Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 253 - Chương 253: Xiên Cá

Chương 253: Xiên cá Chương 253: Xiên cá

Ba người vừa nghĩ đến đây, quả nhiên đã thấy Lộ Nhiên tiến vào địa bàn của đàn Hoẵng Răng Heo. Bốn con Hoẵng Răng Heo đang gặm bụi gai nhìn về phía người xâm nhập bằng đôi mắt đỏ ngầu lóe lên vẻ hung ác.

"Bốn con Hoẵng Răng Heo này thường săn mồi ở cấp 15."Ông lão tóc bạc nói.

Lấy một địch 4!

Lần này nguy rồi!

Tuy nhiên sau một giây, bọn họ chỉ thấy Lộ Nhiên không thèm để ý mà tiếp tục đi tới. Trong lúc tiến lên, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm.

Hắn cũng không tự mình sử dụng kiếm mà quăng thanh kiếm màu băng lam về phía bầu trời.

Trong nháy mắt tiếp theo, con chó vẫn luôn đi theo bên cạnh Lộ Nhiên lập tức há miệng ngậm lấy Đại Kiếm Băng Không, rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất. Sau đó, nhanh như một cơn gió đánh về phía bốn con Hoẵng Răng Heo đang xông tới!

Ầm! ! !

Cuồng phong cuốn qua, kiếm khí tàn phá bừa bãi.

Vô số lá rụng bay tán loạn, bốn con Hoẵng Răng Heo ở trong khí lưu cuồng bạo lập tức bị cuốn bay lên không. Ngay sau đó, ba vị giám khảo nhìn thấy một cảnh tượng chấn động nhất trong cuộc đời bọn họ.

Trên da của bốn con Hoẵng Răng Heo cũng xuất hiện những vết rách như trên da con Trâu Đá hôm qua, sau đó... cả người chúng bị chia thành vô số miếng thịt thú vuông vắn ở giữa không trung rồi rơi xuống.

"Cái gì! Cái gì!" Đầu bếp béo trừng to mắt, nhìn về phía Hà Tổng đang khoan thai thu kiếm.

Mà lúc, thịt thú vật rơi ra cũng không rơi xuống đất mà bị Lộ Nhiên vừa đúng lúc đi ngang qua bình tĩnh thu vào trong ba lô không gian.

"Chuyện này..." Bởi vì bận rộn tiến hành khảo hạch cả ngày hôm qua nên ba vị giám khảo sau đó chưa có thời gian nhìn kỹ vết cắt của Lộ Nhiên, lúc này nhìn thấy Hà Tổng chỉ trong một cái chớp mắt đã tách rời bốn con Hoẵng Răng Heo, đại não của bọn họ đều ong ong...

Chỉ cảm thấy kỹ thuật cắt chém của con con chó còn vũ lực hơn, nhanh và chuẩn hơn màn trình diễn của Lộ Nhiên hôm qua.

Gì vậy trời? Chuyện gì xảy ra vậy?

Bọn họ ngây ngẩn cả người.

Hơn nữa, vì sao một con chó khoảng cấp 10 lại có thể trong nháy mắt giết chết bốn con Hoẵng Răng Heo có thể săn giết được sinh vật cấp 15?

"Chẳng lẽ con chó này là chủng tộc thống lĩnh?" Nữ giám khảo hỏi.

"Không, có lẽ chỉ có chủng tộc cấp siêu phàm!" Ông lão tóc bạc nói: "Tuy nhiên thanh kiếm kia có lẽ rất lợi hại, đạt đến chất lượng hiếm, kỹ thuật rèn đó tôi chưa thấy bao giờ, không biết xuất phát từ cao thủ nào."

Ba người trầm ngâm rồi tiếp tục xem tiếp, lúc này bọn họ biết rõ vì sao Lộ Nhiên tự tin đi sâu vào trong rừng rậm như vậy.

"Nhìn biểu hiện có vẻ như cậu ta không định dùng thịt Hoẵng Răng Heo để nấu món ăn. . ."

Tốc độ Lộ Nhiên và Hà Tổng tiến lên rất nhanh, nếu như gặp phải mãnh thú không có mắt thì lập tức để cho Hà Tổng mổ xẻ bọn chúng ngay lập tức, sau đó biến chúng thành nguyên liệu nấu ăn rồi bỏ vào trong túi.

Chỉ chốc lát sau, Lộ Nhiên và Hà Tổng đã tới hồ Long Ngư.

Giờ phút này, ba vị giám khảo mới biết được mục tiêu của Lộ Nhiên.

"Trù ý hệ băng không phù hợp với thịt heo, cậu ta muốn làm sashimi." Nói rồi, đầu bếp béo chảy nước miếng, trong lòng có chút mong đợi. Mới chỉ nghĩ đến thôi mà đã thèm nhỏ dãi rồi. Anh ta tò mò không biết Trù Ý Băng Tuyết có thể kích thích hương vị thơm ngon của sashimi đến mức nào.

"Tuy nhiên, hình như con chó đó hệ gió thì phải? Có lẽ nó không rành kỹ năng bơi lôi, trong khi Long Ngư lai hung dữ như cá mập, sinh sống ở tầng đáy của hồ nước nên việc bắt được nó là khá khó khăn." Nữ giám khảo nói với giọng nghi ngờ.

Cậu ta định câu cá kiểu gì?

Dụ ra sao? Chẳng lẽ Vua Đột Tử này còn am hiểu kỹ năng dụ dỗ? Đây cũng là bài học bắt buộc của thợ săn sành ăn. . .

Nhưng sau đó, cô lại lần nữa trầm ngâm.

Bởi vì không phải câu cá. . .

Là xiên cá!

"Ngự Kiếm Thuật!" Chỉ nghe Lộ Nhiên đưa ra mệnh lệnh, Hà Tổng đã ma luyện một tháng, rốt cuộc đã có thể thể hiện ra kỹ năng điều khiển kiếm bằng gió của mình.

Đại Kiếm Băng Không rời khỏi mõm Hà Tổng, bay lên như diều gặp gió chín ngàn dặm, như là dải ngân hà rơi vào chín tầng trời, dưới sự khống chế của gió lớn lao xuống hồ.

Một lát sau, bọt nước văng khắp nơi, phi kiếm cắm vào một tảng băng lớn trôi ngược dòng, mà trong tảng băng, thình lình xuất hiện một con Long Ngư đông lạnh dài nửa mét.

Lúc này, trong mắt Long Ngư hiện ra ánh sáng quỷ dị, trong ánh sáng lại lộ ra vẻ ngơ ngác.

"Gâu Gâu!" Thấy thế, Hà Tổng ở bên cạnh không hài lòng kêu lên. Nó cảm thấy sử dụng kỹ năng điều khiển phóng năng lượng ra ngoài mới học được để xiên cá thật là mất mặt, không phù hợp với khí chất anh tuấn của nó.

Kiếm ý nấu cơm, ngự kiếm xiên cá, kỹ năng đẹp trai như vậy dùng để làm mấy chuyện vớ vẩn này, Hà Tổng hiểu rõ vì sao ông cụ Giang Đấu nhìn thấy Lộ Nhiên lại hận đến nghiến răng nghiến lợi như vậy rồi.

[Tên]: Long Ngư

[Thuộc tính]: Nước

[Đẳng cấp chủng tộc]: Siêu phàm cao cấp

[Cấp bậc trưởng thành]: Cấp 11

[Giới thiệu]: Loài cá cực kỳ hung dữ mang huyết mạch rồng yếu ớt.

Long Ngư là một loài sinh vật hung ác có thân hình khổng lồ, hung ác, nhẵn nhụi và thuôn dài, với những chiếc răng sắc nhọn ở hàm trước và răng cưa ở hàm sau.

Bởi vì ẩn chứa một chút huyết mạch của loài rồng cho nên sức chiến đấu mạnh phi thường, cho dù là rời khỏi nước cũng có thể vùng vẫy, bộc phát ra lực đánh cực lớn.

Long Ngư màu đỏ cực lớn bị Lộ Nhiên và Hà Tổng xiên ra, Lộ Nhiên liếc nhìn nó một cái, tiếp đó lắc đầu.

Con này yếu quá, chất lượng thịt chỉ ở mức cao cấp, con khác con khác thôi.

Két.

Hà Tổng khống chế Đại Kiếm Băng Không, làm cho tảng băng nứt vỡ. Long Ngư còn chưa kịp phản ứng, Hà Tổng đã vung vẩy kiếm băng và chém ngột nó.

Lộ Nhiên lại cất kỹ thịt cá, sau đó chỉ huy Hà Tổng tiếp tục xiên cá...

Năng lượng hệ gió màu xanh da trời bao bọc một vòng quanh Đại Kiếm Băng Không. Hà Tổng khống chế năng lượng, điều khiển Đại Kiếm Băng Không, còn may hồ này không sâu, nếu không Hà Tổng chưa chắc đã xiên trúng vào cáá.

Trước mắt nó có khả năng điều khiển năng lượng phóng ra ngoài nhiều nhất cách bản thân 50 mét thôi, vượt qua khoảng cách này sẽ có chút khó khăn.

'Rầm Ào Ào'!

"Gâu!"

Một lát sau, Hà Tổng lại xiên một con Long Ngư lên, đáng tiếc mới cấp 9, chất lượng thịt có lẽ còn không bằng con vừa rồi.

Bình Luận (0)
Comment