"Ừm?" Lộ Nhiên nhướng mày.
"Ta là phụ tá của đại nhân Cao Lý, Hoắc Địch."
"Phụng mệnh bảo vệ Vua Đột Tử ngài."
"Ngài muốn đi đâu vậy?" Vị linh hồn thuật sư này truyền ra thanh âm khàn khàn, hiến Lộ Nhiên cạn lời.
Tên nhóc con Cao Lý này phái em gái Hắc Vũ giám thị mình còn chưa đủ, lại còn sắp xếp một phó tướng mạnh hơn ở gần nữa đúng không.
Lộ Nhiên đoán rằng nếu để họ biết mình đi đến trận doanh đế quốc thì chắc hẳn Cao Lý không để hắn đi 'chịu chết' đâu.
"Bảo vệ tôi kiểu gì? Vừa rồi tên khốn hệ không gian kia lại tới đấy." Lộ Nhiên cắn răng quay lại, từ bị động chuyển sang chủ động, nói: "Liên tiếp bị để mắt tới, tôi không chịu nổi, tôi phải đuổi theo xử lý tên đó."
"Cái gì? ?" Phụ tá của Cao Lý nghe xong thì thay đổi biểu cảm. Lại để cho tên hệ không gian kia chui vào rồi sao?
"Ngài Vua Đột Tử, xin cậu hãy tỉnh táo, nếu đuổi theo sẽ mắc lừa đấy. Chúng ta đi gặp đại nhân Cao Lý, cùng bàn bạc xem nên đối phó với kẻ địch như thế nào thì hơn."
"Gâu! !" Hà Tổng trừng mắt đối phương, ngăn cản cái cục cức.
Vậy mà dám cản nó đi oánh nhau. Thù này, nó nhớ kỹ.
Giờ phút này, động tĩnh trên bầu trời ngoài phủ thành chủ cũng làm cho không ít linh hồn thuật sư phát hiện. Lộ Nhiên thấy thế thì nói:
"Được thôi." Lộ Nhiên bất đắc dĩ. Cao Lý liên tục cho hắn sổ ghi chép tu luyện và Đá Trấn Hồn, Lộ Nhiên cũng không thể gây khó dễ cho đối phương được, thế là đành đồng ý cùng tên linh hồn kền kền này đi gặp Cao Lý.
"Khinh người quá đáng!"
Chỉ chốc lát sau, biết được Lộ Nhiên lại bị cái địch nhân hệ không gian kia quấy rối, Cao Lý tức giận.
Tuy nhiên, thấy Lộ Nhiên cũng đang tỏ ra 'tức giận', Cao Lý vẫn dỗ dành mấy câu: "Người anh em Vua Đột Tử, cậu hãy tỉnh táo lại, cậu tỉnh táo một chút, cậu như vậy là quá không lý trí đấy."
Nghe thấy phụ tá nói Lộ Nhiên muốn đuổi theo đến đại bản doanh của tàn binh đế quốc, Cao Lý giật giật khóe miệng.
Phong cách hành sự trừu tượng như vậy lại rất phù hợp với hành vi biểu hiện trước đó của Lộ Nhiên.
"Hoắc Địch, Hắc Vũ, hai người bảo vệ người anh em Vua Đột kiểu gì vậy? Vậy mà lại để cho địch nhân chui vào mà đều không phát hiện ra."
Gã nhìn về phía Hoắc Địch cùng Hắc Vũ, quát hỏi.
Hai người Hắc Vũ khá vô tội.
Địch nhân hệ không gian, bản thân rất khó phát hiện ra á! Bọn họ thật sự không hề phát hiện ra bất kỳ động tĩnh gì.
"Không trách bọn họ, nhưng, chẳng lẽ cứ ngồi chờ chết sao?"Lộ Nhiên hỏi
"Một lần, hai lần chui vào điều tra tình báo, quân đế quốc rõ ràng đã tính ra tay với thành Minh An rồi, nếu cứ ngồi chờ chết thì quá bị động."
"Ông anh Cao Lý, tên kia phiền quá, chúng ta cùng nhau giết qua đó đi!"
"Thay vì chờ đối phương chuẩn bị kỹ càng, chủ động công thành, còn không bằng lợi dụng ưu thế của linh hồn thuật sư, dẫn đầu đánh qua đó xử đẹp địch nhân trước."
Cao Lý: ". . ."
Nói rất có lý luôn, không ngờ gã lại không cách nào phản bác.
Lộ Nhiên bị phát hiện nên quyết định ngả bài luôn, định giật dây Cao Lý mang theo một đám ngời cùng giết qua đó.
Nhưng mà Lộ Nhiên lại lập tức thở dài, nhìn ra Cao Lý rõ ràng có điều kiêng kị.
"Đối phương dù sao cũng là quân chính quy, vẫn cần bàn bạc kỹ hơn. Mặc dù là tàn binh, nhưng chỉ huy quan đội của đối phương lại là một tên khó chơi, thực lực không kém hơn tôi."
"Hơn nữa, rất có thể bọn họ được thế lực dân gian trợ giúp."
"Người anh em Vua Đột Tử, ngươi chỉ là ngự thú sư cấp một, mặc dù đã rất mạnh, thậm chí tại một số phương diện có lý giải độc đáo, nhưng cậu phải biết giữa cấp một cùng cấp hai trong chiến đấu chính diện trên chiến trường chênh lệch như thế nào. . . Trong nhóm tàn binh của đế quốc kia vẫn có không ít ngự thú sư cấp hai."
"Hơn nữa, bọn họ tập trung hơn trăm người lại với nhau."
"Đề nghị của tôi vẫn là canh giữ thành Minh An, chỉ cần trong một tháng đối phương không tiến công, chờ sứ thần đại nhân tới, nhờ sứ thần đại nhân giải quyết bọn họ dễ như trở bàn tay."
"Ngự thú sư cấp hai, rất mạnh sao?" Lộ Nhiên hỏi.
"Tôi thực sự không muốn lại bị con chuột hệ không gian kia quấy rối đâu."
"Không chủ động tiến công thì không chủ động, nhưng tôi muốn xử lý tên khốn hệ không gian kia, miễn cho tên đó lại tới quấy rối tôi."
". . ." Khóe miệng Cao Lý lần nữa run rẩy.
Cảm giác mình không khuyên nổi Lộ Nhiên.
Cũng đúng, bất kể là ai cũng không muốn sau lưng có lúc nào cũng có người rình rập mình.
Làm bản thân lúc nào cũng phải lo lắng hãi hùng.
Nếu như gã là Lộ Nhiên, gã cũng rất muốn đi xử lý tên nhóc hệ không gian kia.
"Như vậy đi." Cao Lý trầm tư, nói: "Tôi sẽ phái một nhóm nhỏ đi điều tra ngự thú sư hệ không gian kia một chút, nếu có cơ hội thì sẽ xử lý đối phương."
"Tôi muốn tự mình báo thù, con người của tôi rất mang thù." Lộ Nhiên chớp mắt. Nói đùa cái gì, làm vậy có khác nào đi tặng đầu người đâu?
". . ." Cao Lý cảm giác Lộ Nhiên rất khó chơi.
"Quá nguy hiểm. . ."
Cao Lý xoắn xuýt nửa ngày, cuối cùng nói: "Nhưng mà tôi có thể hiểu được tâm trạng của người anh em Vua Đột Tử."
"Như vậy đi, người anh em Vua Đột Tử, cậu luận bàn với tôi một chút, 1 vs1 là được. Nếu như thực lực của cậu có thể được tôi tán thành..."
"Tôi sẽ điều động một đội ngũ đi trợ giúp cậu ám sát kẻ xâm nhập kia."
"Nếu như cậu thua, tôi sẽ không trơ mắt nhìn cậu đi chịu chết." Cao Lý tỏ ra nghiêm túc.
Vừa hay gã cũng muốn nhìn xem vị thiên tài này thực sự có thực lực như thế nào.
Đây là bước lùi lớn nhất mà gã có thể làm.
"Được." Lộ Nhiên sững sờ, sau đó mỉm cười nói.
Lúc đầu hắn còn lo lắng một mình có thể quá nguy hiểm hay không, nếu như có thể để cho một đống linh hồn thuật sư ở phía sau lược trận cho mình, vậy thì sẽ đảm bảo an toàn hơn nhiều rồi.
Nếu may mắn, có khi còn có thể trực tiếp diệt sạch đối phương.
Lộ Nhiên nhanh chóng phân tích trong đầu.
Nếu địch nhân quá mạnh, một mình một người không giải quyết được, vậy thì những linh hồn thuật sư khác hỗ trợ lược trận sẽ vô cùng quan trọng.
Nếu như địch nhân không mạnh, một mình mình có thể xử lý hết. . .
Như vậy, vì phòng ngừa địch nhân chạy trốn, để người của trận doanh linh hồn giúp mình phong tỏa chiến trường, từ đó thuận tiện để mình giải quyết từng địch nhân kiếm điểm đánh giá cũng rất quan trọng.
Dù sao, coi như địch nhân và mấy trăm con thú cưng đứng đấy để hắn đánh thì hắn cũng không có khả năng đánh thắng được.