Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 130 - Chương 130: Kiếm Thế Bão Tuyết

Chương 130: Kiếm Thế Bão Tuyết Chương 130: Kiếm Thế Bão Tuyết

Tuy nhiên, ông lập tức trừng to mắt. Chỉ nhìn thấy Lộ Nhiên mà mình gọi í ới cả buổi mà không thấy đáp lại, không ngờ bây giờ lại đang nhắm mắt ngồi ở trên thảm.

Hơn nữa, trên đùi hắn đặt một thanh kiếm và đang được hắn nắm ở trong tay.

Điều làm cho Giang Đấu giật mình nhất là ông cảm nhận được hơi lạnh trong phòng không phải do điều hòa tỏa ra, điều hòa trong phòng này vốn dĩ không bật.

Là do thanh kiếm trong tay Lộ Nhiên đang tràn ngập từng luồng gió lạnh.

"Vũ khí siêu phàm sao?" Ông cụ Giang Đấu rất nhanh đã nghĩ đến đó là một vũ khí siêu phàm hệ băng, tuy nhiên cảm nhận kỹ lại thì ông lại nhận ra có gì đó không bình thường.

Không đúng, không đúng, luồng hơi lạnh này không phải do gió lạnh tạo thành theo đúng nghĩa truyền thống.

Ngược lại giống như là thân thể yếu ớt, tinh thần căng thẳng, thần kinh giao cảm suy yếu, khí huyết không đủ mang đến cảm giác ớn lạnh từ trong ra ngoài!

Ông cụ Giang Đấu khẽ run rẩy, xém chút nữa đã bị Lộ Nhiên dọa hú hồn. Hỏng bét, chuyện gì xảy ra vậy? Tên nhóc Lộ Nhiên này biến thành cương thi rồi hả? Còn biết hít dương khí của người khác nữa à?

Lúc này, động tĩnh bên ngoài càng lúc càng lớn, Lộ Nhiên theo bản năng mở to mắt.

Trong nháy mắt khi Lộ Nhiên và Giang Đấu mặt đối mặt, Giang Đấu dường như nhìn thấy trong đôi mắt sâu thẳm của Lộ Nhiên chiếu rọi ra một thế giới băng lam, ông như bị hút vào trong ánh mắt của đối phương, đi vào trong một vùng bão tuyết.

Trong chớp nhoáng này, ông cụ Giang Đấu cảm nhận được rét lạnh càng thấu xương, gió lạnh như kiếm, để cho thân thể của ông lại khẽ run rẩy. Ông cảm thấy rất đau đớn, tư duy như bị đông cứng lại trong một cái chớp mắt. Mắt thấy phía trước có bão tuyết kinh khủng hơn đang tràn tới, ông vội vàng ổn định tâm thần, tỉnh táo lại, sau đó không nói nên lời nhìn Lộ Nhiên.

"Ồ? Là thầy ạ? Tại sao thầy lại ở đây?" Giờ phút này, Lộ Nhiên đang rất ngơ ngác không biết sao thầy Giang Đấu lại tới phòng mình.

Tuy nhiên, hắn nhìn thấy biểu cảm hơi kinh ngạc của thầy Giang Đấu thì đột nhiên nhận ra cái gì.

"Thầy không sao chứ chứ ạ? Sao mặt thầy lại trắng bệch như vậy..."

"Mẹ nhà nó! Tên nhóc này, con ngộ ra kiếm thế mới rồi hả? ? ?" Giờ phút này, ông cụ Giang Đấu đột nhiên há hốc miệng nói to.

Thứ vừa rồi hẳn là kiếm thế hệ băng tuyết phải không? ? ?

Ông đã từng cảm nhận được cảm giác tương tự như vậy ở trên người một đối thủ cũ ở nước Tuyết, tuy nhiên rõ ràng ở chỗ Lộ Nhiên càng kinh khủng hơn!

"Con đang thử lĩnh ngộ ra một loại kiếm thế mới, tuy nhiên... vẫn chưa được coi là hoàn chỉnh." Lộ Nhiên nói.

"Thử nghiệm bao lâu rồi?" Giang Đấu không thể chờ đợi được hỏi.

"Tính toán đâu ra đấy thì... nửa ngày chăng?" Lộ Nhiên tính cả thời gian hai lần vào bí cảnh bão tuyết.

"Móa!" Nghe Lộ Nhiên nói mất nửa ngày, ông cụ Giang Đấu cũng không nhịn được phải thốt lên tiếng chửi thề. Ông nói: "Tên nhóc, con có biết mình đang nói gì hay không?"

Nửa ngày... còn để cho người khác sống nữa không!

Tuy rằng từ nhỏ ông đã phát hiện ra Lộ Nhiên có thiên phú về Kiếm đạo hiếm thấy, nhưng sau khi được siêu phàm gia trì, thiên phú của hắn đã trở nên thật là đáng sợ. Bản thân mình vẫn đánh giá thấp tên nhóc này rồi.

"Vừa rồi thầy ở bên ngoài, ngăn cách bằng cánh cửa cửa sổ mà vẫn cảm nhận được một luồng ý lạnh..."

"A hả?" Lộ Nhiên sững sờ, nhìn về phía kiếm Trảm Phong trong tay mình và nói: "Hẳn là con không cẩn thận đã kích hoạt lực lượng gió của nó, nhưng mà... thực sự có ý lạnh sao?"

"Không phải là do thân thể của thầy có vấn đề gì chứ ? Dẫu sao cũng một đống tuổi rồi, lúc tuổi còn trẻ cũng không biết yêu quý thân thể..."

Lực lượng gió bình thường tối đa cũng chỉ là làn gió mát mẻ chứ chưa nói tới ý lạnh.

"Cút, tự con nhìn căn phòng của mình đi!"

Lộ Nhiên nhanh chóng nhìn ra xung quanh. Hắn nhìn quanh mà không thấy bóng dáng Vua Đột Tử đâu, cẩn thận tìm kiếm mới phát hiện nó chui vào trong chăn, cả người đang run lẩy bẩy.

[Lạnh quá a, tôi muốn đột tử! ]

"..." Lộ Nhiên trầm ngâm.

Chẳng lẽ... vừa rồi trong lúc mình đang lĩnh ngộ đã vô ý phóng ra Kiếm Thế Bão Tuyết?

"Xem ra phương pháp của mình đúng rồi, chính là dựa vào cảm giác con người và thiên nhiên hợp một!" Giờ phút này, Lộ Nhiên cảm thấy thật hưng phấn.

Hay lắm! Bị chó con vượt mặt lâu như vậy, xem ra ở phương diện kiếm thế, hắn vẫn nhanh hơn chó con một bước, bây giờ lại có thể dạy nó rồi.

"Này ây ây." Lúc này, ông cụ Giang Đấu nhìn Lộ Nhiên như một quái vật và có chút khó hiểu.

Trong hai ngày này, không biết cậu ta đã làm gì nữa.

"Thầy giúp con thử lại Kiếm Thế Bão Tuyết một chút nhé! Giúp con đánh giá xem sao." Lộ Nhiên vội mở miệng, suýt chút nữa đã quên mất còn có một bậc thầy về kiếm thuật ở đây.

Hi vọng có thầy chỉ điểm, hắn có thể nhanh chóng hoàn thiện Kiếm Thế Bão Tuyết.

"Thật ra thầy..." Ông cụ Giang Đấu lâm vào trầm tư. Ông vẫn luôn cảm giác chính mình không theo kịp bước chân của những người trẻ tuổi nữa rồi. Ông có cảm giác tới này sẽ còn bị Lộ Nhiên làm kích động nhiều.

Tầm tuổi này của ông... muốn trở thành ngự thú sư có phải đã muộn rồi không?. . .

Đêm đó, Hà Tổng trở về đã trợn mắt chó ngốc nhìn Lộ Nhiên.

Nó lúc này đã ăn thêm ba Hạt Giống Gió Rét, cũng đã thoa tất cả Lông Bọ Ngựa lên ngoài da.

Nguyên nhân chính là như vậy nên sau khi trở về, nó có thể rõ ràng cảm nhận được hàn ý toả ra trên người Lộ Nhiên!

Nó thấy mình mới ra ngoài một lát mà Lộ Nhiên ngồi xếp bằng cầm kiếm đã trở thành một cái điều hòa hình người rồi làm nó vô cùng kinh ngạc.

Cảm giác thật thoải mái, cọ cọ Lộ Tổng. . .

Nghĩ rồi, nó lập tức xán lại gần.

Tuy nhiên trước đó.

"Gâu Gâu!" Nó hỏi thăm Vua Đột Tử bé nhỏ nằm trong ổ chăn ở bên cạnh xem có chuyện gì xảy ra.

"Oa ca. (Đây là. . . kiếm thế tuyết đột tử! )" Vua Đột Tử giải thích.

Nhưng nó nói vậy lại càng làm cho Hà Tổng khó hiểu.

"Là Kiếm Thế Bão Tuyết!" Giờ phút này, Lộ Nhiên cũng mở mắt ra.

"Chó con, muốn học không? Anh dạy cho nhóc nhé." Lộ Nhiên tỏ ra cao thâm.

Kiếm Thế Bão Tuyết. . . Rất mạnh! Ít nhất là toàn diện hơn Kiếm Thế Mãnh Thú!

Chủ yếu nhất là. . . Hai loại kiếm thế này có vẻ như không xung đột với nhau, có lẽ có thể sử dụng cùng lúc!

"Bốp! ! ! Đừng dán vào người anh nữa, tôn trọng Kiếm Thế Bão Tuyết một chút đê! Muốn mát mẻ thì chính mình tự đi mở điều hòa đi!"

Bình Luận (0)
Comment