Không cần lại rút máu dĩ nhiên là một chuyện tốt, nhưng từ trong miệng Số 18 nói ra tại sao lại nghe như nó trở thành vô dụng thế nhỉ.
"Chính là như vậy." Lộ Nhiên mỉm cười, nói: "Quản lý Huỳnh, cậu có hối hận vì đã giải trừ khế ước cùng tôi không?"
"Huyền Quy vừa mới vào đội đều đã truyền thuyết trung vị, còn cao hơn cậu một cấp đấy."
Quản lý Huỳnh dùng dịch chuyển tức thời rời khỏi nơi này, lưu lại Lộ Nhiên lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
"Cắt. Đêm nay lại thêm một con mèo thút thít."
Sau đó, Lộ Nhiên lại thả Bé Mây cùng Số 18 trở về, để bọn chúng nghỉ ngơi dưỡng sức.
Mà chính hắn thì chờ đợi Hoa Lục Đạo xử lý tốt chuyện ở Lam Tinh. Bây giờ Lục Hoa trở thành chủ nhân Lam Tinh, nó muốn trước khi đi Tinh Nguyệt thu hoạch một đợt lực lượng thiện ác ở Lam Tinh để sử dụng khi đối phó với Rồng Thần.
Mặc dù Rồng Thần vừa mới bình phục vết thương và thức tỉnh, nhưng Lục Hoa định dùng trạng thái mạnh nhất để chào hỏi Rồng Thần.
Ngoài ra, chính Lộ Nhiên cũng lên kế hoạch cẩn thận và cảm thấy là thời điểm kiếm tinh tệ của ngự thú sư Tinh Nguyệt. . . . .
Có bao nhiêu thẻ cường hóa sử thi cũng chê ít.
Tinh Nguyệt.
Lộ Nhiên cũng không thông báo cho những người khác mà trực tiếp đi đến bên này.
Lộ Nhiên, Bé Mây, Lục Hoa và Số 18 cùng lơ lửng trên bầu trời mênh mông.
Trong nháy mắt khi tứ đại ác ôn xuyên qua thời không đã thấy được trong bí cảnh nào đó, vô số Thần Mộc đem buộc chặt một con Rồng Thần.
Mỗi giờ mỗi khắc Rồng Thần đều toả ra lực lượng hỗn độn hủy diệt tất cả, Thần Mộc mỗi giờ mỗi khắc đều bị lực lượng kinh khủng ăn mòn, nhưng chẳng bao lâu sau lại được sinh ra.
Cho dù là Thần Thụ hay là Rồng Thần, lực lượng đều nhanh chóng tiêu hao, một bên muốn trấn áp đối phương lâu hơn một chút, một bên muốn mau chóng tránh thoát phong ấn.
So sánh ra thì bởi vì Thần Thụ không muốn để chút xíu lực lượng nào của Rồng Thần Hỗn Độn tiết ra ngoài ảnh hưởng đến Tinh Nguyệt, nhưng Rồng Thần lại chỉ cần không hề kiêng dè bộc phát, cho nên Thần Thụ tiêu hao lớn hơn một chút, cần lấy lực lượng mạnh hơn để áp chế.
"Vất vả rồi."
bên trong không gian yên tĩnh, Thần Thụ mơ hồ nghe được thanh âm quen thuộc, là Hoa Lục Đạo.
Cảm nhận được thanh âm của Hoa Lục Đạo, Thần Thụ trở nên hoảng hốt, dường như hiểu rõ ra cái gì, lại có chút khó tin.
"Cô ấy đột phá đến cấp chủ thần."
Thật ra Thần Thụ cũng chẳng suy nghĩ gì đến một ngày này, bởi vì thiên phú của Lục Hoa và Hư Không Diệp vốn không kém hơn nó bao nhiêu, so sánh với nó, Hoa Lục Đạo càng thiên về phụ trợ, cho nên sức chiến đấu kém một chút, có lẽ đây là nguyên nhân Hoa Lục Đạo vẫn lạc.
Mà thiên phú chiến đấu của Hư Không Diệp thật ra còn trên cả nó, nhưng nguyên nhân chính là như vậy, Hư Không Diệp là mục tiêu chủ yếu mà Rồng Thần Hỗn Độn đối phó, Hư Không Diệp tiếp nhận áp lực cũng lớn hơn.
Thần Thụ vẫn cảm thấy mình có thể sống đến cuối cùng, chứng đạo chủ thần phần lớn là dựa vào vận may.
Tuy nhiên, mặc dù tin tưởng Hoa Lục Đạo sớm muộn cũng sẽ đến cấp chủ thần, thế nhưng dường như từ lúc nó trấn áp Rồng Thần Hỗn Độn đến hiện tại mới trôi qua thời gian mấy tháng mà? ? ?
Như vậy cũng quá nhanh rồi!
Trong lúc Thần Thụ cảm thán, nó nhận được thêm lời nhắn từ Hoa Lục Đạo.
"Chúng tôi trực tiếp tấn công Rồng Thần Hỗn Độn có tiện không? Nhưng mà bây giờ nó ở trong trạng thái bị Thần Thụ phong ấn, có thể sẽ làm cô bị tổn thương nha."
Thần Thụ: ?
Thần Thụ biểu thị trầm mặc, nó nói: "Không chết là được."
"Chỉ đùa một chút thôi, cô thoát khỏi nó đi, để tránh làm bản thân bị ngộ thương. Tình trạng của cô vốn đã không tốt rồi, nếu lỡ tay lại làm cô bị thương, có lẽ cô phải ngủ mấy vạn năm mất."
Lục Hoa cũng không muốn đến lúc đó lại phải chữa trị cho Thần Thụ, ngược lại nếu như Thần Thụ sau trận chiến này không có vấn đề gì còn có thể kéo tới làm công.
Thần Thụ sững sờ, vừa định nói ra lo lắng của mình, nhưng Lục Hoa đã truyền lời nói: "Tin tưởng tôi."
"Được."
Mặc dù Thần Thụ cảm thấy nó quấn lấy Rồng Thần Hỗn Độn, để Hoa Lục Đạo trực tiếp tấn công càng đảm bảo hơn một chút, thế nhưng nếu Lục Hoa đã nói không cần, vậy thì nó cũng không chần chừ nữa.
Làm chiến hữu của Hoa Lục Đạo, Thần Thụ biết được tính cách của Hoa Lục Đạo. Đối với chuyện như thế này, Hoa Lục Đạo sẽ không để ý đến nó chết hay sống, nếu như có thể giải quyết Rồng Thần Hỗn Độn, cho dù muốn nó đồng quy vu tận cùng Rồng Thần Hỗn Độn, cùng lắm thì sau khi xong việc Hoa Lục Đạo sẽ chỉ thương tâm một chút, sẽ không do dự ở thời khắc mấu chốt.
Cho nên, nếu hiện tại Hoa Lục Đạo đã nói để mình tin tưởng cô ấy, Thần Thụ cũng lựa chọn tin tưởng em gái Lục Hoa.
Không bao lâu sau, trong bí cảnh xuất hiện tiếng cười điên cuồng của Rồng Thần Hỗn Độn.
"Thần Thụ, lực lượng của ngươi đang suy yếu, dừng lại ở đây thôi! ! !"
"Chờ ta khôi phục, chắc chắn sẽ hủy diệt toàn bộ chủng tộc thực vật!"
Rồng Thần Hỗn Độn tăng lớn cường độ phản kháng, thần lực cảu song phương va chạm vào nhau, trong nháy mắt đập vỡ bí cảnh nơi đây. Uy thế chủ thần kinh khủng, trực tiếp làm cho cả thế giới Tinh Nguyệt chấn động.
Mặt đất đang chấn động, nước biển đang gầm thét, tầng mây xuất hiện vết nứt tựa như lạch trời. Vốn dĩ thế giới Tinh Nguyệt vẫn còn khá yên tĩnh lập tức hỗn loạn tưng bừng, không chỉ nhân loại ở liên bang Tinh Nguyệt mà còn có vô số thế lực hung thú thậm chí sinh vật truyền thuyết đều cảm nhận được một cảm giác bất an.
". . . Đại nhân Thần Thụ bên kia xảy ra chuyện rồi."
Bí cảnh Hoa Thần, ngự thực sư truyền thuyết Đậu Phộng dang theo Hoa Thần tu hành. Khi chấn động xuất hiện, bọn họ lập tức phán đoán là Thần Thụ sắp không áp chế được Rồng Thần nữa, vì vậy không khỏi kinh hãi. Hiện tại mới trôi qua bao lâu, thời gian sớm hơn so với dự tính rất nhiều.
Liên bang Tinh Nguyệt.
Kỷ Mỹ Nữ bởi vì vấn đề thân thể một mực không đi ra ngoài cũng cảm nhận được hai khí tức kinh khủng hơn xa Tà Thần, không khỏi phóng lên bầu trời, nhìn về phía trời đang nứt ra.
Khi các thú máy xung quanh anh ta mở ra màn hình, Kỷ Mỹ Nữ tạm gia nhập liên bang kết nối với Lãnh Tụ Máy Móc.