Hồ Thanh Ngô nằm ở phía bắc của thành phố Lục Hải, là công viên trong thành phố lớn nhất Lục Hải, cũng là danh lam thắng cảnh cấp quốc gia.
Tuy nhiên đối với người dân bản địa ở thành phố Lục Hải thì bọn họ vẫn thích công viên Hồng Diệp và những công viên khác hơn.
Số lượng người ở hồ Thanh Ngô quá lớn, đều là những du khách tới tham quan ngắm cảnh, người địa phương không thích tranh chỗ với khách.
Lúc này, bởi vì hồ Thanh Ngô bị người dân báo cáo là bên trong tồn tại quái vật biển, vì vậy rất nhiều hoạt động vui chơi ở đây đều phải tạm dừng, chính quyền đang tích cực sơ tán quần chúng. . .
Đông đông đông.
Khi dân chúng gần như đã được sơ tán hết, hai chiếc xe tải hạng nặng có vũ trang từ nơi khác trong thành phố chạy đến và dừng lại gần hồ Thanh Ngô.
Trên xe tải, Lộ Nhiên nhảy xuống trước nhất... Ngay sau đó, một con mèo, hai cái mèo, ba cái mèo... cùng theo hắn đi xuống là hơn 10 con mèo hoang.
Thành viên tinh anh của nhóm mèo hoang lớn nhất thành phố Lục Hải đều đang tụ họp tại nơi đây.
"Khốn kiếp, 'ngự miêu sư' à?" Nhưng ngự thú sư ở xung quanh đang chịu trách nhiệm bảo vệ trật tự nhìn thấy thế đều trợn tròn mắt!
Trong đó, thậm chí còn có con mèo có vóc dáng phải to bằng con hổ hay con báo, làm cho thiếu niên đi ở phía trước trông rất oai phong!
"Đây là đám mèo hoang siêu phàm đã chiếm lấy chợ hải sản kia sao, thật đúng là bị thu phục rồi à!"
"Ngự thú sư dẫn đầu là ai vậy, thật trâu quá."
"Nghe nói là người từ trên tỉnh phái xuống trợ giúp, thoạt nhìn tuổi không lớn, có vẻ không phải là đời thứ 3 a!"
Lúc này, cảnh sát La cũng lập tức xuống xe, anh đi theo bên cạnh Lộ Nhiên và nói: "Còn. . . Còn cần kêu gọi sao?"
Hắn nhìn về phía phía nhóm mèo phía sau rồi hít sâu một hơi, bởi vì tạm thời không biết sắp xếp cho mấy con mèo hoang này như thế nào, hiện tại thoạt nhìn chỉ có mỗi Lộ Nhiên có khả năng quản lý được chúng nó, vì thế anh cũng chỉ có thể để chúng nó đi cùng.
Huống chi, đi cùng một đám mèo hoang siêu phàm cũng giúp nâng cao khí thế, nếu như gặp phải những sinh vật siêu phàm khác thì bọn chúng chắc chắn là một lực lượng chiến đấu rất mạnh, nhất là con mèo to bằng con hổ kia.
Vừa rồi ở trên xe tải, Lộ Nhiên thật ra cũng đã trao đổi qua với đám mèo hoang này.
Nhóm mèo hoang này tổng cộng có 52 con, trong đó có 18 con đã hoàn thành tiến hóa biến dị sơ bộ.
Có biên độ tiến hóa lớn nhất là một con mèo tai trắng, dường như trong lúc linh khí phun ra đã hấp thu nhiều năng lượng tự nhiên nhất, vì vậy đẳng cấp trưởng thành đã đạt đến giai đoạn từ cấp 10 - cấp 20.
Bản thân còn nhờ vào năng lượng tự nhiên mà thức tỉnh thuộc tính, là hệ đất, chỉ có thể nói không hổ là mèo đất.
Biết rõ một con đã thức tỉnh thuộc tính, Lộ Nhiên nghĩ mà sợ. May mà cảnh sát không lập tức phát sinh xung đột với chúng nó, nếu không con Mèo Đất này lập tức đào một cái động, vậy thì chỉ có chạy là thượng sách thôi. Đến lúc đó nó ghi thù thì sẽ càng khó xử lý.
Không sợ con chuột biết đào động, chỉ sợ mèo cũng đã biết, cái đồ chơi này rất có ý thức trả thù.
Không giống như Hà Tổng ghi thù qua đêm là quên, loài mèo mà đã thù thì sẽ thù rất dai.
17 con mèo hoang khác không có thiên phú tốt như vậy, hoặc cũng có thể nói là không gặp may mắn như nó, có lẽ là thể chất không thể hấp thu bao nhiêu năng lượng tự nhiên, có lẽ là khoảng cách với vị trí bùng nổ năng lượng tự nhiên lần đầu tiên không có lợi. Tóm lại biên độ tiến hóa cao thấp không đồng đều, tổng thể có lẽ cũng không vượt qua cấp 10, dĩ nhiên cũng chỉ có 6 con đã thức tỉnh thuộc tính thôi. Vua Đột Tử cũng thật không may, thời điểm có khả năng gặp được kỳ ngộ nhất lại ở trong phòng ngủ, biên độ phát triển cũng xấp xỉ chúng nó, cũng không biết tiếp theo còn có cơ hội nào nữa không, dẫu sao nó cũng chưa bị ký khế ước, trước mắt vẫn được coi là động vật hoang dã.
"Ừm... để tôi gọi nó trước đã."
Lộ Nhiên nhìn về phía hồ Thanh Ngô xanh biếc một màu, cũng không biết có thể gọi được con rùa kia hay không, dẫu sao hồ nước rất sâu.
Nếu như không gọi được thì có thể cho thú cưng đi gọi, ví dụ như ném Vua Đột Tử ở trong túi xuống hồ để giật điện cá!
Tuy nhiên cân nhắc đến việc Vua Đột Tử không biết bơi sẽ đột tử thật, vẫn nên để cho Hà Tổng thuần thục bơi lội tiếp nhận nhiệm vụ này thì thích hợp hơn. Lộ Nhiên đều đã dạy cho Hà Tổng lặn xuống nước, bơi lội, ...
Nếu lựa chọn cách càng vũ lực hơn thì có thể để cho Hà Tổng dùng một kiếm chém đôi hồ nước...
Lộ Nhiên đi tới bên hồ, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào mặt hồ, hơi nhắm hai mắt lại.
[Ông bạn, có ở đây không? ]
"Ông bạn, có ở đây không?"
"Ra tâm sự chút coi?"
Lộ Nhiên lầm bầm lầu bầu một hồi.
Các nhân viên cảnh sát gần đó cũng vô cùng nghiêm túc nhìn Lộ Nhiên và mặt hồ.
Như vậy... Thật sự được sao?
Tại sao nhìn cậu ấy cứ như thật sự đi thăm bạn bè vậy ?
Tầm khoảng nửa phút sau...
Có người mở to hai mắt nhìn, bởi vì mặt hồ thật sự bắt đầu nổi lên từng tầng gợn sóng, xuất hiện rung động không nhỏ.
Sau đó, trong hồ nước xanh biếc xuất hiện một bóng đen cực lớn, từ chiều dài xem ra thứ này phải dài đến 5,6 mét, giống hệt một con cá mập trắng lớn, chẳng trách du khách kinh hãi, còn tưởng rằng mình gặp phải quái vật biển.
'Rầm Ào Ào'!
Bóng đen không ngừng nổi lên, ngay sau đó, nổi lên đầy hồ bọt nước.
Các ngự thú sư gần đó đồng loạt lui về phía sau một bước, kinh ngạc nhìn con rùa đen lớn nhô lên từ trong hồ.
Thân nó thật sự dài đến 5,6 mét, màu sắc toàn thân cũng thay đổi, toàn bộ đầu cùng tứ chi đều biến thành màu lam sẫm, đặc biệt bắt mắt.
"Chắc chắn là lại trên cấp 10." Cảnh sát La thầm nghĩ.