Những công hội lớn kia cơ bản cũng đều là kiểu 'người cũ mang theo người mới', do đó nhanh chóng tích lũy được nội tình.
Lộ Nhiên cảm thấy mình cũng có thể học tập này cách làm. Dẫu sao hiện tại hắn ở giai đoạn bí cảnh tân thủ có thể dễ dàng giết quái. Đến lúc đó xây dựng ra một nhóm nhỏ tinh anh còn có thể cùng nhau tham gia cuộc thi tân sinh viên ở đại học Ngự Thú.
Mọi người cùng nhau chiếm vị trí trong top 100, top 64, top 32 gì gì đó chẳng phải sẽ càng có nhiều phần thưởng hơn à.
Suy đi nghĩ lại, đúng thật là càng tốt hơn tự mình xông pha nhiều.
"Không ngờ nhanh như vậy đã muốn lập nhóm rồi." Lộ Nhiên còn nhớ rõ ngay từ đầu mình còn hò hét đến lúc có đủ thực lực sẽ lập thành mọt nhóm nhỏ xông pha bí cảnh của riêng mình.
Mục đích ban đầu là vì lo lắng bản thân không cách nào tự mình tiến công bí cảnh địa ngục, cho nên muốn tìm người giúp đỡ.
Ai biết được trong nháy mắt, không ngờ mục đích đã biến thành bốn người cùng nhau cày tiền nhanh hơn...
Lộ Nhiên cười lắc đầu, thật sự kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Nghĩ tới đây, Lộ Nhiên tiến hành đăng xuất, dự định đi tìm Phương Lan nói chuyện trước. . . .
Thành phố Lục Hải, biệt thự ở tiểu khu Tinh Quang.
Lộ Nhiên và Hà Tổng xuất hiện ở trong phòng khách.
Vừa mới ra ngoài, Lộ Nhiên đã thuần thục cầm lấy điện thoại đã được sạc đầy pin.
"Nhiều cuộc gọi nhỡ như vậy à?"
Lộ Nhiên sững sờ, phát hiện trong điện thoại có thêm mấy cuộc gọi nhỡ.
Nhìn lại thì tất cả đều là từ Kim Lăng bên đó gọi tới. . . Người gọi điện là... Triệu Sâm!
Cấp trên cũ của Tiểu Bạch Long. . . Có thể có chuyện gì được nhỉ? Lộ Nhiên lập tức gọi lại.
"Lộ Nhiên à?" Rất nhanh, bên đó truyền đến thanh âm vui mừng của Triệu Sâm.
"Chú Triệu ạ, có chuyện gì vậy? Vừa rồi tôi mới từ thành phố Vô Hạn trở về." Lộ Nhiên nói.
"Ừ ừ, tôi biết rồi, ở trên mạng đã nhìn thấy tin tức liên quan đến cậu rồi, chúc mừng nhé."
"Tôi gọi điện thoại cho cậu là vì một chuyện khác."
"Cậu đã nhận được tin tức chưa?"
"Tin tức gì ạ?" Lộ Nhiên hỏi.
"Ngoại trừ mười mấy tỉnh thành phố thì hiện tại, bởi vì khôi phục linh khí nên cần nhanh chóng dung hợp lực lượng ngự thú sư, liên minh Đông Hoàng cũng bắt đầu thành lập trụ sở ngự thú ở các thành phố cấp 2 rồi. Chính phủ muốn lấy hình thức hiệp hội để tập hợp các ngự thú sư trong dân gian."
"Như vậy chẳng phải là rất tốt sao?" Lộ Nhiên nói.
Hiện tại ngoại trừ thành phố lớn, lực lượng ngự thú ở các thành phố cấp hai như thành phố Lục Hải vẫn còn quá tán loạn. . . Nếu có chính quyền đi đầu quản lý thì tình huống đúng thật là sẽ tốt hơn nhiều.
"Cậu biết cơ cấu tổ chức của hiệp hội ngự thú không? Lấy trụ sở ngự thú Kim Lăng bên này làm ví dụ. Ở đây có một cái quản lý trưởng và mười nhân viên cùng nhau xử lý công việc, ví dụ như tôi chính là một trong những nhân viên xử lý công việc ở hiệp hội Kim Lăng, còn có hội trưởng Tinh Thần của công hội Quần Tinh cũng là một trong những nhân viên xử lý công việc ở hiệp hội Kim Lăng."
"Theo tình hình ở thành phố Lục Hải mà tôi nghe ngóng được thì tiến sĩ Cố đã tự mình xin cấp quyền hạn đặc biệt cho cậu quản lý và xử lý các vấn đề ở thành phố Lục Hải đúng không?"
"Đúng vậy." Lộ Nhiên trả lời.
"Khu vực thí nghiệm đặc biệt như vậy thật ra có tầm quan trọng rất lớn, tiến sĩ Cố tự mình quyết định như vậy không phải ai trong liên minh quan chức cấp cao cũng thấy hài lòng."
"Cho nên tiếp đến có khả năng rất lớn là thành phố Lục Hải cũng sẽ thành lập hiệp hội ngự thú. Hơn nữa, bên phía liên minh sẽ phái một ngự thú sư trước đây đã từng đảm nhiệm quản lý trưởng để tới giám sát, hạn chế cậu, đề phòng cậu làm ra chuyện gì sai lầm."
"Không phải không có khả năng này, có lẽ đã xác định người rồi. Trên lý thuyết thì đáng lẽ cho cậu đảm nhiệm quản lý trưởng của hiệp hội Lục Hải mới đúng, nhưng rốt cuộc vẫn có vài người không yên tâm để cho một thiếu niên 17 tuổi như cậu quản lý một thành phố lớn."
Lộ Nhiên nhướng mày, hắn biết ngay dính dáng đến chính quyền là chắc chắn sẽ đẻ ra một đống chuyện mà. Quả nhiên không phải dễ dàng làm được Vua Lục Hải như vậy, có lãnh đạo trực tiếp xuất hiện rồi, ngai vàng này làm sao ngồi thoải mái được.
Nhưng mà Lộ Nhiên cũng chỉ có thể thở dài. Hắn có thể hiểu được, dẫu sao hắn cũng không có kinh nghiệm quản lý gì thật. Nếu như có thể có một ngự thú sư đã được chứng kiến những văn minh ngự thú khác tới đây trợ giúp thì đó là một chuyện rất tốt cho cả thành phố.
Lộ Nhiên cũng không phải người không biết điều, tóm lại đi một bước tính một bước đi, nhỡ đâu người đó cũng không tệ thì sao.
"Có tin tức về người sẽ tới không?" Lộ Nhiên hỏi.
"Nói thật tôi biết một chút tin tức. Nếu như cậu biết người này là ai, chắc có lẽ cậu sẽ không đi mách nhỏ với tiến sĩ Cố để gây khó dễ với người đó, chèn ép, xa lánh người đó đâu nhỉ?"
Lộ Nhiên sững sờ, nói: "Sao có thể thế được, nếu như là một tiền bối có thể giao lưu bình thường thì Lục Hải vô cùng hoan nghênh ấy chứ."
"Nhưng nếu như người đó muốn nhúng tay vào tất cả mọi chuyện, vậy thì cho người đó quản hết chứ sao."
Hắn sẽ không chơi nữa, lập tức quay về thôn Lộ Gia tranh cử chức thôn trưởng, cảm giác tiền đồ cũng xán lạn lắm.
Lộ Nhiên chỉ là hi vọng đối phương đừng sai mình như sai cấp dưới là được rồi. Về bản chất thì hắn vẫn muốn được tự do.
"Ài. . . Người kia. . . Thật ra chính là tôi, tôi cũng không biết quan chức cấp cao nghĩ như thế nào lại phái tôi đến Lục Hải làm quản lý trưởng!" Triệu Sâm phàn nàn nói: "Bạn học Lộ Nhiên, cậu cũng biết tôi đấy, yên tâm đi, sau này đi qua đó tôi chắc chắn sẽ không chỉ tay chỉ chân đâu. Cậu muốn làm gì thì làm, chỉ cần đừng gây ra tin tức chấn động gì là được rồi. Cứ coi tôi như linh vật cát tường hay công cụ hình người cũng được."
Cả người Triệu Sâm đã tê dại rồi. Từ Thượng Hải bị điều đến Kim Lăng, lại từ Kim Lăng bị điều đến Lục Hải, tuy rằng ông cảm thấy đây là chuyện tốt, nhưng mà cứ lăn qua lăn lại hoài.
Lộ Nhiên: ? ? ?
Thảo nào úp úp mở mở nói bóng nói gió giông dài như vậy, thì ra chính là ông!