Xác định xong Tính Chất Đặc Biệt để Hà Tổng tiến hóa, trong lòng Lộ Nhiên rất dễ chịu.
Hà Tổng, Tính Chất Đặc Biệt Tuyệt Ngộ.
Vua Đột Tử, Tính Chất Đặc Biệt Vua Rồng.
Đến lúc đột phá đến cấp hai rồi, hắn không cần phải lo lắng về con đường tiến hóa của hai đứa nó nữa.
Hiện tại chỉ còn thiếu Tính Chất Đặc Biệt để tiến hóa Quạ Bóng Tối.
Lúc Quạ Bóng Tối cấp 10 đã ăn tài nguyên thức tỉnh thuộc tính và đã thức tỉnh lực lượng nguyền rủa. Khi nó lên cấp 20, Lộ Nhiên chuẩn bị cho nó dung hợp Tính Chất Đặc Biệt Đôi Mắt Tà Thần, nhưng cần khế ước rồi mới có thể dung hợp.
Nói cách khác, cần chuẩn bị cho nó một Tính Chất Đặc Biệt tiến hóa nữa.
Hiện tại Lộ Nhiên cũng tạm thời không có lựa chọn nào tốt, vì vậy hắn lại định nhờ quản lý Huỳnh giúp mình tìm kiếm trong phạm vi thế giới xem có Tính Chất Đặc Biệt độc nhất thích hợp không.
"Được rồi, những chuyện này đều không cần gấp, trước tiên điều tra thôn Lộ Gia đã." Lộ Nhiên nện cây hòe một cái.
Những con hươu này đến cùng ở đâu ra.
"Cậu tự đi đi."
"Tôi lại không nhìn thấy, oáp." Quản lý Huỳnh lựa chọn tiếp tục trốn việc, ngoáp dài một cái.
Nói thật là nó chán ghét cái thôn này quá trời quá đất.
Nơi này nhiều chó quá xá!
"Khiêm tốt chút."
Sau đó, Lộ Nhiên bắt đầu điều tra ở thôn Lộ Gia.
Vì phòng ngừa bị quấy rầy, hắn còn cố ý đeo khẩu trang.
Mặc dù như vậy rất giống người đáng ngờ, nhưng ít ra còn tốt hơn để người trong thôn nhận ra rồi bị đồng hương nhiệt tình kéo về nhà ăn cơm.
Cái thôn này cũng không lớn, vì vậy Lộ Nhiên chẳng mấy chốc đã đi dạo hết một vòng thôn, ngoại trừ trong nhà của người dân trong thôn.
Sau đó hắn xụ mặt xuống vì phát hiện có ít nhất hàng chục con hươu sao đang lang thang quanh thôn Lộ Gia.
"Vì sao mấy người Lộ Băng đều tiến vào bí cảnh đột phá hết rồi?"
Lộ Nhiên thầm than thở, nếu bọn họ vẫn ở trong thôn Lộ Gia thì tốt rồi.
Lộ Nhiên dám cam đoan nếu nói việc này cho bọn họ biết, mấy người bọn họ chắc chắn không dám về thôn ngủ nữa.
Có một đàn hươu giống như bóng ma lang thang quanh thôn mà không ai có thể nhìn thấy, điều này khá kỳ quặc.
Lang thang cả một ngày, cuối cùng Lộ Nhiên vẫn không điều tra ra cái gì.
Thậm chí, hắn còn lấy Sừng Gãy Hươu Thần ra lắc lư trước mặt ảo ảnh hươu sao, kết quả đối phương vẫn không có động tĩnh gì.
Rốt cục, đến ban đêm.
Lộ Nhiên dự định chơi trò cảm giác mạnh.
Hắn muốn cắm trại ở ngay nơi có nhiều ảo ảnh hươu rồi chìm vào giấc ngủ.
Thôn Lộ Gia cũng không phải địa điểm du lịch, dĩ nhiên không tồn tại nhà nghỉ.
Cho dù có, nhưng Lộ Nhiên muốn điều tra Hươu Thần nên khẳng định sẽ lựa chọn đi ngủ ở nơi nào quỷ dị nhất.
Dù sao nếu như siêu năng lực của hắn thật sự liên quan đến Hươu Thần, vậy thì giấc mơ kỳ quái của mình có khi cũng có liên quan đến Hươu Thần.
Tham khảo tình huống của Lâm Âm, những sinh vật viễn cổ này vì những lí do nào đó mà chỉ có thể giao tiếp với người có siêu năng lực thông qua mộng cảnh.
Nhưng mà Lộ Nhiên vẫn thấy sợ.
Trước khi đi ngủ ở trước rừng cây trong công viên, hắn gọi Vua Đột Tử, Hà Tổng và Quạ Bóng Tối ra trước, thậm chí còn gọi cả quản lý Huỳnh, để bọn chúng cùng nhau canh giữ lúc mình ngủ.
Nhưng mà.
Sau khi nằm xuống, Lộ Nhiên mãi vẫn cứ trợn trừng mắt.
Không ngủ được, căn bản không ngủ được.
Cuối cùng, quản lý Huỳnh không nhìn được nữa, thế là dùng đến thôi miên, trực tiếp đưa tiễn Lộ Nhiên.
"Ngô."
"Đau đầu quá."
"Kỹ thuật thôi miên của con mèo này phèn quá, ngủ mà đau đầu dữ thần. . . ."
"Nhưng mà không ngờ lần này lại không nằm mơ, thông qua mộng cảnh điều tra manh mối thất bại rồi!"
Lộ Nhiên mơ mơ màng màng mở to mắt.
Nhưng mà ngay sau đó hắn lập tức thay đổi sắc mặt, cảm thấy kinh ngạc nhìn xem xung quanh.
Hiện tại hắn đã không còn ở rừng cây trong công viên, mấy nhóc Hà Tổng cũng không còn ở bên cạnh.
Lộ Nhiên gọi một tiếng nhưng không có bất kỳ phản ứng gì.
"Chẳng lẽ mình đang nằm mơ à?"
Vừa rồi sở dĩ hắn cho rằng mình không nằm mơ là bởi vì ngày xưa hắn nằm mơ không có ý thức rõ ràng như thế.
Có thể nói, căn bản không ý thức được mình đang nằm mơ.
Nhưng giờ phút này, Lộ Nhiên không chỉ cảm thấy tỉnh táo mà còn nhớ rõ ràng những chuyện trước khi mình chìm vào giấc ngủ.
Giấc mơ sáng suốt (Lucid Dreaming)?
"Nơi này là..." Lộ Nhiên đánh giá xung quanh.
Cảm giác đột nhiên đi vào một nơi xa lạ thực ra lại giống như tiến vào bí cảnh chứ không phải mộng cảnh.
Hắn nhanh chóng đứng dậy từ dưới gốc cây rồi tiến lên phía trước. Hắn phát hiện mình vẫn đang ở trong thôn, nhưng không giống thôn ở thời hiện đại, ngược lại giống như thôn thời cổ đại.
"Rốt cuộc là như thế nào vậy?"
Ngay sau đó, Lộ Nhiên dường như nghe được thanh âm gì đó. Hắn đi tới một kiến trúc đặc biệt cách đó không xa, giờ phút này có vẻ như người dân của cả thôn đều đang tụ tập tại nơi này.
Bọn họ mặc áo vải, Lộ Nhiên cũng quan nhìn ra là triều đại nào. Lúc này, những người này cùng nhau thành kính quỳ xuống trên mặt đất, thành tâm cầu nguyện trước một bức tượng gỗ cực lớn.
Đây là...
Lộ Nhiên nhướng mày, nhìn vào bức tượng hình con hươu kia và hơi giật mình. Không phải bọn họ đang tế bái Hươu Thần đấy chứ? Mà những người này là thôn dân của thôn Lộ Gia thời cổ đại sao? ? ?
Một lát sau, có vẻ như những thôn dân này đã tế bái hoàn tất. Bọn họ cùng nhau đứng dậy rồi bắt đầu tán đi, có người cứ như vậy trực tiếp đi qua bên người Lộ Nhiên. Trong mắt bọn họ, Lộ Nhiên như không tồn tại.
Đợi tất cả mọi người rời đi rồi, Lộ Nhiên không nhịn được đến gần bức tượng Hươu Thần, quan sát từ khoảng cách gần.
Nhưng mà, không đợi hắn quan sát tỉ mỉ, đột nhiên hắn cảm nhận được trên mặt như bị đọng nước... lại còn bị đóng băng.
Phảng phất như hắn vừa bị Kiếm Ý Bão Tuyết liếm một miếng.
Lộ Nhiên chớp chớp mắt, mộng cảnh đều đã biến mất, thay vào đó là cái mặt mẹt của Hà Tổng.