Lộ Nhiên quan sát bốn người ở khoảng cách gần.
Bọn họ đều tầm khoảng 20 tuổi, da có màu lúa mì khỏe mạnh, cho dù là nam hay nữ, vóc dáng cao thấp mập ốm thế nào cũng đều có cơ bắp nhất định. Cho dù là chị gái thợ săn hiên ngang vừa hỏi hắn nhìn cũng cực kỳ không dễ chọc, là kiểu một quyền có thể đánh chết 5 tên đàn ông cặn bã.
Thấy nữ thợ săn hỏi thăm, Lộ Nhiên lộ ra nụ cười mà hắn tự nhận là thân thiết: "Tôi nhìn trang phục của mọi người cảm thấy khá quen mắt."
"Ông nội tôi cũng có trang phục như vậy, trước kia ông ấy cũng là thợ săn ở thôn Lộ Gia."
"Tuy nhiên về sau cả nhà chúng tôi đã chuyển vào thành phố sống nên rất ít khi trở về."
Lộ Nhiên vừa dứt lời, bốn người này đều khẽ giật mình, trong đó một thanh niên cường tráng nhất bất ngờ nói: "Đồng hương à? Ông của cậu tên là gì?"
"Ông nội của tôi tên là Lộ Hải." Lộ Nhiên nói.
"Cái tên này... tại sao nghe thấy quen tai thế nhờ." Nữ thợ săn hơi trầm tư.
"Tên là Lộ Hải thì ở thôn Lộ Gia có nhiều lắm, nhưng mà nếu nói đến chuyển ra ngoài... là thôn trưởng Lộ Hải? !" Đột nhiên, một thợ săn cơ bắp nghĩ đến cái gì, thế là giật mình hỏi.
Anh ta vừa nói như vậy, mấy người còn lại nhanh chóng nhớ lại. Thôn trưởng của thôn Lộ Gia đều được bầu dựa trên kỹ nghệ săn thú, phong tục truyền thống ở đây rất mạnh mẽ và hàng năm đều có các hoạt động săn thú, cho nên mỗi đời thôn trưởng đều rất nổi tiếng, trẻ con đều lớn lên cùng với những câu chuyện xưa của bọn họ. Uy tín của thôn trưởng không phải những người dân khác trong thôn có thể so sánh.
Thôn trưởng Lộ Hải bởi vì không cách quá xa nên mấy người cũng đều từng nghe đến tên của ông. Thôn Lộ Gia đúng thật là có một thôn trưởng như vậy, bởi vì con cái quá phát triển nên đã chuyển đến nội thành. Nghe ngời lớn trong nhà nói, con cái của thôn trưởng Lộ Hải lúc trước còn thường xuyên quyên tiền cho thôn, thậm chí còn xây dựng trường tiểu học và trung tâm y tế.
"Đúng như mọi người nói, ông ấy đúng thật đã từng làm thôn trưởng, lúc ông nội tôi tuổi già mắc bệnh, điều kiện trong thôn không chữa được nên chỉ có thể chuyển đến thành phố lớn điều dưỡng, sau đó một thời gian thì gia đình chúng tôi cũng chuyển ra định cư ở ngoài luôn." Lộ Nhiên giải thích.
"Cậu là cháu của thôn trưởng Lộ Hải à? !" Vốn dĩ mấy người còn đề phòng cẩn thận, nhưng nghe Lộ Nhiên tự giới thiệu như vậy, hơn nữa còn trùng hợp với chuyện đã xả ra trong trí nhớ của bọn họ nên mấy người lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc ánh mắt, nhìn Lộ Nhiên cũng có thêm vài phần thân thiết, bởi vì đồng hương gặp gỡ đồng hương, nước mắt lưng tròng.
Thành phố Vô Hạn số 3 kéo dài khắp bảy tỉnh, trong tình huống này mà có thể gặp được nhau cũng coi như duyên phận rồi. Hơn nữa người nhà của Lộ Nhiên cũng đều là người nổi tiếng trong thôn!
"Thật sự là đồng hương a!"
"Ha ha ha, tới đây ngồi đi, không cần khách khí, vừa ăn cơm vừa nói chuyện, chúng tôi mời khách." Thanh niên cường tráng nhất hào phóng nói.
"Thật à, vậy tôi không khách khí!" Lộ Nhiên vừa nghe thấy có thể ăn chực thì coi như là niềm vui ngoài ý muốn.
"Không ngờ có thể ở trong thành phố Vô Hạn gặp được con cháu của thôn trưởng Lộ Hải..." Nữ thợ săn cảm khái nói:
"À đúng rồi, để tôi giới thiệu cho cậu trước nhé, tên này chính là Lộ Nghệ." Nữ thợ săn đầu tiên chỉ về phía nhất thanh niên cường tráng kia rồi nói: "Bốn người chúng tôi hiện đang thành lập một tiểu đội ngự thú, cậu ấy là đội trưởng."
Lộ Nghệ gật đầu cười, từ vóc dáng xem ra anh ta thật sự là người mạnh nhất.
"Đây là Lộ Đinh Đinh." Ngay sau đó, cô cười giới thiệu anh chàng cơ bắp: "Không phải Biểu Lộ Đinh Đinh, là Lộ Đinh Đinh." (chơi chữ)
"Lộ Băng cậu câm miệng mau!" Thanh niên cơ bắp lộ ra vẻ giận dỗi, rất tức giận ì người khác gọi tên ở nhà của mình. Không còn ở cái tuổi cởi chuồng tắm mưa nữa rồi, đừng có gọi linh tinh.
"Ách. . ." Lộ Nhiên cũng chỉ có thể giật giật khóe miệng, cố nén không cười, cái tên này... cha mẹ của anh ta đúng thật là nhân tài!
"Tôi là Lộ Băng, người cuối cùng này tên là Lộ Ngũ, trong nhà đứng vị trí thứ năm, chúng tôi gọi cậu ấy là Tiểu Ngũ." Lộ Băng chỉ vào thanh niên có vóc dáng lùn nhất trong mấy người, khoảng chừng chỉ cao 1 mét 6.
"Còn cậu, cậu tên là gì?" Cuối cùng cô quay sang hỏi Lộ Nhiên.
"Xin chào mọi người, tôi là Lộ Nhiên, không ngờ... không ngờ Thôn Lộ Gia lại xuất hiện nhiều ngự thú sư như vậy." Lộ Nhiên nói.
"Không chỉ có mỗi chúng tôi thôi đâu." Tiểu Ngũ vui mừng nói: "Phần lớn người trẻ tuổi trong thôn cũng đều đã trở thành ngự thú sư rồi, có mười mấy người đã thông qua được thử thách tân thủ, chúng tôi chỉ là một đội trong đó."
"Phốc..." Lộ Nhiên xém chút nữa sặc nước.
Hắn nói: "What?? mười mấy người á? ?"
Cho dù là một thị trấn có nhiều ngự thú sư như vậy thì Lộ Nhiên cũng sẽ không kinh ngạc, nhưng thôn Lộ Gia đúng thật chỉ là một cái thôn nhỏ, số người cũng không nhiều. Xem ra truyền thừa thợ săn thật sự đã tăng thêm rất nhiều điểm cho thôn, người người đều có tư chất ngự thú!
"Ha ha, đúng là nhiều người. Thật ra trong thôn chúng ta có người trở thành ngự thú sư từ đợt một, hai, ba, ..." Lộ Nghệ tiếc hận nói: "Tuy nhiên mặc dù nhiều người, nhưng chúng ta cũng không được may mắn."
"Là như thế nào?" Lộ Nhiên hỏi.
"Đợt ban đầu tất cả mọi người đều đang mày mò và nhẫm phải khá nhiều hố, cho nên ông anh trong thôn được chọn trúng không bao lâu đã phát sinh vấn đề rồi. Anh ấy là con trai của thôn trưởng hiện tại, năng lực đi săn rất mạnh. Đến đợt thứ hai thôn chúng ta lại có hai ngự thú sư được chọn trúng, tuy nhiên đáng tiếc cũng đều..."
"Đợt thứ ba cũng là như thế này, tất cả mọi người chuẩn bị kỹ càng, hăng hái xông pha, nhưng thôn chúng ta cứ bị nguyền rủa, mỗi ngự thú sư đều không thể sống lâu. Mẹ nhà nó chứ." Lộ Nghệ không nhịn được chửi thề một câu.
"Khả năng cũng có liên quan đến truyền thống của chúng ta là thích lăn lộn trong bí cảnh, ưa thích tổ đội săn thú với mọi người trong thôn..." Lộ Đinh Đinh sờ lên cái mũi, nhược điểm của phong tục truyền thống mạnh mẽ chính là dễ dàng tìm đường chết.
Hơn nữa, ngự thú sư đời thứ 3 của thôn Lộ Gia đều là cùng nhau tổ đội, cho nên cơ bản một người gặp chuyện không may là cả team đều bị diệt.
"Chuyện này..." Lộ Nhiên hoàn toàn không ngờ lại như thế. Hắn không nhịn được nói: "Nói cách khác, hiện tại thôn Lộ Gia chúng ta chỉ có ngự thú sư đời thứ 4 sao?"