Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 188 - Chương 188: Tìm Thành Viên Vào Team

Chương 188: Tìm thành viên vào team Chương 188: Tìm thành viên vào team

Giờ phút này, Hà Tổng đang nằm úp sấp trên mặt thảm ngủ gà ngủ gật. Lộ Nhiên lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Phương Lan.

Không bao lâu sau.

Phương Lan mang theo hai quầng mắt thâm đi tới nhà Lộ Nhiên.

Vừa nhìn thấy cô, Lộ Nhiên lập tức tá hỏa.

"Chị bị bò cạp cắn rồi hả?"

"Cậu mới bị bò cạp cắn ấy! Tôi chỉ là nghiên cứu thuốc độc suốt đêm. . . Tiếp đó ban ngày lại đi thu thập nọc độc nên chưa kịp nghỉ ngơi." Sau khi Phương Lan đi vào, tinh thần đang bị kéo căng của cô được buông lỏng. Cô nằm chết dí trên ghế sofa, nhắm mắt lại nói: "Trà. . . Trà. . ."

"Đến đây, uống một chén nâng cao tinh thần, giúp tỉnh táo đi." Lộ Nhiên bất đắc dĩ lấy ra một chén Trà Băng Mật.

Phương Lan khó khăn bò dậy, sau khi uống một ngụm lập thức cảm thấy thư giãn tinh thần hơn không ít. Cô thở ra một hơi rồi nói: "Cậu được lắm nha, tôi lướt web đã thấy rồi. Đầu tiên là trèo lên bảng ở thành phố Vô Hạn số 5, sau khi là dung hợp Tính Chất Đặc Biệt, trở lại trèo lên bảng thành phố Vô Hạn số 3. . . Một lần đã rơi đồ, cậu có vận may cứt chó gì vậy?! Trên mạng cũng đang thảo luận xem cậu có phải thần may mắn chuyển thế hay không đấy."

"Ha ha ha." Lộ Nhiên cũng cười, nói: "Nào có thần may mắn gì đâu, chẳng qua là gom góp vô số lần không rơi ra tích lũy thành một lần rơi ra thôi."

". . ." Phương Lan cạn lời, ngứa đòn à.

"Hơn nữa, vận may cũng tính theo thuyết bảo toàn, sau khi tôi trở lại thành phố Vô Hạn số 3, tôi cùng Hà Tổng lại khiêu chiến bí cảnh một lần nhưng thu hoạch không được tốt lắm."

"Hiện tôi, tôi đang nợ tiến sĩ Cố và một vị cao thủ rèn kiếm một khoản nợ lên đến 100 ngàn tinh tệ đây."

"Nếu cứ tiếp tục như vậy, lúc nào tôi mới có thể trả hết tiền nợ. . . Vì vậy lần này tìm chị là vì giải quyết vấn đề này."

"Giải quyết như thế nào? Tìm tôi á? Không bằng cậu đi thắp hương bái Phật, bái tôi không có tác dụng đâu." Phương Lan lập tức bật lại. cái thứ gọi là vận may này... cô cũng không có nhiều, không có cách nào chia cho Lộ Nhiên.

"Lập nhóm á. Một mình tôi càn quét bí cảnh cũng là quét, bốn người cũng là quét, đến lúc đó phần thưởng của 4 người vượt ải đem đi bán chẳng phải càng nhiều tiền."

"Đúng vậy!" Phương Lan hiểu ra.

"Cho nên, chị muốn khiêu chiến bí cảnh không? Tôi có thể đưa chị đi theo. Hiện tại, thực lực của tôi ở bí cảnh tân thủ cấp địa ngục đủ để dễ dàng vượt ải. Thật ra cha nuôi mẹ nuôi cũng không cần lo lắng về an toàn, đến lúc đó, chị cần dùng đến tài nguyên gì thì chị giữ lại, không dùng được thì cho tôi, thế nào ?"

"Thật ra cũng may mà có nọc độc của chị, nếu không dựa vào tôi cùng với Hà Tổng mà muốn giải quyết Thống Lĩnh Ma Ngưu thì không biết phải mất bao lâu."

"Như vậy à? Được đó được đó!" Hai mắt Phương Lan tỏa sáng, thoáng cái không còn thấy mệt mỏi gì nữa. Hai cẳng chân dài lập tức kéo ra thẳng tắp, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, hưng phấn nói: "Lúc nào dẫn tôi cùng nhau bí cảnh khiêu chiến?"

"Một mình chị còn chưa đủ, ít nhất còn phải tìm thêm hai người chịu nộp tài nguyên làm đồng đội nữa. . ." Lộ Nhiên trầm ngâm, nói: "Chị có người nào đáng tin muốn đề cử không?"

"Nếu như không có thì tôi có thể kiếm người từ thôn Lộ Gia, bên đó có rất nhiều ngự thú sư."

"Ừ, đúng rồi, hai ngày nữa ở thành phố Lục Hải khả năng cũng sẽ thành lập hiệp hội ngự thú Lục Hải. Quản lý trưởng mới được bổ nhiệm đã liên hệ với tôi rồi. Ông ấy cũng có ý nghĩ bồi dưỡng ngự thú sư đời thứ 4 địa phương của thành phố Lục Hải, đến lúc đó cũng có thể từ trong số đó chọn ra hai thanh niên ưu tú mang theo bồi dưỡng một chút."

"A a, Ở chỗ tôi. . . Ngược lại là không có người nào thích hợp. Tôi biết ngự thú sư cùng trường nhưng cũng không quan hệ tốt lắm. Chị em tốt của tôi mặc dù cũng nuôi thú cưng khá lâu rồi nhưng đến bây giờ vẫn chưa trở thành là ngự thú sư. . ."

"À. . . Tôi ở trong sân đấu đã từng gặp một vài ngự thú sư rất tốt, tuy nhiên không phải đã gia nhập chính phủ thì lại gia nhập công hội, cảm giác cũng không thích hợp."

"Hay là tự cậu chọn đồng đội đi." Phương Lan suy nghĩ một chút, mở miệng nói.

Lộ Nhiên trầm ngâm. Vậy thì ngoài người ở thôn Lộ Gia, ngự thú sư đời thứ 4 mà hắn biết cũng không nhiều. Tiểu Bạch Long. . . chị Hoa . . . nhân viên phục vụ Tiểu Linh. . . Không phải loại chiến đấu, đều có công việc riêng của mình, Diêm Vương Tinh, khẳng định không thiếu tiền, không thiếu người dẫn cậu ta theo. Đội ngũ công hội nhà người ta cũng có thể vượt được bí cảnh địa ngục. Đúng rồi, Chăn Heo. . . mà sau khi Chăn Heo đi tham gia khảo hạch của công hội Quần Tinh đến giờ sao không thấy tung tích gì nhỉ? Nhìn thấy chiến tích của mình trên bảng Thần Sủng cũng không nhắn tin í ới, không phải là treo ở trong bí cảnh rồi đấy chứ? Lộ Nhiên khẽ giật mình.

"Chị ở đấu trường dạo gần đây có gặp được một ngự thú sư tên là' Chăn Heo' hay không ?" Lộ Nhiên hỏi Phương Lan.

"Chăn Heo. . . tại sao nghe quen tai vậy nhỉ." Phương Lan vừa tiêu diệt trà mật, vừa nói: "A, một trong những đối thủ đã từng chiến đấu cùng, đúng thật là có một người như vậy, bị tôi đánh cho rất thảm. . . À đúng rồi, ta nhớ ra rồi, tên này dạo gần đây hình như đã nhiều lần xông vào vị trí thứ 10 trên bảng Thần Sủng, tuy rằng không bao lâu sau đã bị người khác chen xuống."

"Bảng Thần Sủng?" Lộ Nhiên còn tưởng là mình nghe lầm cơ. Tên Chăn Heo đó mặc dù có thực lực mạnh hơn rất nhiều những ngự thú sư bình thường trong thành phố, nhưng có lẽ còn cách bảng Thần Sủng một khoảng rất lớn chứ nhỉ.

"Có lẽ không nhớ lầm, dẫu sao tên này cũng rất dễ nhớ, thú cưng là Heo Rừng, đúng không ?"

Phương Lan nói xong, Lộ Nhiên vẫn không tin lắm. Đối phương đã trải qua chuyện gì? Sau khi suy nghĩ một chút, Lộ Nhiên bấm điện thoại cho Tiểu Bạch Long.

"Đại lão Người Qua Đường à!" Nhận được điện thoại của Lộ Nhiên, Tiểu Bạch Long được sủng ái mà lo sợ, bởi vì Lộ Nhiên gọi điện thoại cho anh ta... không có chuyện gì tốt. . . Thực tế hiện tại Lộ Nhiên trâu như vậy, có lẽ có thể tiếp xúc đến nhân vật càng lợi hại hơn rồi, tại sao còn liên hệ với anh làm gì?

Bình Luận (0)
Comment