Giáo chủ Tử Linh biết rõ Lộ Nhiên trở thành thánh tử linh hồn tương lai nhất định sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm. Vì lo lắng cho sự an toàn của Lộ Nhiên, ông hi vọng cho du một ngày nào đó Lộ Nhiên gặp bất trắc cũng có thể lấy hình thái linh hồn tránh thoát tai họa.
"Cuối cùng cũng trở về rồi."
Giáo chủ Tử Linh vừa trở về đã đi tới chỗ Lộ Nhiên, muốn nhìn đồ đệ ngoan của mình trong hơn mười ngày này có chăm chỉ tu luyện không.
Nhưng mà.
Gáo chủ Tử Linh từ hư không nhìn vào phía Lộ Nhiên, sau đó ông lập tức đứng hình!
Bởi vì ông vừa liếc mắt đã nhận ra 'Linh Hồn Minh Tưởng Pháp' mà mình dạy cho Lộ Nhiên vậy mà không hề có bất kỳ dấu vết tu luyện nào!
Không hề tu luyện một chút xíu nào!
Ngược lại.
Trong sân, Lộ Nhiên đang đứng cạnh một cái lò nướng siêu to khổng lồ, ở phía trên nướng 'linh hồn rồng'.
Tàn hồn của một con Phi Long thuần chủng!
Một con chó, một con Thằn Lằn Rồng đang gào khóc đòi ăn ở bên cạnh.
"Vua Đột Tử!"
Giáo chủ Tử Linh chậm rãi đọc từng chữ và hạ xuống đất. Vua Đột Tử đang ngửi ngửi mùi hương giật nảy mình, nhưng lúc nó tỉnh táo lại mới phát hiện chắc hẳn không phải là gọi nó.
"Ồ. Thầy về rồi ạ?" Lộ Nhiên đang nướng linh hồn rồng nhìn thấy giáo chủ trở về, lập tức sững sờ.
Trong lòng có chút khẩn trương.
Có sao nói vậy, trong mười mấy ngày nay, từ lúc giáo chủ Tử Linh rời đi vẫn không hề xuất hiện.
Đến những ngày cuối cùng, Lộ Nhiên thu quà càng ngày càng quá đáng, cuối cùng ngay cả thiên tài cùng trang lứa cũng dọa dẫm thu mấy phần.
Hiện tại thấy thầy đã trở về, Lộ Nhiên thấy hơi chột dạ.
"Vì sao thầy dạy cho con Linh Hồn Minh Tưởng Pháp mà conr nhìn qua một chút rồi không tu luyện?"
"Chuyện này. ." Lộ Nhiên nói: "Con cảm thấy mình mới tới Thần Giáo, so với việc tu luyện thì việc tìm hiểu Thần Giáo càng quan trọng hơn. Vì vậy con đã nhờ sứ thần Minh Hỏa đưa con đi chào hỏi từng trưởng lão trong Thần Giáo, cả sứ thần thậm chí đệ tử."
"Cho nên những vật này đều là bọn họ tặng sao?"Giáo chủ Tử Linh nhìn linh hồn rồng cùng với một đống đồ làm bếp và nguyên liệu nấu ăn quý giá đang bày la liệt ở bên cạnh, hỏi.
"Ài. Con không thể từ chơi lòng tốt của các trưởng lão được, hơn nữa những vật này lại thích hợp dùng để nghiên cứu nên con đành nhận lấy." Lộ Nhiên thở dài.
"Nói một chút xem những ngày này con nhận được lễ vật gì." Giáo chủ Tử Linh cười như không cười nhìn đồ đệ mà mình mới thu trước mặt.
Cảm giác như Lộ Nhiên còn có khía cạnh mà mình chưa phát hiện ra. . .
"Khụ khụ." Lộ Nhiên lúng túng nói: "Con đều ghi lại hết rồi. . ."
Nói rồi, Lộ Nhiên lấy ra một cuốn sách nhỏ, đưa cho giáo chủ xem những lễ vật mà hắn nhận được trong những ngày này.
Giáo chủ Tử Linh vươn tay, cách không lấy giấy tờ.
Sau đó, ông rơi vào trầm mặc.
Trưởng lão Thượng Cung, phương pháp rèn linh hồn, cộng thêm một số vật liệu rèn hệ linh hồn.
Phương pháp rèn linh hồn là bản lĩnh giữ nhà của trưởng lão Thượng Cung, trang bị được rèn từ linh hồn có thể tự động hấp thu khí tức linh hồn ở Vùng Đất Tử Vong, có tiềm chất dựng dục ra linh.
Mặc dù còn chưa thực sự thành công qua, nhưng ít ra cũng là một con đường mới.
Trưởng lão Minh Tâm, vũ khí chuẩn quý, Bù Nhìn Linh Hồn.
Đây là một bù nhìn rất đáng sợ, chỉ cần để bù nhìn hấp thu một chút xíu máu tươi của địch nhân, như vậy, tạo ra vết thương lên người bù nhìn sẽ tương đương với tổn thương gấp mấy lần cho linh hồn của đối phương.
Trưởng lão Tử, một linh hồn rồng X. . . . .
"Cái X này là có ý gì?" Giáo chủ hỏi.
Ông phát hiện, đằng sau tên của phần lớn tài nguyên trong quyển sổ này, không, có thể nói là 90 % tên tài nguyên đều viết X.
Cứ là lễ vật loại tài nguyên đều có X, chỉ có một ít lễ vật loại vũ khí trang bị, kỹ năng đặc biệt, kỹ năng ngự thú, phương pháp bồi dưỡng là không có X.
"À chuyện đó. . . vẽ X có nghĩa là con đã sử dụng rồi. . ." Lộ Nhiên im lặng. Bởi vì quá rảnh rỗi nên có tài nguyên khẳng định phải tranh thủ thời gian dùng để cường hóa thú cưng rồi.
Giáo chủ lần nữa trầm mặc.
Ông nhìn về phía Hà Tổng và Vua Đột Tử với vẻ mặt vô tội ở bên cạnh lò nướng cùng với nguyên bộ đồ làm bếp ở xung quanh. Ông hiểu ra những tài nguyên đó đều bị Lộ Nhiên dùng làm gì rồi.
Hiện tại, đẳng cấp trưởng thành của Vua Đột Tử đã đạt tới cấp 30 rồi.
Mặt khác.
Hồn phách của nó đã lớn mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, nghiễm nhiên là một linh hồn hình rồng, cùng thân thể Rồng Sét có một không hai.
Mà linh hồn của Hà Tổng, cũng cường đại dị thường, linh hồn phảng phất một thanh thần kiếm chưa ra khỏi vỏ. Giáo chủ Tử Linh phán đoán, nếu như thú cưng cùng cấp nhà ai dám tấn công linh hồn của nó, nó sẽ không kém gì những con thú cưng sở trường nhục thân, không khác gì bảo kiếm chém sắt như chém bùn.
Rõ ràng là một con chó nhưng linh hồn lại như một thanh kiếm linh hồn.
"Được rồi." Giáo chủ lắc đầu, thích thu lễ cũng không phải tính xấu.
Chỉ là, ngay cả lễ vật của đệ tử bình thường cũng muốn thu, đồ đệ thánh tử này của mình thật là bó tay!
"Hôm nay con nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai theo thầy đến chỗ này."
"Nơi nào ạ?" Lộ Nhiên tò mò hỏi.
"Tại Vùng Đất Thần Tuyển, thầy dự định cường hóa linh hồn của con. Cứ như vậy, cho dù ngày sau thân thể của con tử vong thì linh hồn cũng không sẽ không biến mất, vẫn còn có thể tồn tại!"
Giáo chủ Tử Linh chăm chú nhìn Lộ Nhiên, nói: " đây là đãi ngộ khi con trở thành thánh tử linh hồn."
"Cái gì? !" Lộ Nhiên giật nảy cả mình.
Không nghĩ tới ông thầy tiện nghi này lại mang đến cho mình món quà lớn như vậy.
"Thầy ơi! Có thể lập tức đi luôn không ?" Lộ Nhiên bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, lộ ra biểu cảm 'chờ mong' nói.
"Ừm?" Giáo chủ Tử Linh không hiểu vì sao Lộ Nhiên vội vã như vậy.
Nhưng mà ông nhìn thấy vẻ chờ mong trên mặt hắn cũng không nỡ lòng nào từ chối thỉnh cầu đầu tiên của đồ đệ. Mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng giáo chủ Tử Linh vẫn cười nói: "Có thể."
"Cảm ơn thầy! ! !" Lộ Nhiên nhẹ nhàng thở ra, trong lòng không ngừng nổi lên sóng to gió lớn, bởi vì hôm nay chính là ngày thứ 30hắn tiến vào bí cảnh!