Thế giới động vật cũng không phải cứ đánh đánh giết giết, Lộ Nhiên vẫn ưa thích khua môi múa méo để giải quyết vấn đề hơn.
Tình huống trong bí cảnh lại hoàn toàn khác với ngoài đời thực. Trong đó đều là hình chiếu sinh vật, không cách nào giao lưu, nhưng trong hiện thực thì hắn có thể vận dụng Thần Giao Cách Cảm một cách hợp lý.
"Quạ, đúng đấy, để cho nó biết rõ ai mới là vua ở đây!" Quạ đen nói.
Lộ Nhiên: "Câm miệng!"
"Vậy tôi đi nhé?" Quạ đen hỏi.
"Đợi chút đã."
Lộ Nhiên nhìn về phía quạ đen: "Nhóc hình như thu không ít đàn em phải không ? Giúp tôi một chuyện, phái chúng nó bay đến các nơi trong Lục Hải, đi tìm những sinh vật có biên độ tiến hóa lớn như rắn Xích Liên ấy."
"Tìm được rồi thì hãy tống hợp lại rồi báo cáo cho tôi biết. Yên tâm đi, sẽ có phần thưởng."
Quạ đen đầu đàn khẽ giật mình, sau đó lập tức gật đầu.
Nó hiểu Lộ Nhiên nói một đừng nghĩ một nẻo, nói mình không phải là Vua Lục Hải, nhưng lại bắt đầu bắt tay vào sự nghiệp trở thành Vua Lục Hải!
Khác với con quạ, con dế mèn Trùng Vương kia khá kiêu ngạo. Thấy Lộ Nhiên muốn lấy cây bồ công anh, cộng thêm rắn Xích Liên rời đi, thế là nó giữ im lặng và xoay người rời khỏi.
Lộ Nhiên thấy thế cũng không giữ lại, dù sao đều ở thành phố Lục Hải, sớm muộn gì cũng sẽ gặp lại.
"Cậu cũng giúp tôi một chuyện, cố gắng hết sức thống lĩnh thế giới côn trùng ở thành phố Lục Hải, đừng cho chúng nó gây ra hỗn loạn. Với thực lực của cậu có lẽ không thành vấn đề..."
"Phù..." Lúc rời đi, con dế mèn do dự một chút, sau cùng vẫn gật đầu.
Dẫu sao, nó chính là Trùng Vương.
Nói nồi, nó bay đi mất.
Đồng thời, một đàn quạ đen cũng bay ra khỏi khu rừng che kín bầu trời. Cảnh sát La thấy thế thì hỏi: "Bạn học Lộ Nhiên, cậu muốn làm gì ..."
Anh dường như đã nghe thấy một chuyện cực kỳ khủng khiếp! Da đầu không khỏi run lên.
Lộ Nhiên nói: "Như tôi vừa nói, tôi dự định trước tiên tìm kiếm tất cả những động vật có biên độ tiến hóa lớn ở thành phố Lục Hải rồi đến gõ cửa từng nhà, đề nghị chúng nó rời xa khỏi khu vực có người sinh sống, sau đó trợ giúp bảo vệ thành phố Lục Hải và thành lập trật tự ở khu vực hoang dã."
Dẫu sao thành phố Lục Hải là nơi mà Lộ Nhiên đang sinh sống, Lộ Nhiên cũng không hy vọng bởi vì linh khí khôi phục mà nơi đây trở nên hỗn loạn.
Những thành phố khác thì hắn hữu tâm vô lực, tinh lực có hạn, nhưng hắn muốn ít nhất phải chỉnh đốn thành phố Lục Hải thật tốt.
Cảnh sát La vẫn không dám nói lời nào. Anh đã hiểu rồi, đây là muốn hợp nhất các chư hầu... Thống nhất giới động vật hoang dã ở Lục Hải đây mà!
Nếu như Lộ Nhiên thật sự thống nhất thành công... Ahhh, cảnh sát La tưởng tượng đến cảnh tất cả sinh vật siêu phàm trong thành phố đều nghe theo Lộ Nhiên như thiên lôi sai đâu đánh đó, tự nhiên không rét mà run.
Trên tỉnh phái người tới giúp đỡ thật sự chỉ là một ngự thú sư đơn giản như vậy sao?
Nói thực ra, Lộ Nhiên làm như vậy làm cho anh không biết mình nên báo cáo tình huống cụ thể của nhiệm vụ lần này cho cấp trên như nào...
Trước mắt, có lẽ thành phố Lục Hải được xếp vào top những thành phố khôi phục lại trật tự khá nhanh.
Nơi đây tuy rằng có khá nhiều sinh vật siêu phàm tiến hóa với biên độ lớn, nhưng trùng hợp và may mắn thay ở Lục Hải lại xuất hiện một người có thể giao lưu với chúng nó và chúng nó cũng khá thân quen với người này.
Nhờ có Lộ Nhiên trợ giúp, mấy sinh vật siêu phàm cầm đầu lập tức đều trở thành diện tạm không mang đến nguy hiểm.
Thậm chí, chúng nó còn chủ động trợ giúp duy trì trật tự ở Lục Hải.
Như vậy, chính quyền sẽ tiết kiệm được rất nhiều nhân lực, không cần khẩn trương giằng co với chúng nó.
Có thể rút bớt người đi bảo vệ trật tự trong thành phố tốt hơn.
Mà cuối cùng cảnh sát La vẫn quyết định báo cáo chi tiết về tình hình ở thành phố Lục Hải.
Phải biết rằng, những thành phố khác trước mắt chủ yếu vẫn sử dụng chiến lược chủ yếu là tiêu diệt những động vật biến dị mạnh mẽ xung quanh thành phố.
Hơn nữa anh cũng chưa nghe thấy có thành phố nào đi thu phục động vật biến dị ở xung quanh thành phố và có ý định chung sống hoà bình với bọn họ, thậm chí không dựa vào khế ước mà vẫn có thể ra lệnh cho chúng nó như Lộ Nhiên.
Tình huống này không báo lên trên là không thể nào.
Mà bản thân Lộ Nhiên hình như cũng biết rõ cách làm của mình khác với chiến lược của các thành phố khác...
Hắn đang chờ đợi chính quyền Lục Hải và quạ bầy cung cấp thêm cho mình thông tin về các sinh vật siêu phàm khác, đồng thời thử bấm số điện thoại của tiến sĩ Cố, muốn hỏi thăm ý kiến của cô.
Nhìn cảnh sát bận rộn ở phía xa, Lộ Nhiên tựa vào một thân cây, chờ đợi kết nối điện thoại... Cũng không biết tiến sĩ Cố có thời gian không.
Tuy nhiên thật may là chỉ chờ đợi vài giây mà Lộ Nhiên đã liên lạc được với Cố Thanh Y.
"Tiến sĩ Cố, tôi là Lộ Nhiên đây!"
"Tôi biết rồi, có chuyện gì vậy?" Cố Thanh Y nói: "Không phải là bởi vì toàn thế giới tiến hóa đấy chứ ?"
"Đúng vậy... Tôi sẽ nói ngắn gọn thôi. Tiến sĩ Cố cũng biết đấy, tôi có siêu năng lực đặc biệt có thể giao lưu với những sinh vật khác bằng Thần Giao Cách Cảm, cho nên tôi quen biết đa số động vật hoang dã ở thành phố Lục Hải. Tôi vừa xem tin tức, chính sách bảo vệ ổn định trước mắt đều lấy tiêu diệt làm chủ, nhưng bên phía Lục Hải, ta muốn thử xem có thể duy trì trật tự thông qua giao lưu với bọn chúng hay không."
"Trước mắt tôi đã nói chuyện và có quan hệ không tệ với những sinh vật siêu phàm có biên độ tiến hóa cao nhất ở đây."
Cố Thanh Y trầm mặc một chút rồi nói: "Trên lý thuyết thì cách làm của cậu mới là kế sách lâu dài. Ở những văn minh ngự thú khác mà chúng tôi đã tiếp xúc, rất nhiều sinh vật siêu phàm cũng đã dung nhập vào xã hội loài người, vì vậy đã không có sự phân chia tuyệt đối nữa, hay là nói hoàn toàn không hề có sự phân cách. Nếu không, cả hệ sinh thái đều đã rối tung lên rồi, cho dù là một vài bá chủ, quân vương ở nơi hoang dã cũng ngầm kết mình cùng nhân loại, trong những trường hợp bình thường sẽ không phát sinh xung đột quá lớn."
"Nhưng hiện tại, Lam Tinh vẫn còn ở thời kỳ ban sơ, người giống như cậu có thể kết nối với động vật quá ít, cũng có quá ít thú cưng hệ tinh thần cao cấp có thể kết nối với động vật. Hai bên có rào cản giao tiếp, vì vậy, để duy trì ổn định trật tự, các thành phố cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn cứng rắn thôi."