"Ê này, cậu không sao chứ?" Hà Tổng, quản lý Huỳnh và hai nhóc kia đang vây quanh Lộ Nhiên, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Đậu móa, chuyện gì xảy ra vậy?"
"Phi phi phi, lần sau liếm anh thì trực tiếp liếm thôi, đừng có bổ sung thêm kỹ năng tấn công nhá." Lộ Nhiên đứng dậy khóa cổ Hà Tổng.
"Gâu!"
Hà Tổng tức giận, trực tiếp liếm anh cũng không có tác dụng á.
Lần sau trực tiếp để Vua Đột Tử giật điện gọi anh dậy cho rồi.
"Thú cưng nhà cậu nhìn thấy trong lúc ngủ cậu tỏ ra khổ sở nên tưởng cậu lại đang gặp ác mộng." Quản lý Huỳnh xoa cổ, nhìn về phía Hà Tổng.
"Lần này không phải ác mộng..."Lộ Nhiên trầm tư nói: "Ở bên ngoài tôi lộ ra biểu cảm khổ sở lắm à?"
"Đúng vậy." Quản lý Huỳnh mở miệng: "Không phải là kiểu đau đớn về thể xác mà là vẻ trong lòng đau khổ, giằng xé như khi bị thất tình ấy, nhưng mà chăc hẳn cậu chưa từng trải nghiệm cảm giác đó nên chắc không hiểu được đâu."
"Cho nên cậu mơ thấy cái gì?"
Lộ Nhiên: "Cám ơn lời miêu tả của cậu nhá!"
"Đúng thật là tôi đã mơ một giấc mơ, nhưng không biết là do bị lực lượng nào đó ảnh hưởng hay là ngày nghĩ đến nên đêm nằm mộng nữa."
"Hơn nữa, giấc mơ rất đơn giản."
"Tôi mơ thấy bộ dáng cảu thôn Lộ Gia vào thời cổ đại, mơ tới rất nhiều thôn dân đang cùng nhau tế bái Hươu Thần."
"Ừm?" Nghe thấy Lộ Nhiên nói như vậy, quản lý Huỳnh lộ ra biểu cảm vi diệu.
"Quả nhiên đi ngủ là biện pháp tốt. Tôi cảm thấy sắp chạm đến sự thật rồi đấy, nhưng vẫn cần cậu ngủ thêm nữa mới có thể hoàn toàn chắc chắn được."
"Chuyện gì xảy ra?" Lộ Nhiên không hiểu nhìn về phía quản lý Huỳnh.
Khóe miệng quản lý Huỳnh toét ra: "Thông tin này miễn phí cho cậu đấy, không cần cám ơn!"
"Nếu dựa vào giấc mơ vừa rồi của cậu thực sự là do bị ảnh hưởng từ bên ngoài thì tôi đã có phán đoán đại khái rồi."
"Đầu tiên, từ thời cổ đại, thôn Lộ Gia đã tín ngưỡng Hươu Thần, mặc kệ là tử vong hay là chuyển sinh, hoặc là ngủ say, chắc chắn trạng thái tệ hơn con hồ ly mê hoặc Lâm Âm kia rất nhiều."
"Giấc mộng vừa rồi truyền lại không nhiều tin tức, nhưng vẫn có một chút thông tin."
"Cậu nhìn thấy rất nhiều thôn dân đang cung phụng Hươu Thần đúng không? Tại đại lục Tinh Nguyệt và tại Lam Tinh cổ đại, thật ra có một loại hệ thống lực lượng tên là lực lượng tín ngưỡng."
"Một vài sinh vật siêu phàm cường đại sở dĩ che chở các sinh linh nhỏ yếu cũng là có mục đích, chính là lực lượng tín ngưỡng của các sinh linh đó."
"Tình huống này càng phổ biến tại Lam Tinh cổ đại khi lực lượng siêu phàm bị suy yếu. Để không mất đi lực lượng, rất sinh vật cường đại đều thử dùng lực lượng tín ngưỡng để chống lại linh khí sói mòn, từ đó giữ lại lực lượng siêu phàm."
"Nhưng rất hiển nhiên là bọn chúng đều thất bại."
"Cho nên tôi có một suy đoán, hiện tại linh khí dần khôi phục, giấc mộng vừa rồi muốn truyền cho cậu tin tức rất có thể là để cho thôn dân của thôn Lộ Gia một lần nữa lấy lại tín ngưỡng, cung cấp lực lượng tín ngưỡng cho Hươu Thần."
"Cứ như vậy, Hươu Thần đang trong trạng thái cực kém rất có thể sẽ thông qua lực lượng tín ngưỡng để khôi phục."
"Đương nhiên, đây chỉ là tình huống lý tưởng." Quản lý Huỳnh nói.
"Vậy tình huống không lý tưởng thì sao?" Tim Lộ Nhiên đập rộn lên, cảm giác đã đến rất gần với chân tướng rồi. Quản lý Huỳnh quả thực có hiểu biết rất sâu rộng nha, có nó ở bên cạnh giúp bản thân biết thêm được rất nhiều tin tức.
"Tình huống không lý tưởng chính là Hươu Thần đã qua đời, cung cấp lực lượng tín ngưỡng cũng vô dụng chứ sao." Quản lý Huỳnh nói: "Tôi có một suy đoán thế này. Những ảo ảnh hươu sao mà cậu đã nhìn thấy ở thôn Lộ Gia đều là linh hồn được hình thành từ tín ngưỡng còn sót lại mà thôn Lộ Gia dành cho Hươu Thần."
"Như vậy cũng có thể giải thích vì sao chỉ có người có siêu năng lực của thôn Lộ Gia như cậu có thể nhìn thấy, mà tô lại không nhìn thấy. Tôi là một người ngoài, làm sao có thể nhìn thấy tinh thần tín ngưỡng do tín niệm tinh thần của người trong tộc các cậu hội tụ sinh ra được chứ."
"Cho dù là người trong tộc các cậu có lẽ cũng chỉ có cậu là người đặc biệt có siêu năng lực có thể nhìn thấy."
"Theo lý thuyết, lực lượng tín ngưỡng sau khi sinh ra đều sẽ tự động hội tụ đến trong thân thể của đối tượng được tín ngưỡng. Bình thường, lực lượng của tín ngưỡng lang thang ở bên ngoài như vậy... Đa phần là đối tượng được tín ngưỡng đã tử vong, hoặc là không còn khả năng hấp thu tín ngưỡng."
"Đương nhiên, còn có một loại khả năng là tinh thần tín ngưỡng quá yếu, căn bản không tìm thấy bản thể."
Lộ Nhiên rơi vào trầm tư. Sau một hồi, hắn mở miệng nói: "Cho nên tiếp theo tôi nên điều tra Hươu Thần theo phương hướng cường hóa những tinh thần tín ngưỡng này đúng không."
"Chỉ cần những tinh thần tín ngưỡng này trở nên mạnh hơn, nói không chừng, chính bọn chúng sẽ tìm được tìm được tung tích của Hươu Thần và giúp Hươu Thần khôi phục."
"Không sai." Quản lý Huỳnh khẽ gật đầu, nói: "Trước mắt, đây là phỏng đoán hợp lý nhất dựa trên kết hợp mộng cảnh và hươu linh."
"Sau khi bước vào thời hiện đại, nhiều thôn làng quả thực đã không còn phong kiến và mê tín như trước nữa. Họ không còn thờ cúng vật tổ nên sức mạnh tín ngưỡng tự nhiên trở nên yếu đi rất nhiều."
"Tuy nhiên, mặc dù đã suy luận ra nhưng dù sao đó vẫn chỉ là phỏng đoán, cậu vẫn cần mơ thêm mấy đêm nữa mới được. Nếu mơ thấy những giấc mơ gần như vậy thì có khả năng cực lớn là những con hươu linh tín ngưỡng này đang dẫn dắt cậu đi trợ giúp Hươu Thần thu được lực lượng tín ngưỡng lớn hơn."
"Còn cần mấy đêm gì nữa, hiện tại thôi miên để tôi tiếp tục nằm mơ luôn đi còn gì nữa rồi!" Lộ Nhiên bó tay chấm com.
Quản lý Huỳnh: "Ờ đúng ha."
Một giây sau, nó dùng Miêu Miêu quyền nện vào trên mặt Lộ Nhiên, Lộ Nhiên lần nữa ngã xuống.