Cùng lúc đó.
Lộ Nhiên liếc về phía tài nguyên đã hấp dẫn 'ba con hung thú'.
[Tên]: Bồ Công Anh Sinh Mệnh
[Đẳng cấp]: Hiếm
[Giới thiệu]: Sau khi ăn vào có thể cường hóa năng lực tự lành của sinh vật.
Đúng là một tài nguyên hiếm có!
Hai mắt Lộ Nhiên tỏa sáng, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Phải biết rằng, hắn chà đạp bí cảnh hơn nửa tháng trời, mệt sống mệt chết mới thông qua được bí cảnh công cộng và rơi ra một tài nguyên hiếm có.
Một loại tài nguyên hiếm có khác là do tiến sĩ Cố đưa cho.
Tài nguyên hiếm có quả nhiên là hiếm có, thật sự rất khó thu được.
Nhưng Lộ Nhiên tại sao cũng không ngờ, tùy tùy tiện tiện ở thành phố Lục Hải trên núi, cũng có thể phát hiện một cây tài nguyên hiếm có.
Đây là thời kỳ đầu sau khi linh khí khôi phục sao? Quả nhiên là khắp nơi đều có bảo vật!
Cũng khó trách ba con vật này bị nó hấp dẫn đến. Nếu như có thể ăn cây bồ công anh này thì sẽ được gia tăng năng lực sinh tồn tại dã ngoại rất lớn.
"Tôi nghĩ là không cần phải tranh nhau đâu, ba các cậu cũng khó phân chia, hay là để lại cây bồ công anh này cho tôi đi." Lộ Nhiên cũng là người hiểu chuyện, nghe theo đề nghị của quạ đen và dế mèn.
Rắn Xích Liên: ? ? ?
Cảnh sát: ? ? ?
"Rít! ! !" Rắn Xích Liên trừng to mắt, nhưng một giây sau, quạ đen đầu đàn giương cánh bay lên, dùng ánh mắt sắc bén nhìn nó.
Con dế mèn cũng quay đầu lại, mở ra cái càng lớn cứng như sắt thép, hình như muốn cùng quần đấu với rắn Xích Liên một phen.
Nếu như bản thân không dễ dàng lấy được, vậy thì cho Lộ Nhiên tài nguyên này cũng là kết quả mà hai đứa có thể tiếp nhận được.
Thời điểm này, quạ đen đã phát hiện ra cái gì, thế là nó còn quay sang nói chuyện với con dế mèn.
"Quạ! Thì ra cậu cũng là cấp dưới của chủ nhân à!"
Rắn Xích Liên bối rối: ?
Cảnh sát cũng bối rối !
Bà mẹ nó, tình huống như thế nào ? Lộ Nhiên chỉ đến đây đứng một hồi, vốn dĩ ba con hung thú đang tranh đoạt tài nguyên hiếm có không ngờ lại có hai con quay đầu gia nhập vào đội của Lộ Nhiên, còn thay Lộ Nhiên tranh đoạt bảo vật?
Cái quỷ gì vậy ?
Cái thế giới này thật là quá điên cuồng.
Thời điểm này, Lộ Nhiên chợt nghĩ tới lời mà mèo tai tráng đã nói. Ở Lục Hải này, cho dù trên bầu trời rớt xuống một con heo thì nó cũng mang họ Lộ! Lộ Nhiên tỏ ra vô tội, nói thế như kiểu hắn là một tên ác ôn không bằng... này khiến cho, thật với hắn là cái gì ác bá tương tự...
Chẳng phải hắn cũng là muốn giải quyết phân tranh thôi à...
Đáng tiếc, Lộ Nhiên không biết con rắn Xích Liên này, nếu không hắn sẽ lấy được tài nguyên này một cách vui vẻ hòa bình hơn.
Biên độ tiến hóa của rắn Xích Liên cũng không nhỏ, lúc trước chính quyền Lục Hải có lẽ không phát hiện ra nó, dẫu sao nó vẫn luôn ở vùng hoang dã.
Lộ Nhiên suy nghĩ một chút, quyết định nói chuyện với con rắn Xích Liên này trước chứ chưa muốn dùng vũ lực giải quyết.
"Nể mặt tôi một chút, tôi muốn lấy vật này."
"Cậu cảm thấy thế nào ?"
"Hí... iiiiii -" Rắn Xích Liên nghi ngờ khó hiểu, đầu lưỡi lè ra. Nó coi như đã nhìn ra rồi, con quạ đen và con dế mèn kia đều nghi theo lời của nhân loại này như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Tại sao vậy ?
Nó liếc về phía cây bồ công anh, rất rất muốn ăn, thế nhưng tình hình trước mắt lại nói cho nó biết vô cùng nguy hiểm.
Tính đi tính lại, con rắn Xích Liên toát ra ánh mắt hung ác rồi quay người bỏ đi.
Đến lúc này, nơi đây chỉ còn lại Lộ Nhiên cầm đầu quạ đen đầu đàn và dế mèn Trùng Vương.
"Con rắn này cũng coi như biết điều đấy." Lộ Nhiên thấy thế thì vô cùng hài lòng.
Xem ra là một tên có thể giao lưu, tiếp theo thì dễ dàng rồi.
Tuy nhiên lúc này, Lộ Nhiên đột nhiên phát hiện cảnh sát xung quanh đang nhìn mình với ánh mắt như nhìn thấy quỷ.
Lộ Nhiên vội vàng nói:
"Thật trùng hợp, tôi đã từng cho con quạ đen này ăn."
"Con dế mèn kia đã từng được tôi đưa đi tham gia cuộc thi đấu côn trùng, cũng rất quen thuộc với nhau."
Cảnh sát La không nói gì: ...
Nhìn thấy Lộ Nhiên lại dễ dàng thu phục hai đại hung thú, anh còn dám nói gì sao? Anh ta không dám.
Sợ Vua Lục Hải Lộ Nhiên gây khó dễ với mình.
Không thấy con rắn hung thú đó cũng phải nể mặt Lộ Nhiên à ?
Lộ Nhiên nói cái gì chính là cái đó đi.
"Aba Aba Aba..." Những ngự thú sư khác cũng quay đầu, làm như không nhìn thấy chuyện vừa rồi.
Bọn họ không phát hiện ra chuyện gì, cũng không nghe thấy cái gì.
"Nhưng mà con rắn Xích Liên kia cứ để nó đi như vậy sao ?" Cảnh sát La cau mày nói: "Con hung thú này trước đó chưa bị phát hiện, nhìn cái đầu của nó có vẻ cũng khá nguy hiểm."
Lộ Nhiên nói: "Cũng không thể giải quyết tất cả hung thú được. Hiện tại chỉ là nhóm đầu tiên tiến hóa, tương lai khẳng định còn sinh ra rất nhiều sinh vật siêu phàm và chúng sẽ trưởng thành. Nhân loại không thể nào một mực tiêu diệt toàn bộ hung thú. Tôi cảm thấy chúng ta có thể thử liên hệ với chúng nó và bàn bạc hợp tác."
"Ví dụ như rùa khổng lồ ở hồ Thanh Ngô vừa rồi, có nó trở thành thủ lĩnh ở hồ Thanh Ngô thì những sinh vật siêu phàm ở trong đó sẽ không thể gây ra sóng gió gì được, dẫu sao nó cũng là top đầu tiến hóa rồi."
"Tuy rằng hiện lên chưa chắc ý kiến này đã được đồng tình, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy nhân loại chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ phải chung sống cùng với sinh mệnh siêu phàm, tựa như ngự thú sư và thú cưng vậy."
"Đương nhiên, ở giai đoạn hiện tại, ý của tôi không phải là mặc kệ con rắn Xích Liên kia không để ý tới, chỉ là tôi không quen nó, các anh cứ tiếp tục theo dõi nó đi, sau này tôi sẽ đích thân tới cửa thương lượng với nó thật cẩn thận."