Lộ Tiểu Ngũ nói: "Bởi vì người già trong thôn nói, Hươu Thần thường xuyên báo mộng cho người trong thôn Lộ Gia."
"Có người mơ tới Hươu Thần đang lấy thân trấn áp quỷ quái, chờ đợi người đến cứu viện."
"Có người mơ tới Hươu Thần sau trận chiến ấy bị trọng thương, bị ép chuyển thế."
"Cũng có người mơ tới Hươu Thần chưa chết, chỉ là cảm thấy mệt mỏi, hoàn toàn quy ẩn."
"... Kiểu giấc mơ này chỉ cần ban ngày suy nghĩ lung tung một lát đến tối 7,8 phần nằm mơ thấy ngay ý mà." Ở bên cạnh, Lộ Đinh Đinh lần nữa nói: "Cho dù tâm sự với Bạch Cốt Tinh hay Nhện Tinh cũng không phải không được."
Lộ Băng đá anh ta một cái, tuy nhiên Lộ Nghệ ở bên cạnh cảm thấy câu truyện này thật vô lý...
Ngày suy nghĩ đêm nằm mộng. Thôn Lộ Gia vốn có truyền thuyết về Hươu Thần, vì vậy mọi người trong thôn sẽ có ấn tượng, tối về nằm mơ kiểu đó cũng là bình thường. Chuyện này khẳng định không thể lấy ra làm bằng chứng.
"Mộng sao?" Bên cạnh, Lộ Nhiên lâm vào trầm tư. Hắn khác với mọi người ở thôn Lộ Gia ở chỗ hắn chắc chắn 100% là có sinh vật như Hươu Thần tồn tại.
Nếu không, Sừng Gãy Hươu Thần từ đâu đến?
Về phần muốn báo mộng thì Lộ Nhiên chỉ tin một nửa.
Bởi vì giấc mơ xác thực không đáng tin cậy, nhưng mà, chính hắn cũng từng bị giấc mơ tiên tri quấy nhiễu cho nên cũng không thể hoàn toàn kết luận là giả.
Cho nên, chính mình có thể thức tỉnh siêu năng lực, có thể có được giấc mơ tiên tri, liêu có khả năng là bởi vì mình cũng là người của thôn Lộ Gia, là lực lượng của Hươu Thần gây nên?
"Có ghi chép liên quan hay không? Loại giấc mơ kiểu báo mộng nào phổ biến nhất?" Lộ Nhiên hỏi.
Lộ Tiểu Ngũ lắc đầu nói: "Không..."
"Em trai Lộ Nhiên, cậu tin vào Hươu Thần sao?" Lộ Băng tò mò hỏi. Cô cảm thấy Lộ Nhiên còn quan tâm đến truyền thuyết về Hươu Thần hơn cả những thanh niên sống ở thôn Lộ Gia như bọn họ.
Thế hệ trẻ ở thôn Lộ Gia ngày nay đã không còn tin vào loại truyền thuyết này nữa rồi.
"Nếu là lúc trước, tôi khẳng định cũng không tin, nhưng hiện tại Lam Tinh biến hóa mọi người cũng nhìn thấy đấy. Ai dám nói ở thời Viễn Cổ không có sinh vật siêu phàm tồn tại?" Lộ Nhiên mỉm cười.
"Nhưng tôi bỏ đi, thời gian quá lâu rồi, không nói đến chuyện này nữa."
Giờ phút này Lộ Nhiên đã có một ý nghĩ mới. Năng lực của thú cưng muôn hình vạn trạng, Tính Chất Đặc Biệt cũng muôn hình vạn trạng, ngày sau hắn nhất định phải ký khế ước với một con thú cưng loại điều tra, một lần nữa cho nó dung hợp một Tính Chất Đặc Biệt loại tìm kiếm mới được.
Để đối phương giống như một con chó đánh hơi tìm kiếm thứ gì đó, lấy Sừng Gãy Hươu Thần làm manh mối, tìm kiếm trên ở khắp Lam Tinh xem có thể thật sự tìm ra tung tích khác của Hươu Thần không.
Giờ phút này, Lộ Nhiên nghĩ tới quản lý Huỳnh.
Hình như nó có kỹ năng hệ thời gian, có thể dùng để tìm kiếm.
Ừ... Sau này mình cũng phải kiếm lấy một thú cưng có hệ thời gian mới được, thoạt nhìn có vẻ rất hữu dụng.
"Sao mọi người lại ở đây vậy? Tôi nhớ là thôn Lộ Gia ở gần dãy núi phải không..." Lộ Nhiên đột nhiên nghĩ đến chuyện thôn Lộ Gia ở khu vực nông thôn liệu có chỗ nào khôi phục linh khí tạo thành nguy hiểm gì không.
"Động vật biến dị ở gần đó có gây ra rắc rối gì cho thôn Lộ Gia không? ?" Hắn vội hỏi.
Tuy nhiên vừa hỏi xong, Lộ Nhiên đã cảm thấy mình quá lo lắng rồi. Phải biết rằng, số lượng ngự thú sư ở thôn Lộ Gia thậm chí còn không thua gì một vài thành phố lớn ấy chứ...
"Chuyện này à." Lộ Băng cười nói: "Thật ra thôn mãnh thú cỡ lớn xung quanh Lộ Gia sớm đã không còn rồi, cũng chỉ còn lại mấy con heo rừng mà thôi, thôn Lộ Gia cũng đã sớm chuyển hướng sang chăn nuôi công nghiệp."
"Chúng tôi còn đang muốn cảm ơn trận khôi phục linh khí này đấy. Trong thôn có nhiều nhà đều có thói quen nuôi dưỡng chó săn, trải qua một lần này, rất nhiều thợ săn không phải ngự thú sư cũng đều có thể hợp tác với sinh vật siêu phàm. Tuy rằng trong quá trình xảy ra một chút ngoài ý muốn, nhưng kết quả tổng thể vẫn là lợi nhiều hơn hại."
"Bây giờ thôn Lộ Gia có thể gọi là vũ trang từ đầu đến chân, đám heo rừng kia cũng không làm gì được chúng ta."
"..." Lộ Nhiên lộ ra biểu cảm khác thường, không hổ là thôn thợ săn.
"Tóm lại, thêm bạn trước đi, tôi cũng cho mọi người phương thức liên lạc ở hiện thực, nếu có gì cần tôi giúp đỡ thì có thể liên hệ với tôi." Lộ Nhiên nói.
"Được!"
Tiếp đến, mấy người tiện đường tìm một quán cơm để tiếp tục bữa cơm còn đang dang dở lần trước. Cho đến lúc tạm biệt, Lộ Nhiên nhìn theo bóng lưng của mây người thôn Lộ Gia, biểu cảm dần trở nên nhu hòa.
Bữa cơm này. . . Cuối cùng cũng ăn trực được rồi. Nếu có thể, ngày sau sẽ giúp đỡ thôn Lộ Gia.
Một thôn có chỗ dựa đồ đằng như vậy, ngày sau phát triển sẽ không thể nào đơn giản được.
Mọi người có cùng nguồn gốc, sau này hắn gặp khó khăn, thôn Lộ Gia khẳng định cũng sẽ không đứng ngoài quan sát.
Chủ yếu nhất là, trên tay hắn còn có bảo vật Hươu Thần lưu lại, tuy rằng cha mẹ nói là đồ gia truyền, nhưng Lộ Nhiên vẫn luôn cảm giác nếu cầm lấy bảo vật như vậy mà không làm gì cho thôn Lộ Gia thì có thể sẽ vi phạm ý nguyện ban đầu khi Hươu Thần lưu lại đoạn sừng này.
Nói không chừng Hươu Thần lưu lại đoạn sừng này chính là hi vọng người có đoạn sừng này có thể bảo vệ cho thôn Lộ Gia thì sao?
"Ài, nếu không phải tinh lực không cho phép, nói thế nào hắn cũng phải quay về thôn tranh cử lấy chức thôn trưởng, mang theo cả thôn cùng đi làm giàu, trở thành thôn đỉnh nhất trong thời đại Ngự Thú."
Lộ Nhiên tạm gác suy nghĩ này sang một bên, việc quan trọng trước mắt vẫn là suy nghĩ cách thông qua bí cảnh đột phá. Tất cả ý tưởng đều phải dựa trên thực lực mới có thể thực hiện được.
Lúc này, Lộ Nhiên nhìn thoáng qua phần tin nhắn mới phát hiện lại có hai tin nhắn mới.
Một là của Diêm Vương Tinh, một là của cao thủ Lâm.
Lộ Nhiên trầm ngâm, vừa rồi lúc ngồi ăn cơm và nói chuyện phiếm với mấy người ở thôn Lộ Gia, hắn đã biết rõ trong một thời gian ngắn ngủi này giữa hắn và Diêm Vương Tinh lại phát sinh sự kiện yêu hận tình thù...
Nhìn thấy cậu bạn nhỏ này đen đủi như vậy, Lộ Nhiên cũng không biết nên nói gì cho phải.
Diêm Vương Tinh: [Cậu... còn quay về thành phố Vô Hạn số 5 không? ]