"Bắt đầu từ cậu đi." Chưởng quầy Thiển nghi ngờ nhìn về phía Nhà Tham Hiểm Sơn Dã.
Nhà Tham Hiểm Sơn Dã tỏ ra lúng túng, nói: "Kỹ năng nấu nướng của tôi không ổn lắm, tuy nhiên tôi có kinh nghiệm thám hiểm ở nơi hoang dã rất phong phú, thực lực cũng miễn cưỡng có thể chấp nhận được. . ."
"Quả nhiên." Chưởng quầy Thiển thở dài, lập tức phán quyết tử hình cho Nhà Tham Hiểm Sơn Dã, nói: "Vậy tôi sẽ tìm thầy dạy kỹ năng nấu nướng cơ bản cho cậu vậy."
"Vâng. . ." Nhà Tham Hiểm Sơn Dã khóc không ra nước mắt, cảm giác mình bị người ta khinh bỉ sâu sắc. Được rồi, cứ như vậy đi, chỉ cần quan tâm xem có thể vượt ải hay không thôi, ít nhất nhiệm vụ đột phá này thoạt nhìn không có nguy hiểm, cùng lắm thì cứ coi là bỏ ra thời gian một tháng để học nấu nướng đi.
Sau đợt này, anh ta cũng sẽ là ngự thú sư biết nấu cơm nha!
Một tháng này sẽ không lãng phí.
"Còn cô." Chưởng quầy Thiển hỏi từng người, đến lượt nhìn chủ tiệm thú cưng.
". . . Tôi có kinh nghiệm kết hợp dinh dưỡng trong thức ăn của thú cưng." Y Bối suy nghĩ chút rồi nói. Dù sao cũng là chủ tiệm thú cưng, cơm cho mình có thể không biết nấu nhưng thức ăn dinh dưỡng cho thú cưng thì dĩ nhiên vẫn phải biết.
"Ừ, mạnh hơn tên kia một chút." Chưởng quầy Thiển nói rồi tiếp tục nhín về phía người tiếp theo.
"Tôi biết một chút về dược liệu. . ." Da Rắn của công hội Dược Các tự khai. Trong nhà anh ta có trại nuôi rắn làm thuốc, hoặc nhiều hoặc ít cũng đã từng dùng rắn để nấu vài món ăn, nhưng anh ta cảm giác từng đó căn bản không được tính là ưu thế gì. . .
"Tôi... thực lực không tệ. . ." Đến Chỉ Hươu Gọi Ngựa và Bạch Linh, hai người đều rất lúng túng, chỉ có thể nói thực lực của mình không tệ. Tuy rằng bọn họ không biết thực lực của mình ở cửa thứ hai có thể săn được nguyên liệu nấu ăn tốt hay không, nhưng trước mắt đúng thật là không có những ưu thế khác, hay là trước tiên cứ học từ kỹ năng nấu nướng cơ bản đi nhỉ.
Nếu không, đến lúc đó cho dù săn được nguyên liệu nấu ăn cũng không thể phung phí của trời, làm ra món ăn bóng đêm được. . . sẽ lãng phí nguyên liệu nấu ăn tốt.
Nghe vậy, chưởng quầy Thiển lại hít sâu một hơi, cảm giác mình gặp phải một nhóm tập sự khó nhằn nhất rồi.
"Nếu như thú cưng của các bạn là hệ lửa, có khả năng khống chế ngọn lửa vô cùng tốt thì cũng được coi là ưu thế, các bạn có thú cưng hệ lửa không?" Cô cố bổ sung.
Nhưng mà, cạn lời chính là, trong số các ngự thú sư lần này... đến một con thú cưng hệ lửa cũng không có. . .
Chưởng quầy Thiển không ôm hy vọng nhìn về phía người cuối cùng nhỏ tuổi nhất, Lộ Nhiên.
Lúc những người khác đang tự giới thiệu, Lộ Nhiên vẫn luôn suy tư.
Sau một phen nghĩ sâu tính kỹ, Lộ Nhiên vẫn quyết định sẽ tích cực đối phó với bí cảnh đột phá lần này, hy vọng có thể hoàn thành nhiệm vụ vượt mức yêu cầu và lấy được phần thưởng tốt hơn.
Trong trường hợp này, cũng giống như chơi trò, mỗi bước đều phải làm đến mức tận cùng.
Đầu tiên, phải thể hiện tài năng, tìm đầu bếp lợi hại nhất, trâu bò nhất tới dạy mình.
Liều mạng!
Ngự thú sư không biết làm cơm không phải thợ rèn tốt, nhiều thêm nghề nấu nướng thì có làm sao!
Hắn ngẩng đầu, nhàn nhạt nói: "Thực lực của tôi cũng không tệ. . ."
Mọi người: . . .
"Hơn nữa, kỹ năng dùng dao của tôi rất tốt, nắm giữa kỹ thuật nấu ăn đặc biệt 'Đao Pháp Băng Tuyết', chém ra một đao có thể tránh được ảnh hưởng của nhiệt độ lên nguyên liệu nấu ăn ảnh hưởng, để cho nó như được ướp lạnh, giữ lại chất lượng tốt nhất. . .
Lúc này, Lộ Nhiên tự tin mở miệng cố ý nói Kiếm Ý Bão Tuyết thành kỹ năng nấu nướng đặc biệt 'Đao Pháp Băng Tuyết'.
May mà trước khi vào đây kịp lĩnh ngộ Kiếm Ý Bão Tuyết, nếu không thật không có gì để khoe khoang.
Hắn thể hiện bản thân có thiên phú như vậy, phan cho hắn một đại lão dạy dỗ cũng không có gì là quá đâu nhỉ...
"Đao Pháp Băng Tuyết?" Chưởng quầy Thiển sững sờ.
"A..." Đám chị Bạch Hổ cũng ngạc nhiên nhìn Lộ Nhiên không hề thu hút, kỹ năng nấu nướng đặc biệt?
Không phải cậu nói cậu là sinh viên sao? Cho dù là học sinh học nấu nướng thì cũng không học cái đồ chơi đó á!
Không thể không nói, Lộ Nhiên nói như vậy đã thành công làm cho chưởng quầy Thiển rất tò mò. Cô nhìn về phía Lộ Nhiên và mở miệng nói:
"Ý của cậu là thú cưng của cậu hệ băng, cậu có năng lực mượn nhờ lực lượng của nó để thi triển ra lực lượng hệ băng sao?"
Điều này cũng có thể coi là ưu thế, cũng giống như thú cưng hệ lửa, mặc dù cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Chuyện này không hề hiếm lạ với các đầu bếp tài ba, nhưng ít ra so với năm người bên cạnh cái gì cũng không biết thì đã được coi là mạnh hơn nhiều rồi.
Nghe vậy, năm người khác dần dần hiểu ra, thì ra là như vậy...
Thú cưng hệ băng + kỹ năng ngự thú đặc biệt chứ sao... cũng không có gì là không thể.
Nhưng mà, tiếp theo Lộ Nhiên lại nói:
"Không phải."
"Vậy chính là cậu có đồ làm bếp đặc biệt ẩn chứa lực lượng hệ băng à? Rất đáng tiếc, trong khảo hạch đặc biệt không cho phép người tham gia khảo hạch sử dụng đồ làm bếp đặc biệt."
"Cũng không phải." Lộ Nhiên tiếp tục nói: "Không dựa vào ngoại lực, thuần túy là tôi muốn trở thành một đầu bếp ưu tú nên đã tự rèn luyện bản thân hàng ngày, cuối cùng tu luyện tinh thần của mình đến một loại cảnh giới."
"Tôi dựa vào lực lượng của mình... có thể hoàn thành tất cả những điều này!"
Lộ Nhiên dứt lời, chưởng quầy Thiển lần nữa ngây ngẩn cả người. Đám người Bạch Linh cũng đều ngơ ngác. Không dựa vào thú cưng, không dựa vào trang bị siêu phàm... cậu ta định làm gì vậy?
"Cậu nhóc thú vị đấy." Chưởng quầy Thiển sững sờ, sau đó cười nói: "Thú vị lắm, tôi rất muốn biết 'Đao Pháp Băng Tuyết' mà cậu đang nói đến là cái gì đấy."
"Đi, mọi người cùng tôi đi đến phòng bếp dự phòng đi."
"Cậu hãy thể hiện cho tôi thấy cái gì gọi là' Đao Pháp Băng Tuyết' nhé!"
Lộ Nhiên dĩ nhiên không ý kiến gì. Chưởng quầy Thiển uốn éo cái mông, quay đầu rời đi. Hắn không nói thêm câu nào lập tức nối gót đi theo, như là phát động một nhiệm vụ bí mật nào đó. Ở bên cạnh, nhóm Bạch Linh vẫn đang đực mặt ra, nhưng không thể không đi theo.