"Thế nào?"
Lộ Nhiên đi đến bên cạnh nhóm Bạch Linh và dò hỏi.
"Quá trâu rồi, mỗi vị khách đều khen đĩa hoa quả không dứt lời, nói hoa quả như bị hạ thuốc, trù ý thật trâu a." Nhà Tham Hiểm Sơn Dã hưng phấn nói: "Đại lão Người Qua Đường, tôi đã nghĩ thay cậu rồi. Sau này khi người khác hỏi cậu tại sao có thể nấu ngon như vậy, cậu hãy nói là 'vì trù ý, tôi đã cho thêm trù ý vào trong đó'!"
"Ý tôi muốn hỏi là tình hình trên lôi đài như thế nào." Lộ Nhiên giật giật khóe miệng, ai quan tâm đến đĩa trái cây chứ!
"A a. . . Trước mắt xem ra vẫn chưa có ngự thú sư quá yêu nghiệt xuất hiện, trình độ của mọi người đều tầm cấp 10 - cấp 20, chủng tộc siêu phàm cao cấp."
Lộ Nhiên nhìn về phía lôi đài. Lúc này đã biến thành một vị ngự thú sư chỉ huy một con chim lớn hệ gió chiến đấu với một vị ngự thú sư chỉ huy một con gấu lớn hệ nham thạch.
Mỗi người ở cấp 16,17 đều nắm giữ 2 đến 3 loại trong số 4 loại kỹ năng vận dụng năng lượng cao cấp. Cũng may bọn họ không được dung hợp Tính Chất Đặc Biệt, nhưng đối với người tham gia thử thách bí cảnh đột phá bình thường thì như vậy cũng gây ra một chút khó khăn.
Rất nhanh, Gấu Nham Thạch thua trận, thấy thế, thành chủ Ninh Xuyên ngồi ở vị trí chính giữa cười nói: "Trận chiến đấu rất đặc sắc, cảm tạ hai vị. Nhưng mà tôi đang thắc mắc không biết tại sao mấy vị thiên tài nổi danh nhất hành tỉnh Thương Lan chúng ta mãi vẫn không chịu đi lên so đấu?"
"Là vì phần thưởng Ninh mỗ đưa ra chưa đủ sao?"
"Vậy không bằng tiếp theo chơi lớn, trận so đấu tiếp theo, ai có thể đứng trên lôi đài thắng liên tiếp 3 trận thì có thể chọn 1 tài nguyên hiếm bất kỳ trong phủ thành chủ, thắng liên tiếp 4 trận sẽ được chọn 2 tài nguyên, thắng liên tiếp năm trận thì chọn 3 tài nguyên!"
Ông nói rồi, quản gia ở bên cạnh vén chiếc vải đỏ trên một chiếc khay đựng, trong nháy mắt, vô số ánh sáng quý giá lập tức lóe lên, trên bàn bày đầy mấy chục loại tài nguyên quý hiếm, đặc biệt chói mắt.
"Thành, thành chủ thật hào phóng."
Thấy thế, mắt của vô số ngự thú sư trẻ tuổi đều đỏ bừng.
Không chỉ là bọn họ, đám người Chỉ Hươu Gọi Ngựa từ bên ngoài tới cũng sáng mắt lên.
"Khốn kiếp! Thật nhiều tài nguyên hiếm có." Da Rắn cả kinh nói. Hình như giá trị cũng không thấp đâu, mang về bán đi ít nhất cũng phải từ 10 ngàn tinh tệ trở lên đấy.
"Đây là ngự thú sư cấp 5 sao, yêu yêu."
"Đúng vậy a, like!" Chủ tiệm thú cưng vừa muốn nói, tuy nhiên cô vừa quay đầu lại, đột nhiên trông thấy, 2 đôi mắt của đại lão Bạch Linh và Người Qua Đường đang toát ra ánh sáng xanh mơn mởn.
"Tên này... thật giàu có." Bạch Linh trực tiếp nhìn chằm chằm vào một khúc xương hổ ở trong số đó.
Mà Lộ Nhiên, lại trực tiếp dùng Con Mắt Dữ Liệu nhìn chằm chằm vào 3 quả cây ở trong đó. . . thật bất ngờ, đó lại là Quả Thanh Linh!
"Hơn nữa còn rất hào phóng." Lộ Nhiên không nhịn được mở miệng.
Thế này thì dễ rồi!
Hắn cũng không tham lam, bản thân có thể lấy được 3 viên Quả Thanh Linh này là tốt rồi. Đây chính là tài nguyên mà Lộ Nhiên đang thiếu để gia tăng năng lực học tập và ngộ tính. Chỉ có thể nói lần này chuẩn bị không đầy đủ, không chuẩn bị nhiều loại quả này, nếu như tới này hắn đi đến thung lũng Rồng rèn luyện Trù Ý Rồng thì cái đồ chơi này chắc chắn là càng nhiều càng tốt.
"Còn có người nào lên đài không. . ." Thành chủ Ninh Xuyên cười tủm tỉm hỏi. Ngay khi ông đang định để con trai mình đi lên trước mở đầu để lấy danh tiếng, một giọng nói đột nhiên từ phía dưới truyền đến.
"Tôi tới!" Lộ Nhiên đi thẳng về phía trước. Thấy thế, nhóm Bạch Linh sững sờ.
"Khốn kiếp, đại lão mạnh như vậy, nói làm liền làm?" Nhóm Chỉ Hươu Gọi Ngựa và Da Rắn đều bị hành động mạnh mẽ của Lộ Nhiên làm cho kinh ngạc.
Lộ Nhiên không muốn đợi lâu hơn nữa.
Ngài như vậy mà là sợ chỗ đông á?
Sợ chỗ đông người mà xông pha lên đầu tiên như vậy á hả?
Chưởng quầy Thiển ở cách đó không xa vốn đang ăn dưa lập tức sững sờ, im lặng nhìn Lộ Nhiên đi ra.
"Hả? Cậu là ai?" Thành chủ Ninh Xuyên tò mò hỏi. Ông thấy Lộ Nhiên thật sự rất lạ mắt.
"Tôi là Vua Đột Tử, học việc ở Sương Nguyệt Lâu. Hoa quả mà mọi người vừa ăn chính là do tôi chuẩn bị." Lộ Nhiên xấu hổ nói.
Mọi người: ?
Thật trẻ tuổi, nhưng. . .
Trở về tiếp tục cắt hoa quả a, chưa đủ ăn đâu. Cậu chạy tới đây làm gì, còn có lịch trình dày đặc đang chờ sẵn kìa!
Một đầu bếp thỉnh cầu xuất chiến!
Những người ở đây không cảm thấy có gì không thích hợp.
Dẫu sao ở đế quốc Ngự Thú, một đầu bếp cường đại tất nhiên cũng là một ngự thú sư cường đại.
Nghề thợ săn sành ăn này có thể nói chính là sự kết hợp giữa đầu bếp và ngự thú sư.
"Sương Nguyệt Lâu..." Vô số người đều tập trung chú ý vào trên người Lộ Nhiên.
Bất kể thế nào nhìn cũng thấy Lộ Nhiên quá trẻ tuổi, thật sự không giống một đầu bếp nắm giữ trù ý.
"Được!" Tuy nhiên, thành chủ Ninh Xuyên chie hơi kinh ngạc một chút rồi khuôn mặt trở lại vẻ tươi cười.
Vốn dĩ ông có ý định mời chào Lộ Nhiên, định chờ sau khi đại tiệc kết thúc sẽ đến gặp mặt hắn một lần, hiện tại Lộ Nhiên tự nhảy ra tham gia hoạt động lôi đài, ngược lại để ông giảm bớt chuyện phiền phức.
Lộ Nhiên đi lên lôi đài trước ánh mắt chăm chú của mọi người.
Nhóm Bạch Linh đều đã cạn lời rồi. Lúc này, Da Rắn nhanh trí nói: "Năm người chúng ta lần lượt đi lên khiêu chiến, cố ý thua cậu ta, như vậy chẳng phải là có thể lập tức cầm đi 3 tài nguyên à..."
"Anh làm như mọi người đều mù không nhìn ra trò mèo đấy à?" Bạch Linh thành thật nói: "Hơn nữa, ngoại trừ tôi, bốn người cần phải giả vờ thua sao!"
Y Bối Tư, Nhà Thám Hiểm, Chỉ Hươu Gọi Ngựa: ...
Nói thì nói như thế, nhưng có thể đừng thẳng thắn như vậy hay không.
Bầu không khí giữa mấy người rất tốt, hoàn toàn không có không khí đánh đánh giết giết như những bí cảnh đột phá khác.