Trong lúc Lộ Nhiên còn nhàn nhã ở bên ngoài.
Lục Hải.
Một con Ngư Nhân giống con cóc lên bờ.
[Đến cùng ở đâu? ]
Đại vương để nó đến tìm kiếm một con rùa đen vác bia đá, nó tìm rất lâu rồi vẫn không tìm được.
Sau một phen nghe ngóng mới biết được con rùa đen kia cũng là sinh mệnh ngoại lai, dường như đến từ trên lục địa tiến vào hải dương.
Vốn dĩ đế quốc Ngư Nhân có lệnh cấm, không được tuỳ tiện tiến vào lục địa, nhưng mà nó cũng biết, nếu như không thể hoàn thành nhiệm vụ mà đại vương giao cho thì sẽ có kết cục gì.
Ngư Nhân sầu muốn chết. Nó bắt đầu đi lang thang ở vùng nước gần Lục Hải và hỏi thăm linh tinh.
Nhưng nó còn chưa lên bờ được bao lâu đã bị một đám quạ lượn lờ trên bầu trời khóa chặt.
[Có kẻ xâm nhập! ]
[Phát hiện kẻ xâm nhập! ]
Lúc này, mặc dù đại tướng Quạ Bóng Tối không ở đây, nhưng bọn quạ đen này cũng đã tạo thành thói quen, biết được khi phát hiện giống loại khác lạ xâm lấn cần đi tìm bộ phận tương ứng để giải quyết.
Hồ Thanh Ngô.
Huyền Quy đang tận hưởng cuộc sống dưỡng lão nhàn nhã, thỉnh thoảng huấn luyện Cá Chép Vương mà Lộ Nhiên đã chọn ra, truyền thụ một vài đại đạo lý nhân sinh, cuộc sống trôi qua vô cùng hài lòng.
Nhưng mà, khi một đàn quạ bắt đầu vỗ cánh trên mặt hồ, Huyền Quy ở dưới đáy hồ cảm thấy nghẹn ngào.
"Chêt tiệt."
Lão Rùa nhìn thoáng qua còn chưa trưởng thành Cá Chép Vương, trong lòng cảm giác khó chịu.
Tại sao đại tướng tân nhiệm còn chưa trưởng thành, phiền phức mới đã tìm đến rồi?
"Được rồi, đi xem một chút đi."
"Chắc hẳn không phải là chuyện lớn gì."
"Làm xong một vụ cuối cùng này, mình có thể triệt để về hưu rồi!"
Trong lòng lão Rùa giằng xé thật lâu, cuối cùng bệnh nghề nghiệp làm nó không thể không ra ngoài xem một chuyến.
Nó cõng lấy tám bia đá mà Lộ Nhiên mới rèn lại cho nó, nhìn thoáng qua bầy quạ đen, chớp mắt tiếp theo, bầy quạ đen hình thành đàn quạ, dùng gió thổi bay Huyền Quy lên không.
"Đây là cái gì? ?"
Chỉ chốc lát sau, đầu lĩnh Ngư Nhân còn đang tìm kiếm rùa đen cõng bia đá ở Lục Hải, chợt thấy trên bầu trời có đàn quạ rợp trời bay tới.
Ánh mắt nó nhíu lại, chỉ bằng vào khí tức cũng có thể đánh giá ra bọn quạ đen này chỉ là một đám cùi bắp, đa phần đều từ cấp 10 trở xuống.
Không cách nào so sánh được với đầu lĩnh Ngư Nhân cấp 38 như nó.
Nhưng mà chuyện sau đó làm cho nó cảm thấy kinh ngạc.
Đàn quạ này vậy mà chậm rãi rơi xuống, mà sau khi đàn quạ đen nhánh tản đi, một con rùa lớn vác bia đá trực tiếp xuất hiện tại trước mắt nó.
Dường như đàn quạ kia là vật cưỡi, thuộc hạ của con rùa đen này!
Nhìn thấy con rùa lớn vác bia đá mà mình tìm kiếm bấy lâu cuối cùng cũng xuất hiện, Ngư Nhân trừng mắt, có chút khó tin.
[A, chỉ là một con rùa mà lại tìm nhiều chim đến làm vật cưỡi như vậy, đại vương nhà tôi còn chưa ăn chơi như thế đâu. ]
Con Ngư Nhân này có vẻ nắm giữ năng lực đặc biệt, Huyền Quy có thể hiểu rõ từng câu từng chữ mà nó nói ra.
Huyền Quy sầm mặt lại.
Bị lừa rồi.
Nhìn thấy bộ dáng của 'kẻ xâm nhập', trong lòng nó lạnh buốt.
Tại sao lại là Ngư Nhân.
Nó hối hận rồi.
Nó nhìn về phía bầy quạ đen trên bầu trời, muốn hỏi bọn chúng có thể đưa mình trở về hay không.
Nhưng mà bọn quạ đen này như không nghe thấy, trước khi Huyền Quy giải quyết xong phiền phức, chúng nó không có ý định đưa rùa trở về.
Huyền Quy: ? ? ?
Quạ Bóng Tối đúng không, vậy mà huấn luyện thuộc hạ như thế đúng không.
Thù này, lão Rùa nó nhớ kỹ.
"Hừm..." Lão Rùa im lặng nhìn Ngư Nhân, trong lòng thầm sợ hãi. Lần trước nó chiến đấu với con kia đã thảm như vậy rồi, hiện tại lại xuất hiện một con. . . Khẳng định càng mạnh hơn con lần trước.
Đối phương đến báo thù sao? ?
Lão Rùa đau dạ dày, bởi vì nó biết, mấy ngày nay Lộ Nhiên, Quạ Bóng Tối và mấy thú cưng khác đều không ở Lục Hải.
Vì sao, vì cái gì? Không phải mấy người Lộ Nhiên đã nói trong thời gian ngắn đế quốc Ngư Nhân sẽ không tới gây sự sao?
Đây là cái gì!
[Được rồi, chết thì chết thôi, cũng đã sống đủ lâu rồi, cứ chết như vậy cũng tốt. Rất tốt ! Chí ít không cần sống mệt mỏi như vậy nữa. Nhưng mà... mình vẫn muốn tự nhiên chết già a. . . ]
Tuy nhiên, ngay khi Lão Rùa cho rằng mình sắp chết đến nơi, con Ngư Nhân này nói câu nói tiếp theo lại làm cho Huyền Quy sững sờ tại chỗ.
Bởi vì đối phương đúng thật là không tới gây sự, mặc dù đối với Huyền Quy thì cũng chẳng cùng tìm phiền toái không có gì khác biệt.
"Ô lý! !" Ngư Nhân mở miệng nói.
[Cậu chính là thống lĩnh của vùng duyên hải này phải không ? Tôi nghe thuộc hạ của tôi nhắc đến cậu. Sự dũng cảm của cậu đã truyền đến tai đại vương của chúng tôi, ngài ấy cảm thấy rất hứng thú với cậu. Lần này tôi tới đây chính là để truyền đạt ý chỉ của đại vương, mời cậu trở thành thuộc hạ của ngài ấy, gia nhập đế quốc Ngư Nhân chúng tôi! ]
[Đi theo tôi đi. ]
[Đừng từ chối, nếu như cậu bỏ qua cơ hội này chính là bỏ qua cơ hội thay đổi số phận cuộc đời của rùa đấy. ]
Ầm.
Ngay sau đó, con Ngư Nhân này phóng ra năng lượng dao động mãnh liệt, năng lượng dao động hình thành gió lớn đập vào trên thân Huyền Quy, làm cho Huyền Quy trợn tròn mắt.
"Oa (tôi. . . )" Huyền Quy vừa định nói, muốn tôi đi làm thuộc hạ của đế quốc thì chi bằng giết chết tôi đi.
Nhưng trong chớp mắt, Ngư Nhân dần dần lộ ra vẻ không kiên nhẫn. Nó thoắt cái đã nhảy vọt đến trên đầu Huyền Quy, vây cá vỗ một cái xuống đầu Huyền Quy.
Nó chán ghét giao lưu cùng rùa đen, quá phiền toái.
Tốt nhất là trực tiếp đập choáng bắt đi là được.
Nó vừa ra tay, Huyền Quy đã bị đập choáng váng, đầu lĩnh Ngư Nhân túm lấy một cái chân của nó, đi về phía hải dương.
Thấy cảnh này, đàn quạ trực tiếp trợn tròn mắt.