"Tôi đã hiểu." Sứ thần Minh Hỏa rất bất ngờ.
Không nghĩ tới, Lộ Nhiên sau khi trở thành thánh vẫn khiêm tốn như thế.
Vậy mà dự định chủ động đi chào hỏi mọi người ở Thần Giáo chứ không phải để bọn họ tới cửa ra mắt.
"Mặt khác, nếu như bọn họ hỏi cô về tin tức của tôi thì cô cũng có thể tiết lộ một chút, như vậy có lẽ có thể kéo gần lại khoảng cách với mọi người." Lộ Nhiên cảm khái nói.
Chỉ có đối phương biết tin tức về thú cưng của mình mới chuẩn bị được lễ vật chu đáo và thích hợp!
Hắn ngược lại muốn xem xem, bên trong Thần Giáo to lớn này đến cùng có bao nhiêu người biết làm người!
Dù sao hắn đã chuẩn bị sẵn một quyển sổ nhỏ cho Hà Tổng rồi. Nếu lúc đó đi chào hỏi mà có ai không tặng quà thì hắn khẳng định phải ghi lại rõ ràng.
Sau đó, bán cuốn sổ ghi thù này cho quản lý Huỳnh, tình báo là: [ trong tà giáo linh hồn trên đại lục Tinh Nguyệt, một nhóm cao tầng hẹp hòi nhất, không có EQ nhất. ]
"Tôi sẽ hoàn thành thật tốt." Sứ thần Minh Hỏa gật đầu.
"Còn có một việc quan trọng nhất. Mặc dù hiểu rõ Thần Giáo cũng là việc rất quan trọng, nhưng tôi hi vọng. . Có thể mau chóng hoàn thành, tốt nhất khống chế trong vòng nửa tháng thôi."
"Tôi không muốn lãng phí quá nhiều thời gian nghiên cứu."
Ngay sau đó.
Sứ thần Minh Hỏa rời đi, đến gặp các đại trưởng lão để truyền đạt lại yêu cầu của Lộ Nhiên.
Cùng lúc đó.
Sơn Thần nhìn như một con tê tê cũng đã dựng xong chỗ ở cho Lộ Nhiên.
Lộ Nhiên trực tiếp vào ở.
Hắn lại lấy ra hai món đồ mà giáo chủ đã tặng.
Bình Câu Linh là đồ tốt, ngay cả không gian của thẻ căn cước cũng không thể chứa đựng linh hồn, nhưng cái này lại có thể!
Lộ Nhiên cảm giác có thể làm như búp bê Nga, dùng không gian của thẻ thân phận để đựng Bình Câu Linh, lại dùng Bình Câu Linh đựng linh hồn, như vậy thì hắn có thể tùy thời tùy chỗ mang theo hàng ngàn hàng vạn hồn phách, tùy thời tùy chỗ làm món ăn Linh hồn.
"Hình như vừa rồi thầy còn nhắ đến hiến tế!"
"Đúng, hiến tế linh hồn, thi triển một loại kỹ năng nào đó."
"Tê. . . thủ đoạn thật tà ác, về sau nhất định phải hỏi thăm các trưởng lão xem ai dùng cách gì mới có thể để cho thú cưng nắm giữ năng lực như vậy, cảm giác có thể cho Quạ Bóng Tối học kỹ năng này."
"Đến lúc đó trực tiếp hiến tế hơn vạn linh hồn thi triển nguyền rủa, chiến đấu vượt cấp chẳng phải là quá dễ dàng à?"
"Hiến tế + nguyền rủa dường như là một bộ đôi phối hợp không tệ. . ." Lộ Nhiên cảm giác mình lại có một mạch suy nghĩ mới để bồi dưỡng thú cưng.
"Đương nhiên, mình là người tốt, sẽ chỉ nguyền rủa người xấu."
Lộ Nhiên lại cầm lấy Linh Hồn Minh Tưởng Pháp lên nhìn một chút, sau đó liếc mắt, ném vào không gian hít bụi.
Người đầu tiên Lộ Nhiên muốn đến chào hỏi chính là trưởng lão rèn đúc kia. Hắn dự định nhận truyền thừa kết tinh kỹ năng của đối phương trước để cho tay nghề của đối phương không đến mức bị thất truyền đầy tiếc nuối.
"Thánh tử đại nhân "
"Bái kiến trưởng lão Thượng Cung, tôi tùy tiện đến đây, hi vọng không quấy rầy đến trưởng lão Thượng Cung. Đây là 'linh hồn thỏ hun khói' mà sáng nay tôi 'tự tay' nấu ra. Tôi vừa gia nhập, không có vật gì tốt, lễ vật không đáng để vào mắt, mong rằng trưởng lão Thượng Cung đừng trách."
"Chuyện này. . . Tôi không tự mình đến chào hỏi thì cũng thôi đi, sao có thể mặt dày nhận quà của thánh tử đại nhân được. . ." Trong một chớp mắt này, bàn tay đặt trên túi trữ vật của trưởng lão Thượng Cung hươi trượt xuống, trong nháy mắt ông ta cảm giác không có mặt mũi nào đưa rặng lễ vật mà mình đã chuẩn bị.
Trong lúc Lộ Nhiên bắt đầu hành trình xin cơm khắp nơi.
Giáo chủ Tử Linh đã rời khỏi đại lục Tinh Nguyệt, đi tới một hòn đảo hoang ngoài biển khơi.
Ông đi tới trước một ngôi mộ, đứng thẳng hồi lâu rồi mở miệng nói: "Anh trai."
Trên bia mộ có khói đen nhàn nhạt tràn ngập, xuất hiện một bóng ảnh quỷ dị.
"Nói đi."
"Em muốn mở khóa chìa khóa linh hồn đi tới Vùng Đất Thần Tuyển, cần phải mượn lực lượng linh hồn của anh."
"Không phải còn chưa tới thời gian sao?" Bóng ảnh quỷ dị hỏi.
"Lần này, em muốn một chiếc chìa khóa linh hồn có quyền hạn tạm thời."
"Ừm?"
"Em mới thu một đồ đệ, em muốn cường hóa linh hồn cho cậu ấy."
"Đồ đệ? Em thu đồ đệ rồi?" Bóng ảnh quỷ dị bất ngờ nhìn người em của mình.
"Vâng." Giáo chủ Tử Linh cười ha ha, nói: "Là một kỳ tài có thiên phú linh hồn kinh người. Cậu ấy đã hóa giải được nhược điểm của việc nuốt linh hồn để phát triển."
"Vậy thì đúng thật là kỳ tài rồi. Người này có thể tin tưởng được sao? Thân thế sạch sẽ không? Em đã điều tra cậu ta chưa?"
Bóng ảnh quỷ dị liên tiếp hỏi thăm.
"Thiên tài như vậy còn phải để ý nhiều như vậy làm gì? Chỉ cần cậu ấy có thể phát triển hệ linh hồn thì kết cục của em, của Thần Giáo có gì quan trọng đâu."
Bóng ảnh quỷ dị liên tục thở dài, khá bất đắc dĩ với người em này của mình.
"Biết người biết mặt không biết lòng, nếu như em muốn thu đồ thì anh vẫn hi vọng em có thể thu được một đồ đệ để kế thừa. Cả đời em chưa lập gia đình, cuộc sống này đi đến ngày hôm nay đã đủ khổ rồi."
"Em chỉ muốn thay anh hoàn thành việc mà anh chưa làm được thôi." Giáo chủ Tử Linh chậm rãi nói.
"Hơn nữa, mặc dù không điều tra nhưng đồ đệ mà em vừa thu này có vẻ là người cũng không tệ lắm."
Mấy ngày sau.
Giáo chủ Tử Linh với tinh thần mỏi mệt bắt đầu trở về không gian Tử Vong, trên tay là một thanh chìa khóa linh hồn quyền năng mà ông cùng anh trai hợp lực tạo nên.
Không gian Tử Vong thật ra là một không gian bí cảnh do một sinh mệnh truyền thuyết tử vong lưu lại.
Là bí cảnh truyền thuyết nên bên trong dĩ nhiên ẩn giấu rất nhiều chỗ tốt.
Nhưng mỗi lần muốn lấy được những chỗ tốt này cũng phải bỏ ra cái giá cực lớn.
Mỗi khi trong Thần Giáo xuất hiện linh hồn thuật sư có thiên tư không tệ, Thần Giáo sẽ đưa bọn họ tiến vào Vùng Đất Thần Tuyển, tiếp nhận thần chúc phúc.
Có thể tăng cường lực lượng linh hồn của người tiến vào, làm dịu lại tác hại của việc nuốt linh hồn.
Đương nhiên, đây chỉ là cường hóa bình thường.
Mà ngoại trừ cường hóa bình thường, Vùng Đất Thần Tuyển còn có năng lực mạnh nhất.
có thể ban phước cho linh hồn con người, để cho ngự thú sư dù bỏ mình cũng có thể giữ lại linh hồn, lấy hình thái linh hồn sống tiếp.
Một loại khác của trường sinh.