Ngay sau khi nghe Chu Khai Tâm căn dặn, mọi người đầu tiên là đi đến căn cứ để đăng ký, về phần chỗ ở thì không cần thiết, có nhu cầu nghỉ ngơi thì trực tiếp tiến vào thành phố Vô Hạn, về phòng riêng nghỉ ngơi là được.
Thông qua nơi đây có thể trực tiếp tiến vào thành phố Vô Hạn công cộng cực lớn của châu Nam Cực, vô cùng tiện lợi.
"Oáp!" Lúc này, quản lý Huỳnh mỏi mệt đang mơ mơ màng màng đi tới bên cạnh Lộ Nhiên, nói: "Cậu hay thật đấy! Suốt ngày bắt tôi chăm sóc nó làm tôi buồn ngủ chết đi được."
Trên người quản lý Huỳnh... Còn đeo một cái ba lô, lúc này Tinh Linh Thời Tiết đang nằm ngáy o o trong ba lô.
"Ha ha!" Lộ Nhiên cười vò đầu, nói: "Ông anh Heo kia giỏi chém gió quá, tôi cũng không có cách. Khục, tôi sẽ mau chóng trở thành ngự thú sư cấp 3."
"Được được."
"Nhưng tôi nói trước nhé."
"Trước khi cậu trở thành ngự thú sư cấp 4 không cho phép cậu tìm trước một thú cưng mới khi chưa có vị trí khế ước."
"Tôi cũng không muốn làm bảo mẫu cho thú cưng khác của cậu đâu!"
Quản lý Huỳnh nghiến răng nghiến lợi nói. Người với chả ngợm, thẻ khế ước còn chưa có mà thú cưng mới đã thi nhau xếp hàng chờ sẵn rồi.
Mấu chốt chính là Lộ Nhiên tự mình chăm sóc thú cưng thì chẳng nói làm gì, đằng này hắn lại có bản lĩnh để người khác tình nguyên chăm em bé cho hắn nữa cơ!
"Nhất định nhất định. . ." Lộ Nhiên nói thầm.
Hẳn là không đến nỗi ấy.
Hiện tại hắn vẫn chưa có ý tưởng gì với thú cưng thứ năm.
Hắn cũng không có hứng thú đi 'bắt chim cánh cụt', 'bắt sư tử biển', 'bắt báo biển' như những ngự thú sư khác.
Thú cưng hệ băng có Hà Tổng và Tinh Linh Thời Tiết là đủ rồi.
"Cách thời gian bí cảnh tiến hóa mở ra còn mấy hôm nữa, Lộ Tổng, cậu có kế hoạch gì không?"
Đúng lúc này, Chu Khai Tâm lại từ nơi xa đi tới bên cạnh Lộ Nhiên, nói: "Nếu không hai ta cùng đi nghiên cứu nghiên cứu Lời Nguyền Biến Heo đi? ? ?"
Trên đường đi, Lộ Nhiên cũng không thể chỉ im lặng ăn dưa nên đã chia sẻ những điều thú vị cho anh ta như chuyện Lời Nguyền Biến Heo.
Chu Khai Tâm nghe thấy chuyện về lời nguyền này thì kinh ngạc như gặp thiên nhân.
Anh ta cảm thấy vô cùng hứng thú, thậm chí còn tỏ ý muốn cung cấp các loại heo làm vật liệu hiến tế để trợ giúp Lộ Nhiên nghiên cứu.
"Hôm nào đi, để hôm nào đi." Lộ Nhiên cười khổ. Hắn không chịu nổi, đối phương nhiệt tình quá: "Tôi muốn đưa thú cưng đi tìm một khu vực để hoạt động một chút, ừm, tôi có kế hoạch huấn luyện cho nó rồi."
"Vậy được!" Chu Khai Tâm cười nói: "Vậy thì sự an toàn của Lộ Nhiên đành nhờ quản lý Huỳnh nhé."
"Có cậu đi cùng cũng giảm bớt được gánh nặng cho tôi."
Chu Khai Tâm khá yên tâm, mặc dù chưa ai từng chứng kiến toàn bộ chiến lực của con mèo này, nhưng kỹ năng chạy trốn của nó lại không ai có thể địch nổi.
"Được thôi." Quản lý Huỳnh không nhịn được nói.
"Vậy tôi rút lui trước đây." Nói rồi, Chu Khai Tâm phất phất tay rồi quay người rời đi.
Sau đó không lâu.
Trên một dòng sông băng trắng cách xa nơi ở của con người.
Lộ Nhiên hít một hơi khí lạnh, theo sau là một con Husky, một người một chó sóng bước cùng tiến lên.
"Ngao ô!"
Hà Tổng phát ra thanh âm hưng phấn.
"Lịch! Lịch! !"
Giống như Hà Tổng, Tinh Linh Thời Tiết cũng hóa thành mây tuyết, lơ lửng ở bên cạnh Lộ Nhiên, tận hưởng hoàn cảnh xung quanh, vô cùng hưng phấn.
Rất dễ chịu.
"Đúng là một nơi tốt." Lộ Nhiên lúc này có thể thông qua Thần Giao Cách Cảm, cảm giác được rõ ràng sự vui sướng trong lòng Hà Tổng cùng Tinh Linh Thời Tiết.
Đại lục Nam Cực hiện tại có một địa phương đặc biệt, không giống với bí cảnh hệ băng, đó chính là lực lượng tự nhiên có sẵn trên Lam Tinh vẫn đang tiếp tục tăng cường.
Quá trình khôi phục linh khí vẫn chưa dừng lại.
Mà đây là nơi tập trung các nguồn năng lượng tự nhiên.
Cảm giác thời thời khắc khắc đắm chìm trong năng lượng tự nhiên bộc phát không phải ở địa phương khác có thể tận hưởng được.
"Gâu! !" Đi vào hoàn cảnh làm cho bản thân thoải mái như vậy, Hà Tổng lập tức chạy tới nghiên cứu Kiếm Vực bão tuyết, nó tạm thời chia tách để tiến hành nghiên cứu Kiếm Vực.
Mà Tinh Linh Thời Tiết thấy thế cũng kêu lên 'Lịch! Lịch', cố gắng triệu hoán gió tuyết để thực hiện Thời Tiết Chúc Phúc cho Hà Tổng, để nó càng phù hợp hơn với năng lượng hệ băng.
Gió tuyết bay ngập trời, Hà Tổng giống như Sói Gió Bấc đầu đàn, ánh mắt lẫm liệt, đẹp trai vô cùng.
Mõm nó ngậm lấy Kiếm Băng Tuyết, cảm nhận gió tuyết ở nơi đây.
"Nói là du lịch nhưng thật ra chính là chuyển sang nơi khác huấn luyện." Lộ Nhiên ngồi chung trên cùng một tảng đá, tay nâng cằm, mắt nhìn những đám mây băng trên bầu trời.
"Giây phút này hẳn là lúc trí thông minh của Hà Tổng đạt mức cao nhất nhỉ?"
"Kiểm tra nó một chút xem nào."
Lộ Nhiên nhìn về phía Hà Tổng đang tập trung nhìn chằm chằm về phía cánh đống tuyết, cắ đứt quá trình thi pháp: "Hà Tổng."
Hà Tổng: ?
"Thích nơi này không? Có muốn ở hẳn lại đây luôn không?"
"Gâu gâu gâu gâu! ! !" Hà Tổng lè lưỡi, thở hồng hộc, khuôn mặt toát ra vẻ tươi cười.
Thật á?
"Nhóc biết sau khi linh khí khôi phục, tài nguyên nổi tiếng nhất ở châu Nam Cực là cái gì không?"
"Gâu!" Hà Tổng mờ mịt lắc đầu.
"Cực Băng, là một loại tài nguyên cấp hiếm vô cùng hiếm thấy."
"Nó chỉ có thể sinh ra trong môi trường băng tuyết khi linh khí bộc phát."
"Cho dù trong bí cảnh hệ băng của thành phố Vô Hạn cũng không có loại tài nguyên này."
"Vô cùng hiếm, trước mắt có thể nói, chỉ có Nam Cực mới có loại tài nguyên này nhưng bởi vì khai thác khó khăn, bảo tồn không dễ nên chỉ có ở tại Nam Cực mới được thưởng thức, còn chưa hình thành quy mô khai thác nhất định cũng chưa bán ra ngoài."
"Gâu!" Hà Tổng chớp mắt.
Cực Băng.
Đó là cái gì.
Có thể làm thành kem que để ăn không?
Không tệ, nó thích.
Nhưng mà trí thông minh đỉnh phong không hổ là trí thông minh đỉnh phong, chỉ là trong nháy mắt, ánh mắt của Hà Tổng đã trở nên nghiêm lại.
Trong lúc đang chạy như điên, nó che miệng Lộ Nhiên lại, ra hiệu cho hắn đừng nói nữa.
Cực Băng cái gì!
Không ăn cũng được!
Thiên hạ. . . Tuyệt đối không có kem que miễn phí.
Nhưng mà...