Trước khi lên đường, Lộ Nhiên và Phương Lan gặp nhau.
Sau đó Lộ Nhiên giới thiệu cho cô về quản lý Huỳnh.
"Quản lý Huỳnh!" Nhìn thấy quản lý Huỳnh hai mắt, Phương Lan sáng như đèn pha ô tô. Con mèo lớn thật đáng yêu.
Cô vốn không hề thích mèo mèo chó chó, cô cho rằng thú cưng phải có độc mới đáng yêu, nhưng mà khí chất của quản lý Huỳnh quả thực là cực phẩm trong loài mèo. Phải gọi là quá đẹp.
"È hèm." Quản lý Huỳnh lạnh nhạt đáp lại, nói: "Chuẩn bị xong chưa, chúng ta lên đường thôi."
Sau đó, Lộ Nhiên và Phương Lan bắt đầu cảm thấy trời đất quay cuồng, không gian điên đảo, lập tức đi đến Kim Lăng.
Trong khoảng thời gian này Lộ Nhiên cũng biết Phương Lan đang bận rộn chuyện gì.
Cô đang bồi dưỡng thú cưng thứ hai.
Sau khi đột phá, cô đã ký khế ước với con rắn độc màu tím cũng hệ độc trong nhà mình. Con rắn độc kia là sinh vật biến dị sau khi linh khí khôi phục, chủng tộc siêu phàm cao cấp, thiên phú rất tốt.
Bị Phương Lan lên đặt tên là Bé Tím.
Hai ngày nay, cô đều đang cường hóa độc tố cho Bé Tím.
Mặt khác, cô mang từ bí cảnh đột phá ra không ít tài nguyên, tài nguyên bán vô dụng đều bán đi hết, sau đó lại mua một tinh thể Tính Chất Đặc Biệt 'Chữa Độc' cho rắn độc dung hợp.
Tuy rằng cho thú cưng dung hợp Tính Chất Đặc Biệt giống nhau sẽ không có gì khác nhau, nhưng Chữa Độc có ý nghĩa rất lớn đối thú cưng với hệ độc, coi như là Tính Chất Đặc Biệt đặt nền móng. Phương Lan không nhìn quá xa mà đặt nền móng trước. Nếu dung hợp Tính Chất Dặc Biệt này thì độc tính của thú cưng sẽ ngày càng gia tăng một cách ổn định.
Về phần Tính Chất Đặc Biệt thứ hai, bất kể rắn độc hay là nhện độc bởi vì đều chưa đạt tới cấp 20 nên Phương Lan vẫn chưa vội lựa chọn .
"À mà chị vẫn chưa có kỹ năng ngự thú thứ hai đâu phải không?" Trên đường đến Kim Lăng, Lộ Nhiên hỏi.
"Ừ đúng vậy."
"Chỗ tôi có một kỹ năng ngự thú tạm thời không dùng được là Hợp Thể, chị thấy thế nào? Vốn tôi định lưu lại cho mình dùng khi đột phá cấp 1, nhưng mà tạm thời đã có lựa chọn khác, hiện tại để đó cũng phí, không bằng để chị dùng trước đi."
"Nói không chừng học vào rồi lại giành được thứ hạng trong trận đấu cao hơn cũng nên."
"Hợp Thể à? Được á!" Phương Lan vô cùng bất ngờ. Cô vui vẻ nói: "Vậy chẳng phải tôi sẽ biến thành Nữ Hoàng Nhện và Medusa à."
"Kỹ năng này cũng khá thích hợp. Nếu như tôi lấy được phần thưởng thật ngon trong cuộc thi đấu thì lúc đó phần thưởng sẽ đưa cho cậu, coi như mua lại này kỹ năng Hợp Thể này."
"Khách khí thế." Lộ Nhiên lơ đễnh nói. Đúng thật là hiện tại hắn không dùng được Hợp Thể nữa rồi. Lộ Nhiên dự định lựa chọn kỹ năng ngự thú thứ ba là Khôi Phục Tử Vong.
Mà chờ đến khi có thể học được Hợp Thể thì Lộ Nhiên đã có năng lực dựa vào bản thân quét sạch bí cảnh thu hoạch được kỹ năng ngự thú này rồi.
Ở bí cảnh cấp 3có độ khó cấp địa ngục nào đó có thể rơi ra kỹ năng Hợp Thể.
Cho nên hiện tại cứ để thẻ kỹ năng trong ba lô cũng không có tác dụng gì, không bằng cho Phương Lan dùng trước đi.
"Tôi nói hai người. . ." Cuối cùng cũng đưa Lộ Nhiên và Phương Lan đến Kim Lăng, quản lý Huỳnh tỏ ra không vui.
Cả quá trình này nó mất công sử dụng Dịch Chuyển Tức Thời, vậy mà Lộ Nhiên và Phương Lan lại chỉ cần ở đó nói chuyện phiếm thôi sđúng không?
"A, quản lý Huỳnh vất vả rồi!" Lộ Nhiên nhận ra mình đã không để ý đến quản lý Huỳnh nên lập tức nói lời cảm ơn.
"Để hai người ở lại đây không có vấn đề gì chứ?" Quản lý Huỳnh hừ một tiếng, không thèm chấp nhặt với Lộ Nhiên. Nó chỉ về phía tòa nhà khổng lồ ở trước mắt, nói.
Đây là. . .
Lộ Nhiên nhìn về phía trước. . . A hiểu rồi, quản lý Huỳnh đem hai người bọn họ đến võ đường Thiên Hồng.
Từ sau khi khôi phục linh khí, đã rất lâu rồi hắn không về thăm thầy.
Vốn dĩ hắn muốn đến đây để trao đổi kinh nghiệm kiếm đạo với thầy Giang Đấu. . .
Nhưng trong nháy mắt, Husky đã học xong kiếm ý nên không có gì để trao đổi nữa.
"Không vấn đề." Lộ Nhiên gật đầu. Ở đây sẽ tiết kiệm được không ít tiền thuê khách sạn đấy, cứ ở nơi này đi.
Hơn nữa vừa đúng lúc để cho Hà Tổng biểu diễn 'Kiếm Ý Bão Tuyết' và 'Ngự Kiếm Thuật' cho thầy Giang Đấu xem. Đáng tiếc, Hà Tổng không có thuộc tính phù hợp nên không học được Kiếm Ý Rồng Lửa, nếu không biểu cảm của thầy Giang Đấu nhất định sẽ càng đặc sắc. . .
"Đây là đâu?" Phương Lan lần đầu tiên tới võ đường Thiên Hồng nên nơi này rất xa lạ với cô.
Ngay sau đó, cửa lớn của võ đường mở ra, Phương Lan nhìn thấy một thiếu niên mặc trang phục học viên đi ra khỏi cửa, bên cạnh người này còn với lấy một con mèo quê. Điều kỳ quái nhất chính là trong miệng con mèo này còn ngậm một thanh kiếm gỗ nhỏ.
Lộ Nhiên, Phương Lan, quản lý Huỳnh: ? ? ?
Hay lắm, mèo ngậm kiếm!
Nhóm Lộ Nhiên không khỏi nghệt mặt ra.
Đúng lúc này, học viên kiếm đạo định ra ngoài đi dạo cũng nhìn thấy nhóm Lộ Nhiên.
Sau khi cậu ta phát hiện ra Lộ Nhiên thì cẩn thận dụi dụi con mắt rồi vui vẻ nói: "Đàn anh Lộ Nhiên à? ? ?"
"Meo? (tên đầu sỏ đây hả?)" Con mèo ngậm kiếm cũng ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Nhiên.
"Cậu là?" Lộ Nhiên theo bản năng hỏi.
"Tôi là Ninh Phàm, là học viên của võ đường Thiên Hồng, lúc trước chúng ta đã từng gặp nhau rồi đó." Đàn em Ninh nói với giọng kích động, như thể gặp được thần tượng.
"A a." Lộ Nhiên đã không nhớ rõ rồi, tuy nhiên lúc hắn ở võ đường Thiên Hồng, đúng thật là có học viên của võ đường thường xuyên chào hỏi hắn.
Dẫu sao lúc ấy Lộ Nhiên là ngự thú sư duy nhất ở võ đường Thiên Hồng.
Ngay khi thời đại Ngự Thú mở ra, nhưng thiếu niên theo đuổi kiếm đạo này cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với nghề ngự thú sư này.
Bọn họ xém chút nữa đã vứt bỏ kiếm đạo, quay đầu tìm Lộ Nhiên học ngự thú.
May mà Lộ Nhiên tới không thấy hình đi không thấy bóng, nếu không thì thật sự đã bị mấy đàn em này quấn lấy rồi.
"Đàn anh! Rốt cuộc gặp được anh rồi! Không ngờ anh lại là nhân vật trên bảng Thần Sủng nha!"