Trên một thân cây, một con quạ đầu đàn dang rộng hai cánh, uy phong lẫm lẫm, toàn thân toả ra ánh sáng âm trầm. Những con quạ đậu thành từng đoàn chi chít trên tán cây, mặc dù phần lớn chỉ là quạ đen bình thường, nhưng thoạt nhìn vô cùng có khí thế, nhuộm đen hết cây này đến cây khác.
So sánh với đàn quạ, hai động vật khác đều chỉ đi một mình.
Một con là chiến binh dế mèn khổng lồ dường như mặc một chiếc áo giáp làm bằng kim loại. Một con là rắn Xích Liên biến dị cực lớn. Một con dường như đã thức tỉnh lực lượng hệ kim, một con dường như đã thức tỉnh lực lượng hệ lửa, xung quanh đã bị nó đốt trụi cả một khoảnh.
Lúc này, đối mặt với loại tài nguyên đang dần dần trưởng thành, cực kỳ có sức hấp dẫn này, cả ba hung thú đều không dám hành động thiếu suy nghĩ trước, sợ bị hai phe khác hợp lực tiến công.
Sa sa sa.
Tuy nhiên vào lúc này, một thanh âm vang lên.
Phát hiện ra có con người đến gần, trong mắt ba động vật đều lộ ra vẻ hung dữ.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hai con hung thú trong số đó lại chuyển thành vẻ kinh ngạc.
Bởi vì người cầm đầu đám đông được vũ trang đang tiến tới chính là một thiếu niên tóc đen.
Sau khi nhìn thấy hắn, con quạ đen rõ ràng sững sờ, sau đó hai mắt nó lập tức tỏa sáng, nó kêu lên ầm ĩ:
"Chủ nhân! ! Chủ nhân! ! Tôi tìm cho ngài bảo vật này, xử lý chúng nó đi! !"
Lộ Nhiên vừa đến nơi xém hút nữa ngã quỵ.
Những ngự thú sư cảnh sát đi theo đằng sau Lộ Nhiên nhìn thấy con quạ đen đầu đàn kia không có sau khi tiến hóa có thể nói được tiếng người thì đều há hốc mồm.
Mà điều làm cho bọn họ giật mình nhất là đối tượng mà con quạ đen này đang nhìn.
Ánh mắt đối phương, hình như tập trung vào trên người Lộ Nhiên...
Vừa rồi nó đang gọi Lộ Nhiên sao?
"Chủ nhân? ?" Cảnh sát La kinh ngạc. Bạn học Lộ Nhiên quả nhiên không bình thường!
Mèo hoang siêu phàm nghe cậu ta, rùa khổng lồ nghe cậu ta, bây giờ còn có một con quạ đen siêu phàm gọi cậu ta là chủ nhân...
Mà lúc này, Lộ Nhiên tối sầm mặt lại. Vốn dĩ vừa mới đến núi Thúy, hắn còn đang cảm thấy rất vui vẻ, bởi vì năng lượng tự nhiên ở đây nồng đậm, sau này nếu không tiến vào những bí cảnh rừng rậm vẫn có thể đến đây bổ sung năng lượng cho mặt dây chuyền Hươu Thần.
Nhưng mà con quạ đen này vừa hô một tiếng xong, hắn lập tức không thể giải thích rõ ràng được!
Mỏ của nhóc cũng tiến hóa rất nhanh đấy!
Nhất định phải để anh mang danh Vua Lục Hải à?
Bà mẹ nó! Trong số 3 con 'Hung thú' ở nơi đây, quả nhiên hắn quen biết đến 2 con rồi.
"Quạ... chủ nhân, ngài nói linh tinh gì vậy?" Quạ đen rõ ràng đang sốt ruột muốn tìm thêm đồng minh. Theo nó nghĩ, cho dù hiến bảo vật này lên cho chủ nhân, chỉ được một phần mười thôi cũng được, nhất định không thể cho con dễ mèn với con rắn kia xí phần!
"Ai là chủ nhân của nhóc, đừng gọi lung tung nhá." Lộ Nhiên giật giật khóe miệng.
"Quạ?" Quạ đen khó hiểu.
Đây chẳng phải cách xưng mà trước đó ngài bắt tôi phải gọi theo sao?
Tại sao hiện tại lại còn không thừa nhận, có phải tôi tự gọi đâu!
Lúc này, không chỉ riêng quạ đen đầu đàn nhận ra Lộ Nhiên.
Con dế mèn được bao phủ năng lượng hệ kim khắp người giống như khoác một chiếc áo giáp kia cũng trầm ngâm nhìn Lộ Nhiên.
Vừa nhìn nó đã nhận ra đây chính là người này trước đã bắt cóc mình.
Nó còn trẻ mà đã trở thành dế mèn bá chủ một phương ở ngọn núi phía sau công viên Hồng Diệp!
Thế nhưng một ngày nọ lại bị tên này phát hiện ra nó dũng mãnh phi thường, thế là bắt nó về.
Lúc đó con dế mèn còn tưởng là mình xong đời rồi.
Kết quả Lộ Nhiên lại đãi nó ăn uống, rồi còn hướng dẫn nó các kỹ năng chiến đấu.
Trong khoảng thời gian ngắn, chiến lực của nó lại tăng lên nhiều và hoàn toàn trở thành vô địch trong giới dế mèn.
Thậm chí nó còn dễ dàng dành được vị trí Trùng Vương trong cuộc thi đấu côn trùng.
Tuy nhiên, bộ tộc dế mèn có tính cách quái gở trời sinh, chúng không thích ở cùng một chỗ với những con vật khác.
Hoặc là nói, phần lớn con dế mèn đều như này, tính cách quái gở, ưa thích sống một mình.
Ngoại trừ lúc giao phối, tuyệt đối không cho phép bản thân và con dế mèn khác ở cùng chỗ, càng không nói đến khác biệt giống loài.
Bởi vậy, một khi chúng nó đụng phải nhau sẽ đánh nhau đến chết. Chọi dế là dựa trên đặc điểm này của dế mèn.
Có thể nói, trong thế giới của dế mèn, cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, chém giết là chuyện thường ngày.
Lúc này, con dế mèn Trùng Vương này chỉ có một chút ký ức mơ hồ về Lộ Nhiên dẫu sao lúc trước trí tuệ của nó cũng không cao.
Thế nhưng nó cũng có thể phán đoán, Lộ Nhiên đối xử không tệ với mình. Nó biết tất cả kỹ năng chiến đấu mà mình có được hôm nay đều là do may mắn đươc người này huấn luyện.
Nếu không chỉ bằng thực lực của nó lúc trước, muốn xưng vương trong giới dế mền vẫn có chút khó khăn.
Chủ yếu nhất là, tên này sau khi dạy cho nó tất cả kỹ năng chiến đấu, cuối cùng còn trả lại tự do cho nó.
Con dế mèn Trùng Vương này nhớ lại cảnh tượng lúc 'kề vai chiến đấu' với Lộ Nhiên, thế là kêu lên 'phù phù'.
Nó hỏi thăm Lộ Nhiên xem có phải hắn đến để cướp đoạt cây bồ công anh này không, hoặc là muốn tới tìm nó...
"Chỉ số thông minh cao hơn không ít nha."
Con dế mèn Trùng Vương chờ đợi câu trả lời của Lộ Nhiên, kết quả Lộ Nhiên lại đưa ra một câu nói như chế nhạo nó.
"Phù ". Con dế mèn Trùng Vương phẫn nộ.
[Nếu như anh muốn thứ cỏ này tôi có thể cho anh, coi như báo đáp công anh đã huấn luyện, nhưng nếu như là tới tìm tôi thì xin lỗi tôi không thể đi theo anh. Bây giờ tôi còn có bảy bà vợ cần phải quan tâm. ]
Lộ Nhiên: ? ? ?
Không ngờ đây là lý do vì sao nó cứ đòi về với thiên nhiên à ?
Lúc này, nhìn thấy Lộ Nhiên và con dế mèn đang ngầm trao đổi, mọi người đều trầm ngâm, vô cùng yên tĩnh.
Đáng tiếc bọn họ không hiểu tiếng của dế mèn, cũng không cách nào phán đoán được nội dung mà Lộ Nhiên và con dế mèn này đang trao đổi với nhau.