"Bọn họ muốn làm gì?" Lúc này, ba vị giám khảo có phần trầm ngâm.
Thịt Long Ngư đã được coi là nguyên liệu nấu ăn cực phẩm trong số các loại tài liệu chất lượng cao rồi.
Có Long Ngư rồi mà Lộ Nhiên còn không biết dừng sao?
Chỉ là một khảo hạch đặc biệt thôi mà, không cần thiết phải truy cầu cực hạn như vậy chứ...
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, ba vị giám khảo càng ngày càng kinh ngạc khi thấy thực lực của Hà Tổng.
Không biết Lộ Nhiên bồi dưỡng nó thế nào.
Long Ngư sống ở tầng sâu như vậy, con chó này thông qua điều khiển năng lượng giải phóng ra ngoài, trong trạng thái không nhìn thấy mà vẫn có thể xiên chuẩn như vậy.
Đến cùng làm sao làm được?
Trên thân kiếm có mắt à?
Bọn họ không biết là, bởi vì Hà Tổng dung hợp Tính Chất Đặc Biệt Khống Chế Vũ Khí nên lúc nó sử dụng Đại Kiếm Băng Không chẳng khác nào đang điều khiển một phần thân thể, kiếm cũng như ánh mắt hay cái mũi hay tứ chi của nó vậy.
Cũng giống như khi một phần thân thể của mình tiến vào trong nước, bản thân sẽ không hoàn toàn mất đi cảm giác và vẫn có thể mở to mắt nhìn.
Kiếm Vương chẳng qua là thiên phú chủng tộc mà Tính Chất Đặc Biệt mang đến, còn đây mới là năng lực cơ bản của Tính Chất Đặc Biệt Khống Chế Vũ Khí.
Bây giờ Hà Tổng thật ra chẳng khác nào mang theo cái mũi, mang theo đôi mắt, duỗi ra tay chó đi xuống hồ nước xiên cá.
Đương nhiên, năng lực Khống Chế Vũ Khí của thú cưng mới được đế quốc Ngự Thú vào hơn hai nghìn năm sau tập hợp một nhóm cao thủ ngự thú bồi dưỡng ra, trước mắt ngự thú sư ở thời đại này khẳng định không thể giải thích vì sao.
Tiếp đến...
Lộ Nhiên và Hà Tổng bắt đầu sự nghiệp xiên cá dài dòng buồn chán, dù sao còn nhiều thời gian, bọn họ cứ xiên cá rồi chậm rãi lựa chọn, hồ Long Ngư vô cùng to lớn, Lộ Nhiên cũng không tin không gặp được một con cá có chất lượng cao một chút.
Trong lúc Lộ Nhiên đang cố gắng bắt cá đã có người tham gia khảo hạch ở gần đây đã thu thập được nguyên liệu nấu ăn bình thường hay cao cấp và bắt đầu trở về nấu ăn.
Món ăn đặc biệt không có yêu cầu đặc biệt với nguyên liệu nấu, dựa vào kỹ thuật nấu nướng lợi hại cộng thêm nguyên liệu nấu ăn bình thường cũng có thể đạt yêu cầu, không giống thức ăn quý có yêu cầu hà khắc với nguyên liệu nấu ăn là nhất định phải đồng thời có cả trù ý và nguyên liệu nấu ăn quý.
Có người tham gia khảo hạch trở về, lại xác nhận Lộ Nhiên có năng lực nhất định tự bảo vệ mình, thế là ba vị giám khảo không còn chú ý đến Lộ Nhiên mà bắt đầu quan sát những người tham gia khảo hạch ở hiện trường.
Có người tham gia khảo hạch hái một đống nấm độc đủ mọi màu sắc, nắm một con gà rừng rồi lầm bầm lầu bầu: "Tuy rằng đều là nấm độc, nhưng chỉ cần thông qua kỹ năng điều khiển lửa để loại bỏ chất độc, mùi vị của chúng có thể thăng hoa... Một bát canh nấm phượng hoàng nhất định sẽ vượt qua khảo."
Có người tham gia khảo hạch săn được một con Hoẵng Răng Heo và một cái tổ ong, dự định dựa vào kỹ năng khống chế ngọn lửa tinh xảo để làm một con heo nướng mật ong...
Càng có người tham gia khảo hạch nắm một đống côn trùng hiếm lạ cổ quái, dự định nấu một bữa tiệc côn trùng bùng nổ cho ban giám khảo.
Không thể không nói, làm giám khảo cũng là một kỹ thuật sống.
Thời gian dần trôi qua, rất nhanh đã có người tham gia khảo hạch hoàn thành món ăn đầu tiên rồi bưng món ăn đến cho ba vị giám khảo với vẻ tràn đầy tự tin.
"Thưa ba vị giám khảo, món ăn của tôi tên là Hoa Cật Bùng Nổ!"
Ba vị giám khảo nhìn về phía món ăn, trong đĩa là hoa bầu dục tinh xảo và ớt ba màu như tạo thành một bức tranh nghệ thuật, tràn ngập màu sắc và hương thơm theo hơi nóng bốc lên.
Bọn họ nhìn về phía con Viêm Tước bên cạnh người tham gia khảo hạch, trong đó, nữ giám khảo mở miệng nói:
"Kỹ thuật dùng dao không tệ, nhiệt độ lửa xem ra cũng phù hợp. . ."
Giám khảo béo gắp một miếng, đắt vào trong miệng. Lập tức có đủ loại hương vị như óng hổi, cay cay, tê tê... tràn ngập trong miệng. Tuy nhiên một giây sau, anh ta nhướng mày, nhìn về phía người tham gia khảo hạch, nói: "Mùi tanh của cật... vẫn còn còn sót lại một chút."
"A a, chuyện này... Tôi cố ý giữ lại một phần hương vị vốn có, tôi cho rằng giữ lại một chút mùi tanh của cật mới ngon."
"Là cố ý hay là không cẩn thận." Giám khảo béo hỏi.
"Là cố ý giữ lại." Người tham gia khảo hạch tự tin nói, những khách hàng của bọn họ ở bên đó đều thích hương vị này mà.
"..." Một người tham gia khảo hạch đang đưa món ăn ra để ba vị giám khảo đánh giá.
Trong đó, phần lớn món ăn của người tham gia khảo hạch đều được ban giám khảo ưng ý, cũng có một phần nhỏ để cho ba vị giám khảo đánh giá cao.
Thoắt cái, bốn tiếng trôi qua, trong đó phần lớn người tham gia khảo hạch đều đã hoàn thành săn thú, chỉ còn lại một số ít người tham gia khảo hạch vẫn chưa tìm được nguyên liệu nấu ăn phù hợp.
"Này, mọi người nhìn xem."
Đột nhiên, một số người tham gia khảo hạch ở hiện trường chợt hô lên và cùng chỉ về một phương hướng.
Chỉ thấy trong rừng rậm, một người một chó đang chậm rãi đi ra.
Trong đó, chỗ cái đuôi của con chó đang quấn lấy một thanh trường kiếm, mũi nhọn của trường kiếm đang chọc vào một khối băng cực lớn. Nó kéo lấy khối băng bước từng bước một, mà bên trong khối băng thì là một con cá màu đen dài nửa mét đang ngất đi.
Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc cùng với nguyên liệu nấu ăn mà bọn họ kéo theo, không ít người tham gia khảo hạch đều lộ ra kinh hãi.
"Là Vua Đột Tử... Nguyên liệu nấu ăn mà bọn họ mang về... chẳng lẽ là Long Ngư Biến Dị!"