Lộ Nhiên hạn hán lời luôn.
Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.
Làm gì phải quanh co vòng vèo như vậy chứ.
Ông cũng là Vua Đột Tử à?
Lộ Nhiên cảm giác cấp trên này của Tiểu Bạch Long thật sự là một con cáo già
Đối phương cũng đã nói đến mức đấy rồi, Lộ Nhiên còn có thể nói gì được, chỉ có thể nói: "Chú Triệu, sao chú... lại nói mấy lời ấy."
"Cứ nói thẳng là chú là được rồi, tôi và chú còn không tin tưởng được sao?"
"Sau 2 tháng nữa tôi bắt đầu đi học rồi, thành phố Lục Hải đúng thật là cần phải có một người có kinh nghiệm phong phú như chú chỉ đạo mới được."
Cấp trên cũ của Tiểu Bạch Long cũng là ngự thú sư đời đầu.
Tuy nhiên, sau khi thú cưng của ông bị trọng thương ở trong bí cảnh, ông đã sớm nản lòng thoái chí, từ là cái loại này thú cưng ở bí cảnh bị trọng thương, sớm nản lòng thoái chí và rút lui ra khỏi hàng ngũ ngự thú sư ban đầu ở tiền tuyến.
Sau khi rời khỏi, ông vẫn luôn giúp chính phủ thông báo tuyển dụng người mới, quan hệ rất rộng.
Đáng tiếc, bởi vì thực lực ảnh hưởng, mặc dù ông đang đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo quan trọng ở phòng Tuyển dụng người mới của cục Quản lý ngự thú sư, nhưng không có nhiều hi vọng được thăng chức.
"Ha ha, tôi cũng biết cậu có siêu năng lực đặc biệt có thể giao lưu cùng động vật. Tôi cũng khôn biết gì về sinh vật siêu phàm ở bên này, vì vậy không thể dân thường chỉ đạo cao thủ được."
"Sau khi qua đó, tôi sẽ giúp quản lý các ngự thú sư ở dân gian, các vấn đề về truyền thông, thu hút thêm đầu tư, giới thiệu nhân tài, phát triển kinh tế Lục Hải, mở rộng lực lượng ngự thú ở Lục Hải."
Trong lòng Triệu Sâm cũng tự hiểu.
Người bạn cũ của ông muốn điều ông sang đảm nhiệm chức vụ quản lý trưởng ở hiệp hội ngự thú Lục Hải thực sự không phải là muốn nhằm vào tiến sĩ Cố hay Lộ Nhiên.
Ngược lại, họ thật sự coi trọng tiềm năng phát triển của đặc khu ngự thú này và hy vọng có thể điều ông đến đây để cải thiện lý lịch của mình.
Nếu như thành phố Lục Hải thật sự phát triển, con đường thăng chức của ông cũng sẽ thông thoáng hơn.
Cho nên, sau khi Triệu Sâm biết mình bị điều đến bên Lộ Nhiên, ông biết mình nên làm gì và không nên làm gì.
Chỉ cần tiếp tục giao lưu vui vẻ, hòa thuận với Lộ Nhiên là tốt rồi, tiềm lực của Lộ Nhiên lớn hơn ông nhiều.
Tuy ông là quản lý trưởng, nhưng trên thực tế, Lộ Nhiên mới là người quan trọng nhất ở thành phố Lục Hải.
Tương lai Lộ Nhiên phát triển càng tốt thì ông cũng có thể càng tốt.
"Được rồi, thành phố Lục Hải đều phải dựa vào chú Triệu rồi." Lộ Nhiên nói. Hắn đã sống ở đây lâu như vậy, dĩ nhiên cũng hi vọng Lục Hải có thể phát triển thật tốt.
"Là việc tôi nên làm, việc nên làm. Lộ Nhiên a, lúc nào cậu rảnh? Chờ tôi đến Lục Hải rồi chúng ta gặp mặt giao lưu chút nhé. Cậu mới nói hai tháng nữa cậu phải đi học rồi, vậy khẳng định cậu cũng biết về cuộc thi đấu tân sinh viên của đại học Ngự Thú phải không?"
"Tôi biết, có chuyện gì vậy sao?"
"Ở chỗ tôi có một tình báo quan trọng, nếu như thành phố nào có sinh viên tam gia cuộc thi đấu tân sinh viên của đại học Ngự Thú đạt được thứ tự tốt thì cũng là một chỉ tiêu quan trọng thể hiện tiềm lực ngự thú của thành phố. Thành phố Lục Hải có cậu, còn có một Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo Phương Lan, đến lúc đó khẳng định có thể nổi tiếng rần rần."
"Tuy nhiên tiềm lực ngự thú sư này càng nhiều càng tốt, cho nên sau khi đến đó, tôi định sẽ triệu tập các ngự thú sư trẻ tuổi có ý định ghi danh vào đại học Ngự Thú, tranh thủ trong khoảng thời gian này để huấn luyện bọn họ."
"Nếu như bọn họ cũng có thể đạt được thứ tự tốt trong cuộc thi đấu tân sinh viên ở đại học Ngự Thú, vậy thì chắc chắn tương lai thành phố Lục Hải sẽ phát triển tốt hơn. . ."
"Có cần tôi giúp gì không?" Lộ Nhiên bây giờ cột chung một sợi dây với thành phố Lục Hải, thành phố Lục Hải càng ngày càng phát triển thì hắn lại càng có nhiều tài nguyên.
"Thật là có!"Triệu Sâm nói: "Đại học Lục Hải, các trường cấp 3 ở thành phố Lục Hải, vẫn có một nhóm ngự thú sư trẻ tuổi, tuy nhiên muốn rèn luyện bọn họ cũng không dễ dàng. Tôi nghĩ cậu đã có thể kết nối với động vật biến dị hoang dã, vậy liệu có thể tìm mấy động vật biến dị cường đại để làm đối tác 'rèn luyện' cho bọn, để ma luyện bọn họ được không! Như vậy vừa an toàn, lại đạt được hiệu quả rèn luyện."
"Có vẻ thú vị." Lộ Nhiên trầm tư, nói: "Chuyện này có lẽ không có vấn đề."
"Tuy nhiên muốn chúng nó làm việc thì chúng nó cũng muốn có thù lao. Đến lúc đó trích từ nguồn quỹ của thành phố đi!" Hắn có thể hỗ trợ, nhưng để cho hắn tiêu tiền là chuyện không thể nào!
"Được, đến lúc đó chúng ta sẽ thảo luận kỹ hơn nhé!"
Lộ Nhiên và Triệu Sâm ngắt kết nối điện thoại. Để cho sinh vật siêu phàm nơi hoang dã cường đại làm đối tượng huấn luyện cho các ngự thú sư mới của thành phố Lục Hải á hả?
Ý tưởng này cũng không tệ.
Tương lai đúng là có thể phát triển nghiệp vụ kiểu này, mở công ty 'Thú vật huấn luyện' để kiếm tinh tệ. . . Không phải người nào cũng dám tiến vào bí cảnh để ma luyện, khi ngự thú sư càng ngày càng nhiều, cái nghiệp vụ này nhất định có thể trở nên hot hòn họt.
Lộ Nhiên cũng hiểu được ý định của Triệu Sâm. Diều này cũng giống như việc theo đuổi tỷ lệ giáo dục cao hơn của trường trung học. Nếu như thành phố Lục Hải sinh ra mấy ngự thú sư có chiến tích lọt vào top 10 ở cuộc thi của đại học Ngự Thú, ai dám nói thành phố Lục Hải không bằng các đô thị lớn?
Đến lúc đó, quốc gia cũng sẽ đầu tư trọng điểm vào Lục Hải, Lộ Nhiên là Vua Lục Hải, Triệu Sâm là quản lý trưởng của hiệp hội ngự thú đều có thể được hưởng lợi lây.
Tóm lại, thành phố Lục Hải muốn phát triển cũng không thể chỉ dựa vào sinh vật siêu phàm hoang dã, tương lai ngự thú sư đời thứ 4 phát triển cũng rất quan trọng.