Mà lúc này, chưởng quầy Thiển trầm tư một chút rồi cắn ngón tay, nói: "Rất lâu rồi không gặp được người mới như cậu. Người có thể nắm được kỹ năng truyền ý chí tinh thần đến trên đồ làm bếp là vô cùng hiếm thấy."
"Nhất là, kỹ năng này là do bản thân đầu bếp nắm giữ, hoàn toàn không mượn nhờ lực lượng của thú cưng."
"Vừa rồi có lẽ cảm giác của tôi không sai, trên nguyên liệu nấu ăn lưu lại Trù Ý Băng Tuyết của cậu."
"Đáng tiếc vẫn chưa phải rất hoàn thiện, tuy nhiên ngay cả như vậy cũng vô cùng hiếm thấy. Chờ đến khi cậu nắm giữ thuần thục, hơn nữa có được nguyên liệu nấu ăn thích hợp để dung hợp thì nói không chừng còn có hi vọng nấu ra một 'món ăn cấp quý' ấy chứ!"
Phải biết rằng, thú cưng bình thường lĩnh ngộ ý cảnh định hình cũng chỉ là dung nhập năng lượng của mình vào trong chiêu thức, Lộ Nhiên và Hà Tổng học được kỹ năng dung hợp ý cảnh vào trong vũ khí cũng được coi như nhảy ra khỏi đường đua rồi.
Mà đường đua này lại đúng lúc ở rất gần kỹ năng đỉnh cấp trên đường đua của các đầu bếp!
"Món ăn cấp quý ư? !" Lộ Nhiên không nhịn được mở miệng hỏi, trong lòng thì đang vui mừng, nếu là như vậy thì quá sung sướng rồi.
Nấu được món ăn đặc biệt là đủ thông qua khảo hạch đột phá, nếu như mình có thể nấu ra món ăn cấp quý, vậy chẳng phải là hoàn thành nhiệm vụ vượt mức 1000% à.
"Đừng vui mừng quá sớm." Chưởng quầy Thiển liếc Lộ Nhiên một cái rồi nói: "Quá trình này có thể phải mất 1 năm, cũng có thể là 5 năm, có thể là 10 năm, tất cả đều dựa vào thiên phú của cậu. . . món ăn cấp quý không dễ nấu ra như vậy đâu."
"Tuy nhiên, đánh giá đầu bếp đặc biệt hẳn là không thành vấn đề, tuy rằng băng tuyết trù ý sẽ cậu tự điển món ăn hạn chế đã chết, nhưng đến lúc đó, cậu chỉ cần ở săn thú khu vực tùy tiện bắt con cá, chế tạo cái sashimi, phối hợp dễ đồ gia vị, chỉ dựa vào nhà bếp nghệ, liền tuyệt đối có thể chinh phục giám khảo vị giác, để cho bọn họ giống như lâm vào ảo cảnh, phiêu phiêu dục tiên." 35
"Sashimi là món ăn có cách chế biến đơn giản nhưng lại có yêu cầu cực kỳ khắt khe về kỹ năng dùng dao và nhiệt độ."
"Sashimi..."Lộ Nhiên gật đầu.
Không ngờ bản thân ở đi ở về lại gia nhập phái kỹ thuật.
Là dựa vào kỹ năng nấu nướng để chinh phục giám khảo.
Một con đường không ngờ đến.
"Đương nhiên, tôi cho rằng thành tựu trong tương lai của cậu sẽ không giới hạn ở khảo hạch đặc biệt nho nhỏ này đâu." Chưởng quầy Thiển nói: "15 ngày tiếp theo, bà đây sẽ tự mình dạy dỗ cậu, giúp cậu rèn luyện trù ý."
"Cho dù tương lai cậu không trở thành trù thần như đế vương Viêm Ti Chấn, nhưng thành tựu cũng sẽ không thấp được!"
"Vâng..."Lộ Nhiên gật đầu.
Bà chủ tự mình xuống núi... Hắn nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mắt, đối phương cũng biết nấu ăn sao?
"Lại nói, tôi tương đối hiếu kỳ về những gì cậu đã trải qua đấy. Để hình thành trù ý cũng không phải chuyện dễ dàng." Chưởng quầy Thiển nhìn về phía Lộ Nhiên trẻ tuổi.
"Thứ này, rất khó à..." Lộ Nhiên hỏi một vấn đề cực kỳ gợi đòn.
"A..." Chưởng quầy Thiển giật giật khóe miệng, thì ra thiên tài cũng không phải đáng yêu như vậy.
"Nói nhảm, chỉ có đầu bếp có đủ trù ý, mới có thể làm ra đồ ăn có linh hồn, mới có thể cảm nhận được ý nghĩa chân chính của đồ ăn!" Cô vỗ xuống bàn, nói.
"Đế vương Viêm Ti Chấn vì sao được xưng là ông tổ của nghề đầu bếp? Bởi vì ông ấy là người đầu tiên tinh thông trù ý!"
"Vài thập niên trước, đế quốc lâm vào thời kỳ Kỷ Băng Hà quy mô nhỏ, đế vương Viêm Ti Chấn nấu ra món 'Viêm Long Dạo Chơi Cửu Thiên', mùi đồ ăn truyền khắp đại lục. Sinh mệnh nghe được mùi hương giống như đặt mình trong giữa hè, hương vị trong chớp mắt đã trợ giúp không biết bao nhiêu dã thú thức tỉnh lực lượng hệ lửa, Kỷ Băng Hà quy mô nhỉ bởi vậy mới chậm rãi kết thúc."
"Đương nhiên, cấp bậc đồ ăn đó có khả năng đã vượt qua cấp quý. Phóng tầm mắt khắp dòng sông lịch sử, đoán chừng cũng có thể lưu lại một nét mực thật đậm. Tóm lại, món ăn muốn có được công hiệu này thì nhất định không thể thiếu nguyên liệu nấu ăn có chất lượng cực cao và trù ý cường đại."
"Mỗi một món ăn cấp quý đều có thể mang cho người ăn lực lượng không nói nên lời... Trợ giúp ngự thú sư đột phá, giúp đỡ thú cưng tiến hóa..." Chưởng quầy Thiển nói: "Được rồi, bây giờ nói với cậu những chuyện này cũng vô dụng."
"Tiếp đến, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một số nguyên liệu nấu ăn đặc biệt, cho cậu một gian phòng riêng biệt để cậu tiếp tục rèn luyện trù ý, tranh thủ nhanh chóng kết hợp trù ý và nguyên liệu nấu ăn một cách hoàn mỹ."
"Chỉ có trù ý cũng không được, cậu còn phải kết hợp với đặc tính của nguyên liệu nấu ăn, để cho hương vị của nó dung hợp với trù ý, để cho cả hai hòa quyện với nhau, nếu không, trù ý vô cùng bắt mắt sẽ chỉ chiếm mất mùi vị thơm ngon vốn có của nguyên liệu nấu ăn, ngược lại sẽ làm hỏng chuyện."
"Ngoài ra, trù ý cậu cũng chỉ có thể giữ lại hưa tới giây trên miếng thịt đó, như vậy không thể được. Đến lúc đó, người thưởng thức món ăn đâu còn cảm nhận được hương vị đặc biệt của món ăn nữa, thời kỳ hoàng kim của món ăn đã biến mất, chất lượng của món ăn cũng đã trở lại mức bình thường mất rồi."
"Đầu bếp rót tâm ý của mình vào trong thức ăn nhất định phải lưu lại thời gian đủ dài. Thời gian của cậu quá ngắn, nói đúng ra là trù ý của cậu lưu lại trên nguyên liệu nấu ăn trong thời gian quá ngắn!"
Lộ Nhiên liên tục gật đầu, nghiêm túc nghe dạy bảo.
Không có cách á, của tôi là kiếm ý, lúc trước dùng để chém người, dĩ nhiên không chú ý đến nhiều vấn đề như vậy... Cho tới giờ khắc này, Lộ Nhiên mới coi như thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất nhiệm vụ đột phá này ổn rồi.
Mình chỉ cần cố gắng hết sức làm ra món ăn cấp quý là được rồi.
Tuy nhiên, cũng giống như ở nước Hạ hiện tại không có mấy thợ rèn đạt đến cấp quỳ... Có lẽ đầu bếp cấp quý cũng không được mấy người...
Lộ Nhiên lộ ra biểu cảm khác thường. Vậy nếu như hắn tại bí cảnh này làm ra món ăn cấp quý, sau khi trở về có phải là thật sự có thể trở thành thầy giáo dạy nấu ăn ở đại học Ngự Thú không... Nghe cao thủ Lâm nói, làm giáo sư sẽ được kha khá tiền lương đấy! Mức lương đủ để hấp dẫn cao thủ rèn đúc như ông ấy làm cho Lộ Nhiên cũng thấy tò mò.