"Chuyện này. . ." Bên cạnh, Hoắc Địch cùng Hắc Vũ sửng sốt. Bọn họ không nghĩ tới chuyện này lại nhanh chóng biến thành Cao Lý muốn chiến đấu cùng Lộ Nhiên như vậy.
Ngay sau đó.
Lộ Nhiên cùng Cao Lý đi tới bãi đất trống bên ngoài.
Bên cạnh Lộ Nhiên là Hà Tổng ngậm Cỏ Kiếm. Thú cưng vô cùng quái dị này của Lộ Nhiên làm cho Cao Lý và Hắc Vũ rất bó tay.
Đây là thú cưng chó song hệ gió và thực vật sao?
"Đối thủ của các cậu là nó." Nhìn thấy Lộ Nhiên và Hà Tổng như vậy, người truyền giáo Cao Lý thở ra một hơi, bắt đầu triệu hoán ra thú cưng cảu mình.
"Rống! ! ! !"
Ngay sau đó, một con thú cưng hổ trong trạng thái linh hồn màu đen mở to đôi mắt màu xanh lục, giống như đi ra từ Minh giới, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn Hà Tổng.
[Tên ]: Thú U Hổ
[Thuộc tính ]: Linh hồn
[Đẳng cấp chủng tộc ]: Thống lĩnh sơ cấp
[Đẳng cấp trưởng thành ]: Cấp 30
Thú U Hổ hiện thân, tư liệu của nó lập tức bị Lộ Nhiên thấy rõ.
"Các cậu công trước đi." Cao Lý mở miệng, chờ đợi Lộ Nhiên cùng Hà Tổng tiến công, nhưng ngay sau đó, con ngươi của gã co rụt lại, gã chỉ cảm thấy trước mặt có một cơn gió lớn thổi qua.
Ầm! ! !
Một làn sóng không khí nổi lên xung quanh.
Hoắc Địch cùng Hắc Vũ ở bên cạnh quan chiến vẫn chưa tập trung toàn bộ tinh thần, áo choàng đen đã bị gió mạnh thổi bay, phía dưới mũ đen là biểu cảm khiếp sợ của bọn họ.
Chỉ thấy trong chớp mắt, thân ảnh của Hà Tổng đã biến mất trước người Lộ Nhiên, thay vào đó là xuất hiện ở sau lưng Thú U Hổ.
Không có dấu hiệu nào, trên đùi Thú U Hổ lưu lại một vết kiếm nhàn nhạt, làm cho nó phát ra tiếng kêu thống khổ, thân thể không khỏi nghiêng về phía trước rồi ngã xuống.
Áp súc lực lượng gió gấp hai mươi lần đến dưới chân, phối hợp với Tật Phong, để Hà Tổng nắm giữ kỹ xảo bộc phát 'Thần Tốc'.
Tật Phong để Thú U Hổ trong nhất thời còn chưa nhìn thấy địch nhân đã bị đánh tổn thương chân.
Kết thúc một đòn, Hà Tổng lạnh nhạt quay đầu, nhìn về phía Cao Lý lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.
"Sao lại thế! !"
Cao Lý, Hoắc Địch và Hắc Vũ cùng nhau thốt lên đầy kinh ngạc.
"Như vậy là được rồi chứ gì?" Lộ Nhiên nói: "Nếu như vừa rồi là kẻ địch, một kiếm vừa rồi đã dùng lực lượng mạnh hơn chém vào vị trí trí mạng rồi chính là lấy lực lượng mạnh hơn, trảm tại trí mạng vị trí."
"Sẽ không chỉ làm bị thương chút chút như vừa rồi thôi đâu."
"Cậu..." Cao Lý kinh ngạc hết sức, nói: "Lực lượng cùng tốc độ của nó làm sao có thể mạnh như vậy?"
Cao Lý vốn dĩ còn muốn kiên nhẫn luận bàn cùng Lộ Nhiên một phen, nhưng không hề nghĩ tới, Thú U Hổ của mình ở trước mặt lại không phải đối thủ của đối phương.
"Rống! ! !" Giờ phút này, Thú U Hổ cũng lộ vẻ kinh hãi, rốt cục nó cũng cảm giác được uy áp của quân vương tỏa ra nhàn nhạt trên người Hà Tổng.
"Tôi đã nói rồi, chúng tôi rất mạnh." Lộ Nhiên mỉm cười: "Mặc dù đẳng cấp của nó thấp, nhưng là quân vương, nó có thể dễ dàng vượt cấp chiến đấu. . ."
"Quân vương? ? ?" Cao Lý ngẩn người, nhìn về phía Hà Tổng đang ngậm cỏ.
Nói đùa cái gì vậy? Con chó này lại là chủng tộc quân vương á? ?
Cho dù ở Ngự Đế Thành cũng cực kì hiếm có thú cưng chủng tộc quân vương.
Chủng tộc quân vương. . . chẳng trách nhóm Lộ Nhiên lại có thể dễ dàng đối phó với kẻ xâm nhập hệ không gian.
Thế nhưng vì cái gì... Lộ Nhiên có được thú cưng quân vương vì sao lại lựa chọn Tử Vong Thần Giáo?
"Không ngờ cậu ta lại mạnh như vậy!" Bên cạnh, Hắc Vũ mặc dù biết Lộ Nhiên không yếu, nhưng cô không ngờ cho dù là người truyền giáo Cao Lý ở trước mặt Lộ Nhiên cũng bị nghẹn.
Dù cho người truyền giáo Cao Lý chưa dùng đến bản lĩnh giữ nhà của linh hồn thuật sư là Phụ Thể, nhưng vừa đối mặt đã bị áp chế cũng đủ chứng tỏ thực lực của con thú cưng nhà Lộ Nhiên mạnh mẽ và khủng bố nhường nào.
Hoắc Địch thay đổi sắc mặt, bản thân người truyền giáo Cao Lý lại càng như có ngọn núi lửa đang phun trào trong lòng.
"Anh em Vua Đột Tử, cậu nghĩ thế nào mà lại mang theo thú cưng chủng tộc quân vương đến gia nhập Thần Giáo vậy?" Vốn dĩ gã còn tưởng thú cưng của Lộ Nhiên chỉ là chủng tộc thống lĩnh. . . Kết quả, vậy mà là quân vương.
"Không có gì, chỉ là tôi thấy hứng thú muốn làm linh hồn thuật sư thôi." Lộ Nhiên cười: "Hiện tại, anh Cao Lý, anh đã thấy tôi có đủ thực lực để chủ động xuất kích chưa?"
Cao Lý lộ ra biểu cảm không chắc chắn, thú cưng quân vương. . . địa vị của Lộ Nhiên trong lòng gã lần nữa tăng lên một bậc thang!
Mụ nội nó, cấp một đã có thể khế ước với thú cưng quân vương, hơn nữa lại còn cảm thấy hứng thú với linh hồn thuật như vậy, tên nhóc này được sứ thần đưa đi, sau này nếu không nhận được đãi ngộ của đệ tử hạch tâm thì cũng sẽ được bồi dưỡng như thánh tử tương lai.
Giờ phút này, vô số suy nghĩ nhảy lên trong đầu Cao Lý, cuối cùng, gã đưa ra quyết định.
Quả thực không thể mặc cho địch nhân hệ không gian kia được, nếu không, lúc nào đó Lộ Nhiên hơi không chú ý bị đối phương làm bị thương thì chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng.
"Anh em Vua Đột Tử, cậu nói thế nào thì là thế ấy đi. Từ giờ trở đi, tôi sẽ rút ra 100 linh hồn thuật sư cấp một để tạo điều kiện cho cậu điều động. Chúng ta chủ động tấn công, cho quân đế quốc biết thế nào là lễ độ."
"Làm cho đối phương biết chúng ta cũng không phải dễ trêu."
Lộ Nhiên lộ ra vẻ cổ quái, quả nhiên có thực lực thật là tốt. Mình cứ như vậy lăn lộn thành một lão đại của một đội ngũ linh hồn có quy mô trăm người rồi à?
"Được." Lộ Nhiên mừng rỡ, nhưng ngoài miệng vẫn nói:
"Nhưng mà dù sao cũng là tôi khăng khăng muốn phản kích để báo thù, nếu như liên lụy đến các anh chị em thì lòng tôi áy náy."
"Cho nên các anh chị em đi với tôi đều không cần tham dự chiến đấu, chỉ cần ở bên cạnh hò hét cổ vũ ủng hộ tôi, dọa đối phương một chút là được."
"Địch nhân. . . cứ để tôi thử tự mình giải quyết đi."
"Ta không muốn để cho đồng bạn vô tội bởi vì tôi mà bị thương hay tử vong."
Cao Lý, Hoắc Địch, Hắc Vũ: ? ? ?
Ba người kinh ngạc quá đỗi, đồng thời càng phát hiện ra mình không nhìn thấu Lộ Nhiên.
Cậu ta thật sự... không đỡ nổi.