Lúc này, nơi diễn ra đại tiệc đang vô cùng náo nhiệt, hơn mười bàn lớn vây quanh một lôi đài cực lớn, mấy trăm vị khách nam nữ già trẻ mặc quần áo đẹp đẽ quý giá đang cười nói trò chuyện với nhau.
Đại tiệc của đế quốc Ngự Thú ngoại trừ đánh thì chính là ăn, phong tục của đế cuốc là như thế.
"Không ngờ bây giờ mới bê đĩa trái cây lên." Mấy bàn khách nhìn thấy nhóm Chỉ Hươu Gọi Ngựa hiện tại mới bưng đĩa đựng trái cây lên thì không khỏi lắc đầu, cảm giác phủ thành chủ chuẩn bị chưa được chu đáo, món này đáng lẽ phải chuẩn bị từ trước để sẵn trên bàn rồi mới đúng.
Tuy nhiên, khi có vị khách khát nước tiện tay cầm một miếng quả lên ăn, khung cảnh trong đại tiệc đột nhiên trở nên khác thường.
"Đừng tranh!"
"Để cho tôi một miếng đi!"
"Người anh em, cậu cũng đã ăn 3 miếng rồi, cậu chưa từng ăn hoa quả bao giờ sao!"
Hoa quả trên mấy bàn được mang đĩa trái cây ra trước đã nhanh chóng bị ăn hết sạch, thậm chí còn xuất hiện hiện tượng tranh đoạt. Cảnh tượng này lập tức hấp dẫn các bàn gần đó chú ý, bọn họ thi nhao nhao lên muốn biết chuyện gì xảy ra.
"Thành chủ Ninh Xuyên thật hào phóng, không ngờ mời cả đầu bếp nắm giữ 'trù ý' tới cắt hoa quả. Trù ý loại băng tuyết tương đối hiếm thấy a, làm cho ngày hè chói chan, lập tức trở nên nhẹ nhàng khoan khoái hơn không ít!" Có một ông lão thông thái lên tiếng, lập tức đứng dậy và khen ngợi.
Trù ý loại băng tuyết!
Nghe vậy, mọi người lại càng thêm náo nhiệt.
"Cái gì cơ?? Đầu bếp nắm giữ trù ý loại băng tuyết tới cắt trái cây á?"
"Vậy thì nhất định phải nếm thử mới được!"
"Trù Ý Băng Tuyết, đĩa trái cây. . . Phải chăng là đầu bếp ở Sương Nguyệt Lâu kia được mời qua đây! Hai ngày này ở Sương Nguyệt Lâu cũng xuất hiện một đầu bếp dùng Trù Ý Băng Tuyết để cắt hoa quả!"
Vừa rồi các vị khách còn đang thảo luận về chuyện cảnh giới của thành chủ đột phá cấp 5, lúc này lại bị đồ ăn hấp dẫn.
"Các vị khách quý, xin hãy bình tĩnh chớ vội, mỗi một bàn đều có hoa quả lên trước, chỉ là chỉ có mỗi một đầu bếp, hoa quả cắt xong phải thưởng thức luyện mới có hương vị thơm ngon nên mong mọi người kiên nhẫn chờ đợi."
Đúng lúc này Thời, quản gia của Phủ Thành Chủ không thể không đứng ra giải thích.
"Trước khi đồ ăn ngon được mang lên, không biết có hai vị thanh niên tài tuấn nào nguyện ý lên đài tiến hành ngự thú chiến đấu không? Lần này có không ít ngự thú thiên tài trẻ tuổi của hành tỉnh Thương Lan đến đây tham gia đại tiệc, mọi người đều biết, thành chủ đại nhân rất yêu thích nhân tài, cho nên ngài đã chuẩn bị sẵn rất nhiều phần thưởng phong phú để khuyến khích người trẻ tuổi dũng cảm thể hiện tài năng của mình."
"Một thời khắc đáng chúc mừng như vậy sao có thể không có những trận đấu ngự thú đặc sắc làm phong phú thêm được."
"Tôi tới!"
"Tôi tới! ! !" Quản gia vừa dứt lời, rất nhanh đã có ngự thú sư trẻ tuổi lên tiếng.
Trong những bữa tiệc như thế này, vừa ăn món ngon vừa xem trận đấu ngự thú mới càng thú vị.
Rất nhanh, hai ngự thú sư trên lôi đài đã bắt đầu chiến đấu. nhóm Bạch Linh vừa bưng đĩa trái cây vừa liếc nhìn.
"Hồ Ly Đuôi Lửa cấp 12, chủng tộc siêu phàm cao cấp."
"Bướm Bách Hoa cấp 13, chủng tộc siêu phàm cao cấp."
"Cấp bậc thật cao." Lúc này, nhìn thấy hai ngự thú sư không rõ lai lịch tùy tiện lên đài mà đã có thú cưng hơn cấp 10 chủng tộc siêu phàm cao cấp, nhóm Chỉ Hươu Gọi Ngựa thấy khá đau đầu.
Khác với ngự thú sư ở Lam Tinh, ngự thú sư và thú cưng ở đại lục Tinh Nguyệt dĩ nhiên sẽ không bị thành phố Vô Hạn hạn chế đẳng cấp.
Tuy nhiên, điều này cũng không có nghĩa là ngự thú sư của đại lục Tinh Nguyệt thăng cấp rất nhanh.
Trái lại, ngự thú sư ở đại lục Tinh Nguyệt khi thăng cấp còn bị hạn chế.
Ví dụ như bởi vì không có chiếc thẻ màu đen nên thú cưng mà bọn họ ký khế ước chỉ có thể dựa vào ngự thú sự tự sáng lập ra không gian ngự thú.
Việc sáng lập và thăng cấp không gian ngự thú cần bản thân ngự thú sư tốn hao rất nhiều thời gian tu luyện và minh tưởng, nếu như ngự thú sư không theo kịp đẳng cấp của thú cưng thì sẽ hạn chế thú cưng phát triển.
Chủ yếu nhất là, thực tập, cấp 1, cấp 2. . . ngự thú sư trên đại lục Tinh Nguyệt đều phải từ mình nghĩ biện pháp đột phá bình cảnh của mỗi cấp bậc, không giống ngự thú sư ở thành phố Vô Hạn chỉ cần vượt qua được bí cảnh đột phá thì tự nhiên sẽ có thể đột phá.
Cho nên, so sánh với ngự thú sư ở nơi đây, người tham gia thử thách cũng không phải là không có ưu thế, ít nhất ở trên tốc độ phát triển, bọn họ được thành phố Vô Hạn trợ giúp nên sẽ càng nhanh hơn.
Trên phương diện tài nguyên dĩ nhiên không cần nói nhiều. Thành phố Vô Hạn có điểm đặc biệt là có bí cảnh nên có thể gọi là 'tài nguyên vô hạn', ăn dầm ở dề bòn rút tài nguyên trong một bí cảnh cũng chẳng sao. Nhưng ở đại lục Tinh Nguyệt, cho dù là tài nguyên bình thường cũng không có chuyện không bao giờ hết.
"Hi vọng không lớn a." Lúc này, nhìn thấy hai người lên đài đều có được thực lực như vậy, nhóm Chỉ Hươu Gọi Ngựa cảm thấy rất khó khăn.
Giờ phút này, trong năm người, duy nhất chỉ có Bạch Linh là còn có lòng tin. Mà cũng đúng, cô tự nhận là cùng chủng tộc, chiến đấu vượt mấy cấp có lẽ không có vấn đề. Đây là tự tin tới từ vị trí đầu tiên trên bảng Thần Sủng.
Trong lúc mọi người bận rộn, Lộ Nhiên rất nhanh đã hoàn thành đợt hoa quả đầu tiên, tuy nhiên khi Lộ Nhiên đi ra khỏi phòng bếp, tới nơi diễn ra đại tiệc và nhìn thấy những chiếc đĩa hoa quả trống trơn, hắn lập tức biết rõ, đợi sau khi bọn họ ăn bữa chính xong, có lẽ hắn sẽ bị mọi người yêu cầu làm thêm một lượt hoa quả tráng miệng nữa.