Một nhân viên đang âm thầm quan sát tình hình bên trong chợ hải sản kinh ngạc phát hiện ra sau khi Lộ Nhiên hô lên, lông tơ của phần lớn mèo hoang bên trong chợ đều đồng loạt dựng đứng lên, bao gồm cả con mèo trắng đầu đàn một tai có kích thước bằng con hổ Đông Bắc cũng lộ ra biểu cảm kinh sợ hoảng.
"NGAO! ! !" Mèo trắng đầu đàn có phản ứng lớn nhất, sau khi nghe thấy thanh âm này, nó ngạc nhiên nhìn ra phía bên ngoài.
Hình như nó... vừa nghe thấy thanh âm của Lộ Tổng?
Mèo trắng đầu đàn rất kính trọng Lộ Tổng. Lộ Nhiên là một trong số ít người có thể hiểu được hoàn cảnh của chúng nó vì mấy không nhiều lắm lý giải chúng nó tình cảnh và sẵn sàng giúp đỡ chúng nó. Đương nhiên, điểm trọng yếu nhất là Lộ Tổng nuôi một con chó quá điên, chúng nó mà dám không nghe lời thì hoàn toàn không có thời gian dễ chịu.
Mèo trắng đầu đàn nhìn quầy hàng bừa bộn xung quanh, trong lòng hốt hoảng. Sau khi trên người chúng nó xảy ra biến hóa rất kỳ lạ, chúng trở nên vô cùng đói khát, gần như đánh mất đi lý trí, chỉ muốn nhét đầy cái bao tử, vì vậy nơi đầu tiên mà bọn chúng nghĩ đến là ở đây...
Hơn nữa bình thường chúng nó còn e ngại nhân loại, nhưng hiện tại lực lượng của chúng nó tăng nhiều nên ngược lại là nhân loại e ngại chúng nó, vì vậy trong lúc nhất thời bọn mèo hoang này trở nên rất to gan.
Nhưng mà hiện tại nghĩ đến thỏa thuận giữa mình và Lộ Nhiên, mèo trắng đầu đàn lập tức chột dạ. Cho dù bản thân nó đã trở nên rất mạnh, thế nhưng nhớ lại những điều đáng sợ của Lộ Nhiên, nó vẫn thấy kinh hoảng.
Dẫu sao chính nó đã được chứng kiến, bất kể là động vật hoang dã nào ở thành phố Lục Hải đều ngoan ngoãn nghe lời trước mặt Lộ Nhiên, đây là quái thai trong nhân loại.
Nghĩ đi nghĩ lại, mèo trắng đầu đàn quyết định cùng với mấy con mèo khác cẩn thận đi ra khỏi chợ hải sản. Nó ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên là Lộ Nhiên!
"NGAO! ! !" Mèo trắng đầu đàn phát ra tiếng kêu bén nhọn, hình như đang tăng thêm lòng dũng cảm cho mình.
Nhưng Lộ Nhiên làm sao có thể để ý tới nó, hắn nói thẳng:
"Cho các nhóc 5 phút để rời khỏi chợ hải sản." Lộ Nhiên lập tức ra lệnh cho chúng như đang ra lệnh cho thú cưng nhà mình. Sau đó hắn dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn một đám mèo hoang.
Nghe vậy, một đám mèo hoang đưa mắt nhìn nhau, hình như có dấu hiệu lùi bước.
"Méo..." Mèo trắng đầu đàn cắn răng, suy tư một chút rồi vẫn cúi đầu nhận sai, thanh âm hung hăng biến thành nghẹn ngào.
Cuối cùng nó vẫn còn không có dũng khí cãi lời Lộ Nhiên.
Tiếp theo trong nháy mắt, từng con mèo hoang trong chợ hải sản đồng loạt đi ra, con nào cũng như đứa trẻ mắc lỗi, đứng xếp thành một hàng chỉnh tề và cúi đầu ở trước mặt Lộ Nhiên.
Vài chục con mèo hoang như đang cúi chào lão đại, vâng vâng dạ dạ với Lộ Nhiên, trông thật đáng thương.
"Méo..."
Chúng nó thi nhau giải thích.
Làm cho những người chung quanh nhìn thấy đều ngây ngẩn cả người.
"Đợi chút nữa lại nói tiếp." Lộ Nhiên nhẹ nhàng thở ra, may mà bọn mèo này chưa hết thuốc chữa.
Nếu không, thật sự phải đổ máu...
Có thể thông qua giao lưu để giải quyết dĩ nhiên là tốt nhất.
Lộ Nhiên thì cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng vô số nhân viên cảnh sát nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này lại bị chấn kinh rồi. Bọn họ đồng loạt há to mồm, đại não như chứa một đống bùn nhão.
Khốn kiếp.
Chuyện gì xảy ra vậy.
Cậu học sinh cấp 3 này tùy tiện nói vài câu, thế mà bọn này mèo lập tức sợ rồi?
Đây là đám mèo hoang siêu phàm vừa rồi làm mưa làm gió ở chợ hải sản kia à.
"Đừng rời đi vội, nếu không mấy nhóc sẽ không xong đâu." Lộ Nhiên dạy dỗ một chút, tiếp đó nói với cảnh sát La:
"Cảnh sát La, thành phố Lục Hải còn có nơi nào có tình huống nào khó khăn hơn không?"
"Chuyện, chuyện này..." Cảnh sát La vẫn còn đang nghệt mặt ra, không rõ đây là 'kỹ năng ngự thú' gì, không ngờ Lộ Nhiên lập tức làm cho vài chục con mèo hoang, thậm chí bao gồm cả mấy con mèo hoang siêu phàm chịu thua.
Anh đã được huấn luyện đặc biệt, tình huống nào mà chưa từng nhìn thấy chứ?
Nhưng cảnh tượng này, thật chưa từng thấy bao giờ.
Dù Lộ Nhiên thể hiện ra thực lực cực mạnh rồi tiêu diệt bọn mèo hoang này thì anh cũng sẽ không giật mình như vậy.
Nhưng chỉ cần nói mấy câu mà đã... đơn giản như vậy sao?
"Trước khi chúng nó tiến hóa biến dị, tôi thường xuyên mang cho chúng nó thức ăn, cũng coi như khá quen thuộc, là do chúng nó cũng nhớ tình bạn cũ." Lộ Nhiên giải thích.
Nhưng lời giải thích này không thể để cho cảnh sát La tin tưởng.
Vớ vẩn! Cho mèo ăn là có thể để cho một đám mèo cúi đầu nhận cậu là lão đại à? Rất nhiều người cho mèo hoang ăn đấy!
Bọn mèo này tụ tập có tổ chức tương tự như một bang phái, thấy thế nào cũng không giống bình thường!
Sau khi ngẩn người, cảnh sát La đã nhanh chóng phản ứng lại, anh nói: "Có, bên trong hồ Thanh Ngô hình như có một con rùa lớn, lớn như quái vật biển, bên đó là điểm tham quan nổi tiếng ở thành phố Lục Hải, nếu như xảy ra chuyện gì thì sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn..."
"Hai con khác thì đều đang ở trong núi rừng, tạm thời không gây ảnh hưởng gì quá lớn."
"Rùa đen ở hồ Thanh Ngô..." Lộ Nhiên thở dài, nói: "Cứ giao cho tôi đi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, con này tôi cũng có thể giải quyết."
"Thật vậy chăng? ? !" Cảnh sát La kinh ngạc.
"Ừ, tôi cũng thường xuyên đến đó cho con rùa đen kia ăn, nó cũng rất có linh tính, chắc có lẽ không làm người khác bị thương, nhưng vẫn phải đi nói chuyện một chuyến."
Cảnh sát La: ???...
Đúng là người quan hệ rộng nha.
"Méo -" Ở bên cạnh, một con mèo trắng lộ ra biểu cảm trào phúng. Lộ Tổng quả thực xứng đáng trở thành vua của thế giới động vật ở thành phố Lục Hải.
Thuộc hạ khắp trên trời dưới đất.
Cho dù trên bầu trời thành phố Lục Hải rơi xuống một con heo thì nó cũng đều mang họ Lộ.
Nếu như không băn khoăn đến chuyện này thì nó cũng sẽ không nhận sợ. Mèo trắng rất rõ ràng, ở thành phố Lục Hải, tốt nhất chớ đấu với Lộ Tổng, nếu không sẽ phải hối hận.
"Méo..." Mèo trắng to bằng con hổ thở dài. Hình như muốn lấy công chuộc tội, để cho Lộ Nhiên tùy ý truyền lệnh cho chúng nó.
"Nhóc tránh ra đê." Lộ Nhiên liếc nó một cái, đừng có tự ý đặt thêm tên linh tinh lộn xộn gì cho hắn nhé.
Hắn thật sự không có ý định làm vua Lục Hải gì đâu á.
Nói lung tung dễ rước lấy phiền phức cho hắn lắm!