"Người anh em Vua Đột Tử, Đao Pháp Băng Tuyết cái quỷ gì vậy!" Trên đường, Chỉ Hươu Gọi Ngựa khó hiểu hỏi.
"Ách... Tôi cũng không biết giải thích thế nào, các anh nhìn sẽ biết." Lộ Nhiên cũng không thể giải thích rằng đó là kiếm ý được.
Ài, dùng kiếm ý mà thầy Giang Đấu ngày đêm mong ước để làm đồ ăn, Lộ Nhiên cảm thấy vô cùng áy náy...
Rất nhanh, nhóm Lộ Nhiên đã đi đến phòng bếp. Nơi đây rất yên tĩnh, không có người nào, trên giá bếp cắm đầy các loại dụng cụ nấu nướng, kiểu dáng đa dạng cả đông tây Lam Tinh đều có, vô cùng hoàn thiện.
Chưởng quầy Thiển đi đến nơi hẻo lánh, xốc lên miếng vải xám, từ trong đó lấy ra một tảng thịt không biết của loài nào, từ chất thịt xem ra có vẻ cùng loại với thịt bò.
Cô đặt miếng thịt thú lên trên tấm thớt rồi khẽ gật đầu, ý bảo Lộ Nhiên tự chọn lựa dao và bắt đầu biểu diễn.
Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều nhìn vào tảng thịt này, cảm giác không khác gì thịt bò bình thường, thường thường không có gì lạ. Còn Lộ Nhiên thì tiến lên phía trước, ở trong đống dụng cụ làm bếp cẩn thận lựa chọn...
Không bao lâu sau, Lộ Nhiên chạm vào một con dao mang đến xúc cảm giống kiếm của mình nhất. Hắn không chọn một con dao phay mà là một con dao tương tự như dao gọt trái cây... Cầm lấy nó tung qua tung lại giữa hai tay, cuối cùng Lộ Nhiên nhìn về phía tảng thịt.
Sau một giây, hắn hít sâu một hơi, chân bước lên trước, tay vỗ vỗ vào tảng thịt, sau đó cầm tảng thịt lên và tung nó lên giữa không trung.
Ngay sau đó, tay phải hắn cầm dao, lấy tốc độ khó có thể thấy rõ bắt đầu vung loạn xạ về phía không trung.
Trong quá trình này, đao quang kiếm ảnh, ánh sáng bức người, mọi người ở đây cũng có thể cảm nhận được cảm giác giá lạnh lập tức tràn ngập toàn thân, chỉ cảm thấy cả phòng bếp đều bị lạnh thêm vài phần.
Thấy thế, cả nhóm Chỉ Hươu Gọi Ngựa đều khẽ run rẩy toàn thân.
Mà chủ yếu nhất là ngay khi Lộ Nhiên cắm con dao vào trên tấm thớt, thịt thú từ trên không trung đã chỉnh chỉnh tề tề rơi xuống, bị cắt thành tám phần vuông vức ngay ngắn.
Tên này thật đúng là biết kỹ thuật dùng dao!
Không, đầu bếp bình thường cũng không dám chơi như vậy. Ai sẽ vứt thịt lên không trung rồi mới cắt như vậy chứ? Kỹ thuật này của hắn nhìn thế nào cũng thấy không giống như là một người luyện dao có thể luyện ra được.
Đương nhiên, điều làm cho bọn họ cảm thấy cạn lời nhất là trạng thái của miếng thịt lúc này. Bên ngoài mỗi miếng thịt được cắt ra lúc này đang tràn ngập một tầng sương lạnh mỏng manh, trên miếng thịt không hề tràn ra máu và nước, toàn bộ đều bị khóa kín ở trong miếng thịt. Cho dù là hiện tại, trên những miếng thịt này còn tỏa ra khí lạnh mỏng manh, rõ ràng có thể cảm nhận được trạng thái của chúng nó hiện tại đã hoàn toàn khác lúc trước.
"Đây là cái gì vậy?" Nhà Tham Hiểm Sơn Dã giật mình. Thật sự là anh ta không thấy Lộ Nhiên mượn dùng lực lượng của thú cưng, đồ làm bếp cũng là dao nấu ăn bình thường, vì sao miếng thịt này có thể biến thành như vậy ? Đây là công năng kỳ lạ gì vậy?
Mấy người còn lại cũng đều trừng to mắt, quả thật không cảm nhận được trong quá trình vừa rồi có năng lượng hệ băng xuất hiện.
Nhưng những miếng thịt này...
"Chuyện này..."Chưởng quầy Thiển cũng thay đổi sắc mặt. Cô nhanh chóng tiến lên, đưa tay chạm vào miếng thịt thú.
Hơi lạnh tràn vào trong tay, khác với hiệu ứng đóng băng do nhiệt độ không khí và năng lượng băng gây ra, chưởng quầy Thiển lúc này chạm vào miếng thịt thú chỉ có cảm giác mình như thấy được ảo cảnh bản thân đang ở trong bão tuyết... Cô đột nhiên lắc đầu, sau đó không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lộ Nhiên.
"Sao vậy?" Lộ Nhiên lo lắng không yên hỏi.
"'Trù ý'... Cậu đến cùng là thần thánh phương nào?" Chưởng quầy Thiển nhíu mày lại, nói: "Thiên phú như vậy lại tới Sương Nguyệt Lâu học tập chúng tôi sao?"
"Thiên tài tương lai có hi vọng làm ra món ăn mang chân ý và linh hồn tuyệt thế như vậy đáng lẽ phải có rất nhiều đầu bếp nổi danh tranh nhau thu làm đồ đệ mới đúng."
Trái tim của Lộ Nhiên nhảy lên bịch bịch, Kiếm Ý Bão Tuyết thật sự có thể sử dụng để làm đồ ăn à? !
Chưởng quầy Thiển dứt lời, Lộ Nhiên thì tỏ ra hưng phấn, thế nhưng năm người khác lại lâm vào trầm tư, không thể tưởng tượng nổi nhìn Lộ Nhiên.
Đậu xanh! Thức ăn cấp quý, trù ý, là thứ gì vậy!
Tên này là học sinh loại sinh hoạt giỏi nấu nướng sao? !
Thế mà bọn họ còn tưởng rằng tất cả mọi người đều là trang giấy trắng khi bước vào bí cảnh này, tại sao giờ lại nhảy ra một tên có 'trù ý' rồi?
Trù ý... Vừa nghe tên đã thấy ngầu rồi.
"Tôi không biết cái gì là trù ý, kỹ năng nấu nướng này cũng là tôi bất ngờ ma luyện tu thành thôi." Lộ Nhiên nói.
"Được rồi, tôi đã nắm được tình huống cơ bản của các bạn rồi. Tiếp đến, các bạn hãy dựa theo số nhà tôi đưa cho để đi tìm phòng nghỉ của mình nhé."
"Đến lúc đó, tôi sẽ thông báo cho từng người tìm thầy dạy phù hợp."
"Về phần cậu thì đi theo tôi!" Chưởng quầy Thiển nhìn Lộ Nhiên, lập tức thay đổi thái độ.
Rất nhanh chỉ còn lại năm người tham gia thử thách với tâm trạng phức tạp bị bỏ lại, mà Lộ Nhiên thì được chưởng quầy Thiển đích thân đưa đến gian phòng của mình.
Chưởng quầy Thiển ném chìa khóa phòng cho Lộ Nhiên rồi nhìn chằm chằm hắn và hỏi: "Cậu nhóc, cậu tên là gì, có thầy dạy không?"
"Tôi là Vua Đột Tử, chưởng quầy gọi tôi là tiểu Tử là được. Tôi không có thầy, lần này tới Sương Nguyệt Lâu chính là muốn tìm một người thầy giỏi để đưa tôi bước vào lĩnh vực nấu nướng rộng lớn." Lộ Nhiên rất thành khẩn.
"Cậu có biết thiên phú của mình mạnh cỡ nào không?" Cô hỏi.
"Lúc trước không biết... Hiện tại, có lẽ đã biết." Lộ Nhiên nói.
Kiếm ý còn có thể lấn sân coi như trù ý, Lộ Nhiên thật sự rất bất ngờ.