Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 129 - Chương 129: Con Người Cùng Tự Nhiên Hợp Nhất

Chương 129: Con người cùng tự nhiên hợp nhất Chương 129: Con người cùng tự nhiên hợp nhất

"Thứ này đập nát ra rồi bôi lên người à?"

Lộ Nhiên lấy Lông Bọ Ngựa trong ba lô ra, Hà Tổng cũng nhìn sang, hai bên mắt to trừng mắt nhỏ.

Đây là tài nguyên chuyên dùng để thoa ngoài da, khá là phiền phức. Lộ Nhiên cảm giác người Hà Tổng sẽ bị nhớp nháp, nhưng may mà trước đó hắn đã sớm dạy cho con chó nhà mình tự tắm rửa, tự mình làm khô.

"Gâu!" Tuy nhiên, Hà Tổng không quan tâm đến vấn đề này mà nó hỏi xem lúc nào có thể ăn Trùng Tâm.

"Không vội không vội."

"Nghỉ ngơi đi đã, đợi lát nữa chúng ta lại đi khiêu chiến Núi bão tuyết một lần..."

"Gâu!" Hà Tổng mang theo vẻ mặt đau khổ. Anh không vội, nhưng tôi vội lắm á.

Thực vật mới lạ nha...

Cùng ngày, Lộ Nhiên lại lôi kéo Hà Tổng khiêu chiến Núi bão tuyết một lần.

Lần này, Lộ Nhiên không để cho Hà Tổng lập tức chém bão tuyết như lần trước, cho nên hiệu suất bọn họ đi xuyên qua lập tức tăng lên.

Qua cửa cho điểm là SS.

Thu được tinh tệ x450, Hạt Giống Gió Rét x3, ba cái Hạt Giống Phát Nổ, không rơi Băng Tinh Khoáng ra nữa. Lộ Nhiên thấy khá tiếc, bởi vì Băng Tinh Khoáng rất bán chạy, tuy rằng không bằng Quặng Thiên Thạch là loại tài liệu vũ khí có tất cả các thuộc tính thông dụng, nhưng cũng là tài liệu hạch tâm của trang bị hệ băng.

Nhưng 3 cái Hạt Giống Gió Rét cũng không tệ, ít nhất Hà Tổng đều có thể dùng được.

Lần này, sau khi vượt ải rồi Lộ Nhiên mới để cho Hà Tổng lại chém bão tuyết, ngoài ra chính hắn cũng cầm lấy kiếm Trảm Phong, thử nghiệm chém ra bão tuyết.

Kết quả là tự hành mấy tiếng đồng hồ, Kiếm Thế Bão Tuyết gì gì đó hắn và cẩu tử đều không lĩnh ngộ được, nhưng Răng Chó Gió Sắc lại thu được cả đống...

Hà Tổng đi theo Lộ Nhiên rưng rưng trở về, tỏ ra sau khi đi về phải bồi bổ một chầu mới được... kỹ năng áp súc năng lượng cũng quá lâu khó luyện. ...

"Oa ca?"

Võ đường Thiên Hồng.

Lộ Nhiên và Hà Tổng rời đi đã lâu bây giờ mới trở về.

Sau khi trở về, Lộ Nhiên vẫn đang trầm tư suy nghĩ.

Mà cẩu tử thì cầm lấy một đống Hạt Giống Gió Rét và Lông Bọ Ngựa đi tự làm khổ mình.

Thời điểm này, Vua Đột Tử đã tỉnh lại, nhưng thấy Lộ Nhiên và Hà Tổng đều đang bận rộn chuyện riêng nên nó cũng chỉ có thể lẻ loi trơ trọi ở trong một góc, hoàn toàn không thể hòa nhập.

[Không ai để ý tôi, tôi muốn đột tử! ] Vua Đột Tử tủi thân.

"Đến cùng thiểu ở nơi nào nhỉ?"

Lộ Nhiên đã cầm kiếm ở trong bão tuyết hơn 12 tiếng.

Nhìn Hà Tổng như thế kia là Lộ Nhiên biết không thể trông chờ nó có thể tự ngộ ra Kiếm Thế Bão Tuyết trước mình rồi.

Lúc Hà Tổng chém ra bão tuyết, Lộ Nhiên cũng lập tức Mô Phỏng Siêu Thú là vì hắn muốn nhìn xem bản thân có thể cảm nhận được cảnh giới này không.

Tuy nhiên, muốn lĩnh ngộ một loại Kiếm Thế ẩn chứa sức mạnh của thiên nhiên là điều vô cùng khó khăn.

"Điểm mấu chốt là hòa hợp! Là con người cùng tự nhiên hợp nhất!"

"Trời đất cùng bản thân song hành, vạn vật cùng bản thân hòa làm một".

Lộ Nhiên không ngừng tổng kết.

Lúc trước hắn có thể lĩnh ngộ Kiếm Thế Mãnh Thú trước Hà Tổng là bởi vì hắn có kinh nghiệm về kiếm đạo phong phú hơn Hà Tổng, ngoài ra, một điểm mấu chốt khác là hắn đã thông qua Mô Phỏng Siêu Thú để mô phỏng khí tức của Hà Tổng.

Sau đó trong lúc vô tình hữu ý, hắn đã đưa khí tức của Hà Tổng dung hợp vào trong chiêu kiếm, từ đó tạo thành Kiếm Thế Mãnh Thú.

Có thể nói, Kiếm Thế Mãnh Thú là khí thế của mãnh thú, chính hắn và kiếm kết hợp lại với nhau mà thành.

Thời điểm này, hắn, khí thế và kiếm tuy ba mà một.

Theo lý thuyết đó, nếu hắn muốn lĩnh ngộ Kiếm Thế Bão Tuyết thì khẳng định cũng phải tích hợp các đặc điểm của bão tuyết vào trong thân thể mình, để cho bản thân mình trở thành giống như bão tuyết.

Tiếp đó lại dung nhập vào trong kiếm chiêu, thể hiện ra sự rét lạnh của bão tuyết.

Lộ Nhiên đoán rằng Hà Tổng có lẽ rất khó làm được như vậy.

Bởi vì nó ở trong bão tuyết căn bản không cảm nhận được rét lạnh, ngược lại còn cảm thấy rất hưng phấn. Như vậy thì làm sao mà cảm nhận được bão tuyết đáng sợ được.

Ngược lại là Lộ Nhiên, sau hai chuyến vào đó, trên người bị bão tuyết thổi ra không ít vết thương, đại não cũng sắp bị bị đông cứng đến nơi. Cái lạnh thấu xương làm cho Lộ Nhiên không thể tự mình chống đỡ được.

Nếu không phải có Hà Tổng cõng hắn đến điểm cuối cùng, chỉ dựa vào một mình Lộ Nhiên thì chắc chắn hắn không thể xuyên qua vùng bão tuyết đó được.

Lộ Nhiên đoán bọn họ không được cho điểm cấp SSS có lẽ là vì bị mình cản trở.

"Thử xem, cảm nhận lại cảm giác lúc đại não bị đông cứng, gió lạnh như đao..."

"Thật là trừu tượng! Nhưng may mà có Mô Phỏng Siêu Thú đã ghi lại hết tình cảnh lúc ấy."

Lộ Nhiên thử nghiệm tưởng tượng ra một vùng gió tuyết ở trong không gian tưởng tượng của Mô Phỏng Siêu Thú.

Trong gió tuyết, Hà Tổng và hắn cùng nhau xuyên thẳng qua, lần nữa cảm nhận cái lạnh dữ dội này.

Lần này, hắn thậm chí đã thay góc nhìn thành bản thân là bão tuyết đang đối diện với Bạo Phong Trảm mà Hà Tổng chém ra.

Gió bắc gào thét, mặc kệ kiếm khí mạnh mẽ vẫn không cách nào ngăn cản đại thế mênh mông, năng lượng rất nhanh đã bị đông kết, kiếm khí bị gió tuyết nuốt chửng.

Sức mạnh tự nhiên to lớn không phải thân thể nhỏ bé có thể chống lại.

"Học trò ngoan, nghe nói con trở về rồi à?"

"Nhóc Tiểu Lộ, có ở đây không? ?"

"Có ai không, thầy tiến vào nhé."

Ở ngoài cửa, ông cụ Giang Đấu cầm lấy một thanh kiếm, trên mặt lộ ra biểu cảm nghi ngờ. Ơ?

Không phải có học viên nói là thấy con chó kia của Lộ Nhiên ngậm một cái ba lô chạy ra à?

Lộ Nhiên đã đến được hai ngày nưhng vẫn luôn bận rộn chuyện của mình, căn bản không đến học kiếm thuật với ông, làm cho ông cụ lo lắng lắm.

Không phải là tên nhóc đấy định quay xe đi nghịch súng lần nữa chứ?

Hiện tại rốt cuộc đợi được Lộ Nhiên trở về từ thành phố Vô Hạn, ông quyết định chủ động tấn công.

"Tại sao lại lạnh thế nhỉ."

"Không có ai mà còn mở điều hòa à?" Lúc này, ở bên ngoài căn phòng, ông cụ Giang Đấu rõ ràng có thể cảm nhận được một luồng khí lạnh, vô cùng lạnh.

Ông không khỏi sững sờ, bởi vì lo lắng cho tình hình bên trong nên đã quyết định đẩy cửa đi vào.

Bình Luận (0)
Comment