Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 1336 - Chương 1336: Quản Lý Huỳnh: ???

Chương 1336: Quản lý Huỳnh: ??? Chương 1336: Quản lý Huỳnh: ???

"Lợi hại lợi hại." Lộ Nhiên hài lòng: "Đúng rồi, Chúc Long hình như cũng có thể để lĩnh vực của mình bao trùm cả Lam Tinh, hiện tại càng tốt, về sau cậu cùng Hà Tổng tạo ra lĩnh vực hợp kích, chẳng phải có thể để suy nghĩ của nó biến cả hành tinh thành kiếm... uy lực kia..."

"Đúng rồi, Tinh Hạch đâu?"

Lục Hoa liếc mắt, nói: "Nào có dễ dàng như vậy, không tin cậu để nó thử một chút đi."

Nói rồi, Lục Hoa lấy ra Tinh Hạch đã dung hợp cùng Ngọc Tỉ Truyền Quốc.

Lúc này Ngọc Tỉ Truyền Quốc đã đạt đến phẩm chất siêu thần, thay vì nói là Ngọc Tỉ Truyền Quốc, không bằng nói là Ngọc Tỉ Truyền Sao thì đúng hơn. Bây giờ nó đã tượng trưng cho quyền lực và địa vị của chủ nhân Lam Tinh.

Lộ Nhiên cầm ngọc tỉ, hít sâu một hơi, cảm thấy cái đồ chơi này gia tăng rất lớn cho mình.

Không chỉ trên tốc độ tu luyện mà còn tăng thêm khí vận và thể chất, nếu như hiện tại Tà Thần lại dùng toàn lực nguyền rủa hắn, dù không có thú cưng trợ giúp, hắn có thể dựa vào ngọc tỉ này bỏ qua lực lượng của đối phương.

"Tôi tin tưởng Hà Tổng, nó không có vấn đề." Lộ Nhiên cười cười.

Nói rồi, hắn ném Ngọc Tỉ Truyền Quốc vào không gian của Hà Tổng.

Trong một chớp mắt tiếp theo, trong không gian, Hà Tổng ngậm lấy ngọc tỉ, mở ra Kiếm Vực Vô Hạn, ánh mắt bắt đầu trở nên cơ trí, ý đồ suy nghĩ đạo cụ cấp siêu thần này thành kiếm để tiến hành gia trì siêu cấp cho bản thân! ! !

Nếu như có thể ngậm một thanh kiếm siêu thần, cho dù chiến lực của nó tạm thời không đạt đến chủ thần, nhưng chắc chắn cũng sẽ không kém hơn bao nhiêu.

Nhưng mà.

"Ngao ô?" Trong Kiếm Vực Vô Hạn của Hà Tổng, nó trầm mặc ngậm Ngọc Tỉ Truyền Quốc nửa ngày nhưng sức mạnh tưởng tượng cũng không thể sinh ra hiệu quả, trí thông minh lại chiếm lĩnh đại não, nhìn thế nào cũng thấy ngọc tỉ không giống kiếm.

"Chó cùi bắp!" Lộ Nhiên thấy thế thì bất đắc dĩ đến cực điểm, anh đã nói tin tưởng nhóc rồi, có thể cố gắng hơn được không, cho Lục Hoa một chút rung động nho nhỏ đi chứ.

"Ngao gâu!" Hà Tổng giận, cảm giác năng lực của mình bị khinh bỉ.

"Xem đi."Hoa Lục Đạo nhìn biểu cảm của Lộ Nhiên là biết chuyện gì xảy ra, nó không khỏi lắc đầu.

"Nó cái năng lực kia rất không hợp thói thường, cái gì đều có thể nhìn thành kiếm rồi gia tăng cho bản thân. Nhưng dù sao nó vẫn còn quá nhỏ, thời gian học năng lực này mới có bao lâu? Độ thuần thục sẽ không cao được."

"Ba bọn chúng đều là như vậy, nếu như muốn tu luyện năng lực mà chúng tự hào nhất tới cực hạn thì đều cần thêm thời gian."

"Chờ tôi tu luyện năng lực của mình đến một mức độ nhất định, tôi sẽ đưa bọn nó đưa vào Luân Hồi Vô Hạn, để bọn chúng chuên tu luyện một năng lực nào đó." Lục Hoa nhếch miệng, Bé Mây cùng Số 18 thì cũng thôi đi.

Một nhóc kế thừa di sản của thời đại nguyên tố, một nhóc kế thừa di sản của thời đại máy móc.

Nếu như Hà Tổng dựa vào năng lực không nói lý kia để sử dụng Ngọc Tỉ Truyền Quốc mà nó luyện hóa coi như kiếm, sau đó phát huy ra lực lượng kiếm cấp chủ thần, vậy thì nó mới có thể sụp đổ!

"Thôi được rồi." Lộ Nhiên đồng ý.

"Ài, thành phố Vô Hạn nếu có thể trực tiếp thêm điểm cho độ thuần thục của kỹ năng thú cưng thì tốt biết bao."

"Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa." Lục Hoa cắt đứt ảo tưởng của Lộ Nhiên.

"Nếu hai nhóc đó cũng đã là chủ thần." Hoa Lục Đạo nhìn về phía Số 18 cùng Bé Mây.

"Vậy thì chọn ngày đẹp trời tốt lành tiễn Rồng Thần lên đường đi."

Lục Hoa thật ra còn sốt ruột hơn bất kỳ kẻ nào.

Sau khi Lộ Nhiên trở về không lâu, quản lý Huỳnh tìm tới cửa.

Cũng không phải nó cảm nhận được Lộ Nhiên trở về, mà là thông qua thời gian Lộ Nhiên rời đi tính ra thời gian trở về nên sang đây xem xét.

"Này này này? ?" Quản lý Huỳnh thấy Lộ Nhiên không thiếu cánh tay hay mất cẳng chân thì kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ tôi phán đoán sai rồi à? Thành phố Vô Hạn lần này vậy mà không trừng phạt cậu sao?"

"Không hổ là con trai cưng của thành phố Vô Hạn."

Lộ Nhiên không muốn phản ứng lại con mèo này, chỉ nói: "Cậu lại nhìn kỹ một chút đi."

Quản lý Huỳnh sững sờ, vẫn không nhìn ra Lộ Nhiên xảy ra vấn đề chỗ nào.

Nghĩ nghĩ, nó không khỏi có chút giật mình nhìn về phần phía dưới của Lộ Nhiên.

Như vậy có phải quá tàn nhẫn rồi không?

"Cậu con mẹ nó nhìn cái quái gì đấy?" Lộ Nhiên thở phì phò nói: "Lần này hình thức trừng phạt nằm ngoài dự liệu thôi, trực tiếp cấm tôi tiến vào bí cảnh đột phá luôn... Vừa mới bắt đầu đã bắt tôi hoàn thành nhiệm vụ đột, tôi còn chưa kịp phản ứng đã tấn thăng thành truyền thuyết rồi."

Quản lý Huỳnh ngạc nhiên,"Ba ba của cậu vẫn là ba ba của cậu."

"Nhưng mà vấn đề không lớn." Lộ Nhiên nói: "Chỉ cần là ngự thú sư mà tôi khai thác và cấp thẻ thì tôi đều có thể chỉ định thế giới quan của bí cảnh đột phá, đến lúc đó để người khác đi làm công cho tôi thì đam mê lông dê của tôi cũng không phải là không thể được."

"Tôi làm Ngự Thú Vương, làm sao có thể tự mình làm công được, tôi hiểu ý của thành phố Vô Hạn!"

Quản lý Huỳnh cũng bĩu môi.

"Tóm lại, hiện tại việc khẩn cấp trước mắt là đi thịt Rồng Thần Hỗn Độn, đừng để lão nhân gia Thần Thụ chờ quá lâu, một mực trấn áp Rồng Thần Hỗn Độn cũng rất mệt mỏi a."

"Cậu cũng rất biết yêu thương người già và trẻ nhỏ đấy nhỉ." Quản lý Huỳnh nói: "Ừm? Đợi chút đã, Lục Hoa... đột phá đến chủ thần rồi à? ? ?"

Nếu như Lục Hoa không đột phá đến chủ thần, Lộ Nhiên chắc chắn sẽ không nói đến chuyện đi săn Rồng Thần.

Lộ Nhiên khẽ gật đầu, cười nói: "Chưa hết đâu."

Nói rồi, hắn lại một lần gọi Bé Mây cùng Số 18 vừa mới thu hồi đi ra, cho quản lý Huỳnh mở rộng tầm mắt.

Trông thấy quản lý Huỳnh, Bé Mây lập tức trở nên thân thiết, trực tiếp huyễn hóa ra một loạt chữ mây: [Tôi, Bé Mây, chủ thần. ]

Nhìn thấy hàng chữ mây này, đỉnh đầu quản lý Huỳnh bốc lên dấu chấm hỏi, trong một chớp mắt tiếp theo, Bé Mây lại hóa ra một loạt: [Mây bắt nguồn từ mèo mà thắng mèo. ]

[Tiếp theo, mang cậu bay! ]

"Bò bò bò! ! !" Quản lý Huỳnh vung loạn vuốt mèo, thứ đồ gì, nhóc mây này không phải vừa mới đột phá không lâu sao, tại sao đảo mắt đã chủ thần rồi! ! !

"Khục." Lúc quản lý Huỳnh điên cuồng cào loạn, Số 18 ở bên cạnh cũng nói: "Quản lý Huỳnh, tôi cũng cấp chủ thần rồi á, bằng vào năng lực hiện tại của tôi, về sau không cần máu của cậu nữa á!"

Quản lý Huỳnh lại quay đầu nhìn về phía Số 18: ? ? ?

Bình Luận (0)
Comment