Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 181 - Chương 181: Vua Đột Tử Ra Trận

Chương 181: Vua Đột Tử ra trận Chương 181: Vua Đột Tử ra trận

Nội dung tin nhắn mà Diêm Vương Tinh gửi đến cũng có thể làm cho Lộ Nhiên tưởng tượng ra được khuôn mặt cực kỳ tức giận của cậu ta.

Lộ Nhiên: [Có lẽ không đi nữa. ]

Lộ Nhiên cười vui vẻ, kế hoạch tiếp theo của hắn dù là kiếm Tinh Thể Đặc Biệt cũng tốt, kỹ năng ngự thú cũng được, tất cả đều có thể kiếm được ở thành phố Vô Hạn số 3.

Tuy rằng bí cảnh viện nghiên cứu bỏ hoang không đạt tới mức cho điểm cao nhất, nhưng thứ cần lấy đều đã lấy tới tay rồi, cảm giác cũng không cần thiết phải tiếp tục nữa. Dẫu sao ở chỗ đó ngoại trừ BOSS rơi ra vật phẩm quý hiếm một chút, còn lại khu vực xung quanh nghèo thật, không kiếm được thêm chút tài nguyên nào.

Hiện tại hắn chỉ muốn kiếm tiền!

Trả lời Diêm Vương Tinh xong, Lộ Nhiên lại xem xét tin tức mà cao thủ Lâm gửi tới.

Đối phương cũng biết chuyện bảng Thần Sủng, biết được Lộ Nhiên hình như chỉ tiến công một lần đã nhặt được Tinh Thể Đặc Biệt, hoàn thành dung hợp. Vì tò mò, ông lập tức nhắn tin hỏi thăm tình hình.

Lộ Nhiên: [Vô cùng thuận lợi, cảm tạ vũ khí của ngài! Hiện tại thực lực của Hà Tổng đã tăng nhiều, chúng tôi sẽ đi làm việc trả nợ! Cao thủ Lâm có cần gấp loại tài nguyên khoáng vật ở bí cảnh tân thủ nào mới rơi ra cũng có thể ủy thác cho tôi. Đúng rồi, cao thủ Lâm, ngài có thể rèn ra vũ khí cấp bậc quý không? ]

Cao thủ Lâm trả lời rất nhanh: [Cậu có vận may cứt chó gì mà mới đánh một lần đã lấy được rồi vậy...

vũ khí cấp bậc quý à... thật đáng tiếc, giới hạn của tôi chính là rèn vũ khí hiếm, trước mắt ở trong nước chỉ có một người có năng lực rèn ra trang bị cấp quý.

Hơn nữa, đa phần đối phương đều rèn cho ngự thú sư sử dụng trang bị và vật phẩm... Có rất ít thợ rèn có kinh nghiệm rèn liên quan đến vũ khí cho thú cưng, nhiều lắm thì cũng chỉ là đồ phòng ngự cho thú cưng. Gặp được tôi là cậu may mắn đấy. Cho dù là mấy thợ rèn nổi tiếng như tôi cũng chỉ am hiểu rèn trang bị cho ngự thú sư hay đồ phòng ngự cho thú cưng thôi, còn chuyện rèn kiếm cho chó gì đó... bọn họ đều không rành đâu.

Nếu cậu muốn tiếp tục thăng cấp vũ khí, một là nhờ đại lão mà tôi vừa nhắc đến nghiên cứu một chút, hai là tự mình thành thợ rèn cấp quý.

Cho nên chàng trai à, cậu vẫn nên quyết đoán đến chỗ tôi học rèn đi, không thể một mực dựa vào những người khác được. ]

Cao thủ Lâm có thể được nữ nhân viên phục vụ tai mèo ở quán cà phê hầu gái chuyên buôn bán thông tin đề cử thì xem ra ông đúng thật có vài phần bản lĩnh hơn người.

Lúc trước Lộ Nhiên còn chưa nhận ra, đa số thợ rèn căn bản đều không có kinh nghiệm rèn vũ khí cho thú cưng, như vậy chứng tỏ cao thủ Lâm có kinh nghiệm và hiểu biết về lĩnh vực tương đối rộng a.

Lộ Nhiên đau đầu, thiên phú chủng tộc của Hà Tổng nhìn như cường đại, nhưng muốn tìm được vũ khí lợi hại hình như cũng không dễ dàng. Cho dù là thợ rèn đứng đầu nước Hạ cũng không có kinh nghiệm liên quan sao?

Chẳng lẽ muốn có vũ khí cường đại hơn thì trước khi trở thành rèn cao thủ, bản thân chỉ có thể nghĩ biện pháp ở bí cảnh đột phá có những văn minh ngự thú khác sao?...

Thành phố Lục Hải.

Sau khi Lộ Nhiên rời đi, Vua Đột Tử bị ép đi theo sáu con thú khác tạo thành Bảy Tướng Thú Dưới Vương chinh chiến khắp nơi.

Bởi vì cái gọi là, lòng tự tin được phát triển từ trận chiến này đến trận chiến khác.

Ở mấy trận chiến trước, Vua Đột Tử rất cẩn thận, sợ mình chết mất, mỗi lần dều cảm giác mình đang kề cận cái chết đến nơi.

Nhưng sau khi chiến đấu nhiều lần, nó phát hiện ra rằng ...

Không có tên nào đánh nổi nó hết! ! !

Giống như gặp phải mười mấy kẻ địch đến cả phòng ngự của nó cũng không phá được!

Lòng tự tin dần được tích lũy sau nhiều lần thắng lợi liên tiếp, cho dù một tên nhát gan cũng bắt đầu biết huênh hoang.

Phương pháp trước tiên cường hóa, sau đó nuôi thả của Lộ Nhiên đã mang đến hiệu quả trông thấy, rất nhanh đã đập đi xây lại tính cách cho Vua Đột Tử.

Cùng nhau ra ngoài phiên trực Quạ Bóng Tối và Chim Băng cùng nhau ra ngoài làm việc tiếp tục nhìn Vua Đột Tử với ánh mắt thán phục.

Trong suốt quá trình này, chúng nó coi như đã hoàn toàn phục rồi.

Cách đó không xa, trong núi hoang.

Vua Đột Tử đang giằng co với một biến dị đàn chuột tới từ thành phố bên cạnh muốn nhập cư trái phép.

Cái đuôi của nó cắm trên mặt đất, thân thể dựng thẳng đứng lên, trông có vẻ cao lớn hơn, bên ngoài thân thể... là một tầng áo giáp gai sét hóa thực chất màu lam, thoạt nhìn giống như chiến tướng đang vũ dũng đầy đủ

Vua Đột Tử nhìn đàn chuột với vẻ mặt không cảm xúc.

Một đám con chuột mà thôi...

"Oa ca két..." Vua Đột Tử nghĩ như vậy, tuy nhiên con chó không đổi được bản tính đớp cứt, thân thể của nó không tự chủ được auto ra phản ứng, giơ hai móng lên đầu hàng.

"Thật đáng sợ a, có thể nể mặt tôi đừng vào thành phố Lục Hải được không? Chúng ta nước giếng không phạm nước sông, không được sao?" Trên cây, Quạ Bóng Tối căn cứ vào động tác của Vua Đột Tử để phiên dịch.

Nhưng đối mặt với Vua Đột Tử thoạt nhìn đang rất sợ hãi, mặc dù cảm giác nó có chút uy hiếp, nhưng bọn chuột biến dị này làm sao có thể nói lui liền lui.

"Chít chít... ! ! !" Chuột vương biến dị hô lên một tiếng, một đám chuột mập mạp đẫm máu lập tức chen chúc xông về phía Vua Đột Tử.

Tràng cảnh lớn như vậy, nếu như là Vua Đột Tử lúc trước, khẳng định nó đã sợ đến đột tử rồi. Nhưng lòng tin tích lũy từ hơn mười trận chiến thắng đã khiến nó hiểu rõ, chỉ cần kẻ địch không thể phá vỡ được lớp phòng ngự tuyệt đối trên người nó thì... nó chính là vô địch!

Đến bây giờ, ngoại trừ con chó kia, Vua Đột Tử còn chưa từng thấy có sinh vật nào có thể phá vỡ được phòng ngự của nó!

"Oa ca két... Thật là khổ quá mà, cuối cùng vân phải đánh sao?"Quạ Bóng Tối lần nữa căn cứ vào biểu cảm của Vua Đột Tử để tự chém gió.

Mắt thấy đàn chuột biến dị sẽ chồng chất lại nhấn chìm Vua Đột Tử!

Nhưng sau một giây, cảnh tượng Vua Đột Tử bị gặm không còn một mảnh không hề xuất hiện.

Ngược lại đàn chuột đang xông tới lập tức như phản ứng dây chuyền, từng con chuột đụng vào nhau lập tức bị cháy đen, co giật và gục xuống trong tia chớp.

Về phần Vua Đột Tử... nó được áo giáp gai sét bao quanh nên thân thể vẫn không hề có một vết thương nào.

Bình Luận (0)
Comment