi sẽ nói cho cậu biết một vài vấn đề."
"Hệ linh hồn vô cùng đặc biệt, phương pháp sinh ra duy nhất mà hiện tại đã biết là thông qua kỹ năng ngự thú để khôi phục linh hồn."
"Khôi phục linh hồn tức là sau khi thú cưng khế ước với mình tử vong, có thể chuyển hóa nó thành linh hồn, tăng thêm hệ linh hồn, nhưng đại khái có khả năng sẽ mất đi thuộc tính và ký ức khi còn sống, trở thành như một con rối. Đồng thời, sau khi hoàn toàn chuyển hóa thành linh hồn, đẳng cấp chủng tộc sẽ có xác suất thay đổi, hoặc tăng lên, hoặc giảm xuống."
Lộ Nhiên nhướng mày.
"Trước mắt, vẫn chưa có thông tin nào về chuyện có bí cảnh rơi ra kỹ năng ngự thú Khôi Phục Linh Hồn. Kỹ năng ngự thú Khôi Phục Linh Hồn này trước mắt chỉ có Bỉ Ngạn mới biết, cũng không biết bọn chúng lấy được từ đâu ra nhiều như vậy."
"Cậu có biết vì sao Bỉ Ngạn bị nhiều quốc gia công kích nhưng vẫn chưa từng bị diệt vong không?"
"Vì sao?"
"Là bởi vì bọn chúng đã lũng đoạn kỹ năng ngự thú này, vì vậy có thể nhiều lần hấp thu thành viên mới."
"Cậu thử nghĩ xem, nếu như thú cưng của cậu tử vong, cậu muốn nó hoàn toàn rời khỏi cậu hay là hi vọng nó có thể lấy hình thức khác để trọng sinh? Nếu như muốn khiến nó trọng sinh, vậy thì cậu phải gia nhập Bỉ Ngạn, đến lúc đó, cậu sẽ lựa chọn như thế nào?"
"Ô -" Hà Tổng ở bên cạnh lại ghi nhớ thêm một kẻ thù, con mèo này đang nguyền rủa nó chết.
"Cho dù trong số 10 ngự thú sư lợi hại chỉ có 1 người chọn Bỉ Ngạn thì bọn chúng cũng sẽ được thêm máu mới liên tục không ngừng."
"Tôi cứ có cảm giác trong tương lai cậu có thể sẽ là một trong những người bị mê hoặc đó..." Quản lý Huỳnh càng ngày càng hoài nghi.
Lộ Nhiên: ? ? ?
"Không đến mức không đến mức, trái tim của tôi vẫn rất kiên định." Lộ Nhiên vững tin.
Mặc dù Khôi Phục Linh Hồn quả thực có lực hấp dẫn rất lớn với hắn...
Nhưng bên cạnh đó, sau khi đã hiểu rõ nhiều hơn, Lộ Nhiên lại cảm thấy khá phiền phức... Một là tìm đồ ăn quá phiền phức, hắn cũng không muốn săn giết những ngự thú sư khác. Hai là có thể sẽ làm cho ký ức của thú cưng còn sống tan biến, vậy thì đó vẫn là con thú cưng đó sao?
"Hi vọng như thế!" Quản lý Huỳnh nói: "Tiếp xúc với loại đồ vật đó sẽ chỉ làm cho người ta càng lún sâu hơn, cuối cùng trở thành người không ra người quỷ không ra quỷ. Các cậu rất có tiền đồ, không cần thiết phải như vậy- "