Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 502 - Chương 502: Tương Lai Của Huyền Quy

Chương 502: Tương lai của Huyền Quy Chương 502: Tương lai của Huyền Quy

Bịch. . .

Bịch. . .

Sau khi nhóm Lộ Nhiên đi đến hồ Thanh Ngô, người thừa kế của nguyên soái Huyền Quy là Vua Cá Chép ở hồ Thanh Ngô ở trên mặt hồ khổ sở nghênh đón Vua Lục Hải vĩ đại trở về.

Lực lượng linh hồn của nó rất cường đại nên rất thông minh. Tận mắt thấy nguyên soái Huyền Quy được đón đi nhưng mãi không trở về, nó đã đoán ra tám phần mười là nguyên soái Huyền Quy đã xảy ra chuyện.

Hiện tại Lộ Nhiên lại đến đây đã chứng minh suy đoán của nó.

[Ô ô ô ô ô, sư phụ, sư phụ... ] Vua Cá Chép ở trong hồ nước cực kỳ đau lòng. Nguyên soái Huyền Quy dạy bảo nó mấy ngày nay làm cho nó rất kính trọng Huyền Quy, coi như vừa là thầy vừa là cha.

"Nhóc khóc lóc cái khỉ gì!" Quản lý Huỳnh cạn lời nhìn con cá này.

Lộ Nhiên cũng an ủi nó: "Đại tướng Cá Chép, đừng lo, nguyên soái Huyền Quy chưa hẳn đã xong đời đâu."

"Nó chỉ bị yêu quái bắt đi thôi."

"Hẳn là cũng không nguy hiểm đến tính mạng."

"Nhóc hãy cố gắng trở nên mạnh mẽ, rèn luyện sức mạnh của mình thật tốt. Chờ nhóc thành công hóa rồng, có lẽ còn có hi vọng cứu nguyên soái Huyền Quy trở về."

"Đi thôi đi thôi, cố gắng rèn luyện đi thôi."

Sau một hồi được Lộ Nhiên trấn an, trong ánh mắt của đại tướng Cá Chép tràn ngập đấu chí, nó quay đầu rời đi.

Mà quản lý Huỳnh thì là giật giật khóe miệng. Tốt lắm, sinh vật siêu phàm ở thành phố Lục Hải đều không có con nào bình thường hết.

Trong một cái hồ nhỏ không ngờ lại để Lộ Nhiên tìm được hai con Ngọa Long Phượng Sồ.

Biểu diễn tiết mục [ cố gắng tu luyện, cứu sư phụ trở về ].

"Hô..."

Không có mấy tên vướng víu quấy rầy, tinh thần niệm lực của quản lý Huỳnh bao trùm lên toàn bộ hồ Thanh Ngô, tìm kiếm đồ vật liên quan đến lão rùa đen ở trong đó. . .

Thời gian trôi qua, một lát sau, nó đã mò ra từ trong hồ nước một chiếc mai rùa mà lão rùa đen từng dùng.

Cầm cái mai rùa này, quản lý Huỳnh nói: "Tôi bắt đầu đây."

Nói rồi, không để ý đến Lộ Nhiên ở bên cạnh chưa kịp phản ứng, đôi mắt của nó nhắm chặt, đồng thời, mai rùa trước người cũng bị tinh thần niệm lực bao vây.

"Chúng ta cùng nhìn đi."

Trong lúc dự báo, nó duỗi ra vuốt mèo, Lộ Nhiên thấy thế cũng đưa tay ra, nắm lấy tay nó.

Một chớp mắt tiếp theo.

Lộ Nhiên chỉ cảm thấy trước mắt như vật đổi sao dời, giống như tiến vào một lĩnh vực nào đó, xung quanh đen kịt một màu.

Những không gian đen nhánh này như màn hình lớn trong rạp chiếu phim, chậm rãi từ tối đen trở nên nên sáng ngời.

Ùng ục ục lỗ lỗ...

Âm thanh hình thành bong bóng xuất hiện.

Rất nhanh, không gian đen nhánh bị nhiễm lên một màu xanh đậm, cảnh tượng dưới đáy một vùng biển mênh mông trực tiếp rọi vào trong mắt Lộ Nhiên. Giờ phút này hắn phảng phất đang xem một bộ phim bom tấn 3D, đặc biệt mới lạ.

"Khóa chặt được rồi. . ."

"Còn may, còn may, trong tương lai cậu không đi tìm kiếm nguyên soái Huyền Quy, nó hẳn là bình an vô sự. . ."

Miêu Miêu nói, đồng thời hình ảnh cũng ngày trở nên rõ ràng.

Chỉ thấy dưới biển sâu, một con rùa dài mấy chục mét, đang vác lấy một cái bia đá cực lớn, thân hiện lên màu xanh đậm, đầu có màu đỏ tươi, đằng sau là hàng vạn lính tôm tướng cua, đang chiến đấu cùng bầy cá mập ở biển sâu.

Khung cảnh vô cùng hùng vĩ, biển sâu không ngừng náo loạn, trên thân nguyên soái Huyền Quy tỏa ra năng lượng dao động như là cơn lốc trên biển quét ngang chiến trường. Ngoại trừ đẳng cấp chủng tộc, chỉ nhìn đẳng cấp trưởng thành đơn giản thậm chí có khả năng nghiền ép cả nhóm Vua Đột Tử ở hiện tại.

"Chuyện này." Lộ Nhiên kinh ngạc quá đỗi.

"Quản lý Huỳnh, cảnh tượng này là thực sao? ?"

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lộ Nhiên sốc.

Con rùa đen này không phải kêu ca với mình đòi nghỉ hưu sao? ? ?

Sao đi đến biển sâu lại lăn lộn thành hỗn thành lão đại của hơn vạn lính tôm tướng cua rồi? ? ?

Hơn nữa, hình như còn tiến hóa rồi?

Bia đá kia là chuyện gì xảy ra?

Nhìn qua thì giống cái mà mình đã rèn cho nó, nhưng lại có một điểm khác biệt, bia đá dường như cũng thăng cấp rồi? Đến cùng nó đa trải qua chuyện gì.

Dự báo tương lai thoáng qua như là bọt nước vỡ vụn, quản lý Huỳnh phân thân mệt mỏi thở hồng hộc, nói: "Tôi tiến hành dự báo dựa trên cơ sở tình trạng đã có từ trước, nếu như cậu không tác động ảnh hưởng tới tương lai thì đại khái sẽ ảy ra như vậy. . ."

"Tôi đã nói là nó không sao đâu mà."

"Nhìn xem, so với ở lại Lục Hải cùi bắp này của cậu, nó ở đó phát triển còn tốt hơn."

"Có khi còn là do nhà cậu nhỏ nên hạn chế nó phát triển ấy."

Lộ Nhiên khẽ giật mình: "Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng. Huyền Quy khẳng định là bị buộc bất đắc dĩ thôi, mặc dù tương lai nhìn nó rất dũng mãnh, nhưng tôi rất quen với tính nó, nó khẳng định vẫn luôn chờ tôi đi đón nó trở về nghỉ hưu. . ."

"Vậy tiếp theo làm gì?" Quản lý Huỳnh khinh bỉ hỏi.

Lộ Nhiên khụ khụ một tiếng, nói: "Nếu nó đã không có việc gì, vậy trước tiên cứ để nó lại biển sâu làm đại tướng của đế quốc đi. Sự kiện lần này coi như cho chúng ta một bài học cảnh tỉnh. Nếu không có đủ thực lực thì không cách nào yên ổn về hưu. . ."

"Trải qua lần ma luyện này, mặc kệ nó muốn về Lục Hải nghỉ hưu, hay là trực tiếp nghỉ hưu tại biển sâu, thực lực của nó cũng đều được đảm bảo. Trong giai đoạn này. . . Mượn nhờ tài nguyên của đế quốc Ngư Nhân rèn luyện kinh nghiệm để trưởng thành cũng không hề thua lỗ."

"Chờ mấy tháng nữa tôi có năng lực xuống biển hẵng đi tìm nó đi! . . ."

Lão Rùa à, không phải tôi không muốn đi tìm cậu, là vì cho dù hiện tại đến đó cũng chẳng khác nào tặng không đầu người. . . Lộ Nhiên thở dài, hi vọng cậu ở trong biển sâu mọi chuyện đều ổn, chờ tôi!

Bình Luận (0)
Comment