"Cắt."Quản lý Huỳnh mở miệng:
"Nhưng mà Dự Đoán Tương Lai của tôi có bốn điều cấm kỵ."
"1, tôi không dự báo tương lai của sinh mệnh có thực lực quá mạnh."
"2, tôi không dự báo tương lai của sinh mệnh có tiềm lực quá lớn."
"3, tôi không dự báo tương lai quá xa xôi."
"4, mỗi lần sử dụng Dự Đoán Tương Lai đều phải được đền bù thỏa đáng, không thể dùng miễn phí."
Nó cau mày nhìn Lộ Nhiên: "Lão Rùa nhà cậu có thực lực không mạnh, phù hợp với điều thứ nhất."
"Điều thứ hai, nó cũng tạm thời không đạt tới tiêu chuẩn phán định tiềm lực cường đại của tôi..."
Lão Rùa mặc dù có tiềm lực không tệ, nhưng dù sao sau khi linh khí khôi phục vẫn chỉ là siêu phàm cao cấp, muốn cho quản lý Huỳnh kiêng kị thì ít nhất phải là tương lai của trời sinh chủng tộc quân vương.
Đương nhiên, tất cả đều có ngoại lệ.
Ví dụ như chó, thằn lằn, quạ của Lộ Nhiên trải qua Lộ Nhiên bồi dưỡng một thời gian đã có tiềm lực rất lớn, tương lai cũng không thể nắm bắt được nên quản lý Huỳnh sẽ không tuỳ tiện dự báo.
Rất dễ dàng dẫn đến bản thân bị phản phệ.
Nhưng con rùa đen này trong thời gian ngắn hẳn là không có vấn đề gì.
"Về phần điều thứ ba, tôi chỉ thay cậu dự báo tình hình của Lão Rùa trong nửa năm tới."
"Nếu như nửa năm sau nó không có chuyện gì, vậy thì trong vòng nửa năm này, cậu cứ yên tâm đi." Quản lý Huỳnh tự tin: "Như vậy có được không? Nếu chấp nhận được thì nói đến điều thứ tư đi, dù sao mỗi lần tôi dùng Dự Đoán Tương Lai đều phải tiêu hao cực lớn."
"Cậu đừng mơ được xài miễn phí."
Lộ Nhiên nhìn về phía nó, hỏi: "Cậu muốn cái gì..."
"Cũng cung cấp cho tôi tin tình báo làm tôi thỏa mãn đi." Quản lý Huỳnh không mấy hứng thú, cảm giác Lộ Nhiên cũng không lấy ra được đồ tốt gì.
Đồ tốt Lộ Nhiên còn phải giữ lại cho mình, như vậy, khả năng hấp dẫn nó cũng chỉ có tình báo.
Về phần Lộ Nhiên lấy ra tình có báo giá trị thế nào thì không quan trọng, dù sao bất kể như thế nào, nó đều là đến giúp Lộ Nhiên.
Chủ yếu là nó muốn tạo cho Lộ Nhiên thói quen tốt không thể lấy không sức lao động của người khác.
"Được . . ." Lộ Nhiên đau đầu, tình báo à.
Mình còn có thể có tình báo gì chứ.
Tuy nhiên rất nhanh, hai mắt Lộ Nhiên đã tỏa sáng. Hắn vỗ tay nói: "Quản lý Huỳnh."
"Lúc trước có phải cậu cũng dùng năng lực Dự Báo để tìm kiếm 'sinh mệnh viễn cổ ngủ say' phải không?"
"Đúng, thì sao?" Quản lý Huỳnh không rõ Lộ Nhiên muốn làm gì.
"Hiện tại sinh mệnh viễn cổ như Vua Ngư Nhân đều đã thức tỉnh, như vậy chứng tỏ những sinh mệnh viễn cổ khác cũng có thể sắp thức tỉnh theo quá trình linh khí khôi phục tăng tốc."
"Nhưng giống như chúng ta phán đoán, khẳng định sẽ có một nhóm sinh mệnh viễn cổ ở vào trạng thái suy yếu, sắp chết, thực sự khó trở lại đỉnh phong, đúng không?"
" Ý tưởng của chúng ta lúc đó... là làm rõ ưu nhược điểm, xem bọn chúng có nguyện ý trở thành thú cưng linh hồn, để được sống tiếp hay không!"
Quản lý Huỳnh gật đầu.
"Nhưng khẳng định rất nhiều thú cưng khó có thể tiếp nhận điều kiện này. Nếu không lại cho chúng nó có một vài lựa chọn đi!" Lộ Nhiên nói: "Nếu như tôi có biện pháp để bọn chúng ở thời khắc cuối cùng của sinh mệnh truyền thừa lại huyết mạch của mình, sinh sôi đời sau thì sao?"
"A?" Quản lý Huỳnh sững sờ: "Cậu có ý tứ gì?"
Lộ Nhiên nói: "Ở bí cảnh truyền kỳ vừa rồi, tôi đã thu được một loại tài nguyên như vậy..."
Ngay sau đó, Lộ Nhiên nói cho quản lý Huỳnh về công năng của Đá Giọt Máu.
"Sau khi cậu gặp được sinh mệnh viễn cổ cường đại, hoàn toàn có thể bán cho bọn chúng tình báo này."
Cứ như vậy, không chỉ có thể quảng cáo Đá Giọt Máu thay Lộ Nhiên mà quản lý Huỳnh cũng có thể nhờ vào tình báo về Đá Giọt Máu kiếm bộn từ sinh mệnh viễn cổ.
"Má nó chứ!" Quản lý Huỳnh nghe xong, mở to mắt và nói: "Cậu còn lấy được cái đồ chơi như thế à?"
"Giá trị của tình báo này đủ chưa?" Lộ Nhiên vội hỏi.
Quản lý Huỳnh trầm tư, nói: "Sinh mệnh cường đại làm thế nào để thuận lợi sinh sôi đời sau đúng thật là một nan đề. Nếu như đang ở thời viễn cổ còn tốt, linh khí dồi dào, chủng tộc phồn vinh. Nhưng hiện tại, phần lớn sinh mệnh có lẽ đều đã biến thành chủng tộc duy nhất, chỉ tìm chủng tộc cùng loại giao phối thì độ khó sinh sản càng tăng lên, dù sao cách li sinh sản là thứ rất khó nói..."
"Đá Giọt Máu đó của cậu... quả thực sẽ để cho một vài sinh mệnh cường đại điên cuồng, cho dù là chủng tộc bá chủ."
"Tốt, tình báo này đủ giá trị." Quản lý Huỳnh cũng nhìn thấy cơ hội buôn bán từ tình báo này!
Lộ Nhiên cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Lại nói quản lý Huỳnh, chính cậu không nghĩ gì về Đá Giọt Máu sao?"
"? ?"
Quản lý Huỳnh giận, nói: "Bà đây mới 18 tuổi."
Lộ Nhiên: ? ? ?
Một con mèo 18 tuổi đã coi như là lớn tuổi lắm rồi đấy.
Hơn nữa, cậu mà 18 tuổi á? ? ?
Ý là không tính thời gian ngủ say nhiều năm như vậy vào số tuổi đúng không?
"Dự Đoán Tương Lai, về nước Hạ lại nói!"
"Tôi muốn đi hồ Thanh Ngô để thực hiện dự báo."
Thỏa thuận với quản lý Huỳnh xong xuôi, Lộ Nhiên cũng đi theo nó bước lên con đường sinh tử trở về nước Hạ.
Vốn dĩ Lộ Nhiên còn rất lo lắng lần này trở về có thể gặp phải nguy hiểm gì hay không, tuy nhiên thực tế đã chứng minh, hắn suy nghĩ nhiều rồi.
Cho dù có người muốn gây bất lợi cho hắn thì hiện tại cũng không phải thời cơ tốt nhất.
Dù sao lúc này, có thể là thời điểm nước Hạ dành cho Lộ Nhiên mức độ bảo hộ cao nhất.
Sau một thời gian ngắn, Lộ Nhiên thành công trở về thành phố Lục Hải.
Sau khi trở lại thành phố Lục Hải, Lộ Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm, cũng may không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.
Ở lì trong thành phố Vô Hạn đến cấp 60 đồng nghĩa với việc hắn sẽ không có internet, hắn sẽ chết mất.
Về đến nước nhà, bảo tiêu của Lộ Nhiên lại chỉ còn có một con mèo là quản lý Huỳnh, nhưng Lộ Nhiên cũng không có ý kiến gì về chuyện này.
Dù sao có đại lão hệ thời gian biết dự báo làm bảo tiêu thì còn cần gì xe đạp.
Mặc dù quản lý Huỳnh nhìn không đáng tin cậy, nhưng trên thực tế, hẳn là đáng tin cậy hơn hiệu trưởng Thạch Chấn và Heo ca nhiều.