Trước kia, trong khảo hạch đúng là đã từng xuất hiện người ăn gian, sau khi bị giám khảo phát hiện, đầu tiên quán rượu sau lưng người đó bị phá hủy, sau đó phế bỏ toàn bộ kỹ năng nấu nướng của người này, cắt bỏ tay chân, để cho người đó trở thành người tàn phế. Sau khi vô số tên xui xẻo lấy thân thử nghiệm hậu quả thì đã không còn có người nào dám ăn gian nữa.
Muốn gian lận dưới con mắt của Hiệp hội thợ săn, độ khó có thể cao hơn việc vượt qua bài đánh giá đầu bếp đặc biệt...
"Tốt rồi, thời hạn cho lần khảo hạch này là 12 tiếng đồng hồ, trong thời gian quy định, các bạn hãy đi săn lấy nguyên liệu nấu ăn mà mình cần, sau đó sử dụng nguyên liệu nấu ăn đó để tạo ra một món ăn ngon thỏa mãn được vị giác của cả ba giám khảo chúng tôi."
"Hiện tại bắt đầu tính thời gian!"
'Rầm Ào Ào'.
Nữ giám khảo dứt lời, 72 người tham gia khảo hạch đồng loạt rời khỏi bếp lò và chạy về phía rừng rậm.
Bạch Linh lập tức leo lên Bạch Hổ rồi nhìn thoáng qua Lộ Nhiên, sau đó quay người nhanh chóng lao vào rừng rậm.
Có một con thú cưng dũng mãnh như vậy hợp tác, khả năng cô có thể săn được một con thú quý hiếm để lấy nguyên liệu nấu là không thấp.
Lộ Nhiên vốn cũng muốn lập tức đi vào, nhưng trước khi đi, trong lòng hắn lại vang lên một giọng nói.
"Dừng bước." Thanh âm này dường như là của béo giám khảo, cho nên Lộ Nhiên không lập tức cùng với Hà Tổng tiến vào mà chờ đám người rời đi kha khá rồi mới chậm rãi quay lại nhìn về phía ba vị giám khảo đang hứng thú nhìn mình chằm chằm.
"Có chuyện gì sao?" Lộ Nhiên hỏi.
Giám khảo tóc trắng cười ha ha nói: "Chỉ là chúng tôi thấy thú cưng của cậu có đẳng cấp không cao, ở trong rừng rậm này vẫn tồn tại nguy hiểm nhất định."
"Vì lý do an toàn, tôi muốn nhắc nhở cậu không nên tiến vào quá sâu thì tốt hơn. Với tài nấu nướng của cậu, tùy tiện chọn nguyên liệu nấu ăn gì cũng có thể dễ dàng thông qua khảo hạch."
Đệt.
Lộ Nhiên không ngờ ba giám khảo này lại tốt như vậy, thế mà còn đặc biệt gọi mình lại để nhắc nhở mình chú ý an toàn.
"Tôi đã biết rồi, cảm ơn ba vị." Lộ Nhiên khẽ gật đầu, tiếp đó mang theo Hà Tổng đang lè lưỡi với ba vị giám khảo đi vào trong rừng rậm.
Ba giám khảo đưa mắt nhìn nhau.
"Bản thân Vua Đột Tử này có kỹ năng nấu nướng xuất sắc, nhưng mà không ngờ đẳng cấp của thú cưng lại không cao, có lẽ chỉ khoảng cấp 10. Mà cho dù là bên ngoài khu rừng rậm này cũng thường xuyên có sinh vật cấp 10 đến cấp 20 qua lại."
"Sương Nguyệt Lâu khẳng định đã cung cấp cho cậu ấy bản đồ địa điểm thi rồi, không cần lo lắng quá đâu." Nữ giám khảo nói.
"Không thể nói như vậy, thiên tài đều thích phấn đấu trở nên xuất sắc hơn và có niềm kiêu hãnh của riêng mình. Những người khác gặp chuyện không may thì cũng đành chịu, nhưng khó lắm mới có thiên tài nắm giữ trù ý, nếu như xay ra chuyện gì trong quá trình khảo hạch thì rất đáng tiếc a." Ông lão tóc bạc cười ha ha, tiếp đó triệu hoán ra một con trai trước ánh mắt bất ngờ của hai người còn lại.
Một chiếc vỏ sò cực lớn xuất hiện ở trên bàn, viên ngọc trai trong cơ thể nó trắng noãn, đang hiện lên hình ảnh Lộ Nhiên và Hà Tổng đang tiến vào rừng rậm.
"Đại sư Cao, đây là. . ." Đầu bếp béo kinh hãi.
"Ừ, là Vỏ Sò Lĩnh Vực, chỉ cần là nơi mà Vỏ Sò Lĩnh Vực đi qua, nó đều có thể tiến hành theo dõi tất cả cảnh tượng trong phạm vi đó và phản hồi lại viên trân châu này."
"Trước khi đảm nhiệm vai trò giám khảo ở tỉnh Thương Lan, tôi cố ý dạo qua một vòng ở rừng rậm Thương Lan này."
"Quả nhiên là thần khí có thể nhìn lén quả phụ tắm!" Anh ta kinh ngạc nói. Sau một giây, anh ta lập tức bị nữ giám khảo ở bên cạnh đá cho một phát bay xa mấy mét.
"Xem ra lần giám thị này có thể giảm bớt rất nhiều việc. Đại sư Cao, ngài tìm được Vỏ Sò Lĩnh Vực này ở đâu vậy?" Nữ giám khảo hâm mộ.
"Nói ra lại mất hay." Ông lão mỉm cười, sau đó nghiêm túc nhìn vào viên trân châu như nhìn màn hình TV.
"Gâu!" Sau khi mang theo Hà Tổng tiến vào rừng rậm, Lộ Nhiên hơi suy tư.
"Bên này!"
Lộ Nhiên dựa theo bản đồ trong trí nhớ, dự định tìm một hồ nước. cứ dựa theo chưởng quầy Thiển nói, bắt một con cá là tốt rồi.
Muốn cùng lúc phát huy ra kỹ thuật nấu nướng hoàn mỹ và nguyên liệu nấu ăn cực hạn, đối với Lộ Nhiên không biết kỹ thuật nhóm lửa cơ bản, chỉ biết kỹ thuật dùng dao thì làm sashimi là ổn thỏa nhất.
Tuy nhiên, bắt cá cũng là một công việc yêu cầu kỹ thuật, nếu như có thể thì Lộ Nhiên vẫn muốn bắt được một con cá có chất lượng thịt thuộc loại hiếm.
Nhiệm vụ đột phá tuy rằng chỉ yêu cầu làm ra món ăn đặc biệt, thông qua khảo hạch biệt là hoàn thành, nhưng nhiệm vụ đột phá cũng sẽ cho điểm, khẳng định quá trình này mà biểu hiện càng tốt thì cho điểm sẽ càng cao.
Lộ Nhiên bị đoán trúng rồi, hắn muốn nguyên liệu càng tốt hơn.
Lộ Nhiên không hy vọng xa vời có thể tìm được nguyên liệu nấu ăn cấp quý, ở địa phương này khẳng định không có, đã như vậy thì kiếm được nguyên liệu nấu ăn cấp hiếm là tốt rồi.
Hồ Long Ngư!
Đây đã coi như là một địa điểm khá sâu trong rừng rậm Thương Lan rồi. Nghe nói trong hồ có Long Ngư sắp hóa rồng, thịt Long Ngư cho dù là chất lượng bình thường nhất cũng đã là cao cấp. Nếu như là Long Ngư tiến hóa ở mức độ tương đối cao thì chất lượng thịt khẳng định có thể đạt tới cấp hiếm.
Tuy nhiên, đoạn đường này đã định trước không bình yên.
"Tên này, tại sao lại không nghe khuyên bảo thế chứ." Thông qua màn hình trân châu, ba vị giám khảo thấy Lộ Nhiên đi thẳng vào sâu trong rừng rậm, không thèm liếc mắt nhìn những nguyên liệu nấu ăn bình thường ở xung quanh lấy một cái, ai cũng nhíu mày lại.
Nếu cứ đi vào sâu hơn thì thiên tài trẻ tuổi nắm giữ trù ý này chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm...