"Cảnh sát La!" Lúc này, trong số các cảnh sát vây quanh chợ hải sản, có một cảnh sát ngự thú sư mang theo một vị con chó siêu phàm nhận được báo cáo.
"Cảnh sát La, cấp trên vẫn chỉ thị chúng ta phải lấy nhiệm vụ bảo vệ quần chúng là quan trọng nhất, không nên tùy tiện tấn công khi chưa nắm chắc."
"Nói nhảm!" Cảnh sát La nhướng mày, hiện tại anh rất muốn biết đến cùng nên giải quyết những con mèo hoang này như thế nào, chẳng lẽ chờ chúng nó ăn no rồi tự động rời đi? Thế nhưng có một lần thì sẽ có hai lần, những con mèo hoang này chưa tiến hóa còn tốt, nhưng hiện tại chúng nó đã tiến hóa siêu phàm, ở lại thành phố chắc chắn sẽ tao ra uy hiếp cực lớn.
Hiện tại dám công khai đi chiếm chợ hải sản, vậy tiếp theo thì sao? Bọn chúng sẽ gây ra chuyện động trời gì nữa? Mặc dù đối với mèo hoang... chúng nó không có ý thức này.
"Chỉ thị mới nhất, cấp trên nói sẽ phái một ngự thú sư tới đây trợ giúp chúng ta, để cho chúng ta tiếp tục chờ đợi!"
Cuối cùng thì các nhân viên cảnh sát đang bao vây chợ hải sản cũng nghe thấy một tin tức khá tốt.
Lúc này, ngự thú sư đã dung nhập vào các ngành các nghề, liên minh Đông Hoàng không hề thiết lập cơ quan bạo lực chuyên trách, mà để cho nghề nghiệp ngự thú sư sáp nhập vào tổ chức đặc cảnh và binh đoàn ban đầu.
Cho nên ở đây hiện tại có không ít nhân viên cảnh sát là ngự thú sư đời thứ 4, bọn họ biết rõ với tình huống này, một ngự thú sư cường đại tới đây có lẽ có thể ổn định tình hình cục tốt hơn là súng ống.
Dẫu sao lực lượng của thú cưng muôn màu muôn vẻ, có thậm chí có thể thôi miên trong một phạm vi rộng, có thể dễ dàng đè ép được một vài tình huống phức tạp, ví dụ như bây giờ...
Ầm ầm.
Sau khi cấp tỉnh ban ra mệnh lệnh, Lục Hải bên này không phải chờ đợi quá lâu.
Rất nhanh, có một chiếc máy bay trực thăng cải tạo bay tới gần đó.
Nhìn thấy này chiếc trực thăng này, nhân viên cảnh sát đang vây quanh chợ hải sản thoáng buông lỏng, nhưng lại lập tức kéo căng, không dám qua loa.
Cho đến khi trực thăng đỗ xuống, ở bên trong có một thiếu niên mặc đồ đen đi ra.
"Hả." Nhìn thấy thiếu niên này, một đám đặc công đang cầm súng lập tức sững sờ, chẳng lẽ đây là người hỗ trợ mà trụ sở ngự thú bên đó đã nói sao?
Cho dù thực lực của ngự thú sư không phân chia theo tuổi tác, nhưng dù sao nhìn Lộ Nhiên cũng quá non nớt.
Tuy nhiên, mặc dù có một bộ phận nhân viên cảnh sát nghi ngờ, nhưng một bộ phận nhân viên cảnh sát khác lại hơi giật mình, không nói nên lời nhìn Lộ Nhiên.
Ví dụ như cảnh sát La dẫn đội, anh nhìn thấy Lộ Nhiên đi ra thì khẽ giật mình, lập tức nhận ra Lộ Nhiên chính là người hung ác lúc trước mang theo một con Husky đã giải quyết sự kiện mãnh hổ chạy trốn, cao thủ ngự thú ẩn giấu ở Lục Hải!
"Cảnh sát La?" Lúc này, Lộ Nhiên cũng phát hiện cảnh sát La. Sau khi hắn đi xuống khỏi trực thăng, hắn nhanh chóng đi lên phía trước và hỏi: "Tình huống bây giờ là như thế nào?"
"Bạn học Lộ Nhiên... Cậu, cậu là người trợ giúp mà trụ sở ngự thú Kim Lăng bên đó phái tới sao? !" Cảnh sát La trước tiên hỏi lại để xác nhận.
"Đúng vậy, là tôi chủ động xin qua đây." Lộ Nhiên nói: "Cho nên hiện tại có thể cho tôi biết tình hình được không?"
"Được!" Cảnh sát La không dám chậm trễ, lập tức nói: "Trước mắt một đám mèo hoang đã tiến hóa siêu phàm hình như là vì thức ăn nên đã chiếm khu chợ hải sản, tạm thời chúng nó không cứ hành động gây thương tổn cho con người, mà đều ở trong đó ăn ngấu nghiến, hình như chúng rất đói."
"Trước mắt trong chợ vẫn còn có một số người bán hàng chưa kịp sơ tán khẩn cấp, bọn họ đều trốn ở trong cửa hàng của mình, tuy rằng đã khóa kỹ cửa sổ, nhưng có lẽ vẫn có thể gặp nguy hiểm, cũng không ai biết bọn mèo hoang này sau khi ăn no sẽ có hành động gì."
Lộ Nhiên lâm vào trầm tư.
"Trong đó, nhóm mèo hoang đó còn có một thủ lĩnh, là một con mèo trắng lông ngắn, biên độ biến dị lớn nhất, kích thước cơ thể đã lớn bằng một con hổ Đông Bắc, thậm chí có lẽ còn đã thức tỉnh thuộc tính. Tôi đoán là đẳng cấp của nó còn vượt qua cả cấp 10 rồi."
"Nó có đặc điểm đặc biệt gì không?" Sắc mặt của Lộ Nhiên hơi thay đổi.
"Hình như, hình như nó chỉ có một lỗ tai."
Sắc mặt của Lộ Nhiên trở nên lạnh lùng. Thật đúng là nó à, tên nhóc này đúng là không nhớ lâu, vẫn chưa chừa đòn mà.
Lộ Nhiên quen biết con mèo này. Nó là một con mèo hoang rất hoạt bát trong số đám mèo hoang ở thành phố Lục Hải.
Nó thường xuyên thích đi đến chợ hải sản ăn trộm vặt hay vớt cá.
Lộ Nhiên đã từng thông qua Thần Giao Cách Cảm để giao lưu với con mèo này, biết rõ nó là con của hai con mèo hoang.
Chuyện mèo hoang thiếu thức ăn sự là rất bình thường, đi kiếm ăn là bản năng sinh tồn của chúng, nhưng Lộ Nhiên biết rõ, chúng cứ tiếp tục làm việc xấu như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ bị thương nhân đánh chết.
Mèo trắng mất một bên tai cũng là bởi vì khi đi ăn cắp bị đánh đập.
Lộ Nhiên cũng rất thương chúng nó.
Vì vậy, hắn còn nghĩ biện pháp tìm kiếm những đường ra khác cho chúng nó.
Ví dụ như thay chúng nó tìm kiếm ổ chuột.
Thỉnh thoảng mang cho chúng nó một chút đồ ăn vặt.
Một thời gian sau, nhóm mèo hoang coi con mèo trắng như đầu đàn cũng dần dần chấp nhận Lộ Nhiên.
Nhưng điều làm cho Lộ Nhiên không ngờ chính là khi toàn thế giới vừa mới bắt đầu tiến hóa và chúng nó thu được lực lượng, chúng nó lại không chờ được mà lập tức đi gây chuyện. Lộ Nhiên thấy đau đầu quá mà.
"Bạn học Lộ, giải quyết như thế nào đây? Cậu có biện pháp nào không?" Cảnh sát La dò hỏi.
"Để tôi thử xem sao, tôi sẽ cố gắng hết sức để không gây ra xung đột vũ lực." Lộ Nhiên trả lời.
Ngay sau đó, trước ánh mắt ngơ ngác của cảnh sát La và những người khác, hắn tiến lên vài bước, không thấy hắn triệu hoán thú cưng gì mà không ngờ lại hô to về phía khu vực trong chợ hải sản: "Mấy con mèo thối kia, mau lăn ra đây."
Hắn vừa hô lên như vậy, các nhân viên cảnh sát ở xung quanh lập tức sợ hãi.
Nhưng cảnh tượng càng làm cho bọn họ không nói nên lời là, trong chợ hải sản lại có động tĩnh!