Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 51 - Chương 51:Trở Lại Thành Phố Vô Hạn

Chương 51:Trở lại thành phố Vô Hạn Chương 51:Trở lại thành phố Vô Hạn

[Lúc nào chị tỉnh thì nhớ thông báo cho cha mẹ chuyện chúng ta đã trở thành ngự thú sư sự. Tôi muốn đi thành phố Vô Hạn một chuyến, không biết lúc nào mới trở về, có việc gấp thì chị có thể đến thành phố Vô Hạn tìm tôi. Còn nhớ ID của tôi không? Người Qua Đường, 9528. cứ gửi lời mời kết bạn với tôi là được rồi. ]

Sau khi ăn xong bữa cơm đầy chán nản, Hà Tổng bị Lộ Nhiên thu hồi vào trong thẻ để suy ngẫm về cuộc đời của chó.

Lộ Nhiên đọc lại tin nhắn gửi cho Phương Lan và xác định không có vấn đề gì, sau đó hắn lấy thẻ thân phận ra, kích hoạt công năng truyền tống.

[Phải chăng sử dụng 5 tinh tệ để truyền tống đến thành phố Vô Hạn. ]

Đúng.

Lộ Nhiên vừa xác nhận trong đầu.

-5 tinh tệ.

10 giây sau, sau một ngày rời đi, hắn lại lần nữa trở lại thành phố Vô Hạn và đi tới gian phòng dành riêng cho mình.

Lộ Nhiên không có ý định ở lâu trong phòng. Tuy rằng hắn có ý định để cho Hà Tổng học tập kỹ năng, nhưng không phải hiện tại.

Trước khi đi ra ngoài, Lộ Nhiên nhìn thoáng qua số tinh tệ còn lại, rất tốt, còn rất nhiều.

Không biết rèn một thanh vũ khí thật tốt thì cần bao nhiêu tiền.

Lộ Nhiên đẩy cửa ra, phóng thẳng đến bên ngoài khu dân cư. Lần này, hắn không bắt gặp Tiểu Bạch Long ở cửa ra vào.

Ngoại trừ đăng ký thân phận ngự thú sư, thật ra hắn còn có chuyện muốn nhờ Tiểu Bạch Long, đó chính là thay hắn giải quyết chuyện đi học ở trường cấp 3.

Tuy nhiên, hắn đã xin nghỉ những buổi học bù ngày nghỉ rồi, nghỉ hẳn vẫn còn hơi sớm, hắn cũng không vội.

"Lên đường đi."

Lần này, bởi vì tràn đầy năng lượng nên Lộ Nhiên không lựa chọn phương tiện giao thông nào mà tản bộ về phía mục tiêu cần đến.

Tranh thủ vừa đi vừa ngắm nhìn phong cảnh ở thành phố Vô Hạn luôn.

Trên đường, Lộ Nhiên thấy không ít người, trong đó phần lớn đều giống hắn, đều ngơ ngác như con nai vàng, vừa đi vừa dừng rồi ngó nghiêng xung quanh như đang đi tham quan danh lam thắng cảnh.

Lộ Nhiên đoán những người này đều là người mới vừa đi vào thành phố Vô Hạn mấy ngày gần đây và đang trong giai đoạn cực kỳ tò mò với mọi thứ xung quanh.

"Mới chỉ cách một ngày mà có vẻ nơi đây đã náo nhiệt hơn hôm trước không ít rồi."

Hơn nữa, Lộ Nhiên cũng dần dần phân biệt được đâu là 'người cũ', đâu là 'người mới'.

Phần lớn những người mới đều mặc trang phục bình thường, mà những người từng trải, trong đó có một bộ phận là nhân viên của chính phủ thì mặc trang phục thống nhất trang trọng hơn, thoạt nhìn giống như trang phục được thiết kế chứ không phải mẫu thống nhất, vì vậy có đủ loại.

Áo giáp, áo choàng pháp sư, quần áo da thú, quần áo đạo sĩ... Làm cho Lộ Nhiên cảm thấy hơi lộn xộn, cảm thấy phong cách loạn xà ngầu.

"Quần áo bình thường phần lớn là mặc từ trong hiện thực đến đây, mà những loại trang phục đặc biệt hơn này rất có thể là hàng được chế tạo đặc biệt, cùng loại với mặt dây chuyền Hươu Thần, là trang bị có chức năng và thuộc tính đặc biệt."

Cùng nhau đi tới, Lộ Nhiên rất nhanh đã đến được địa điểm cần đến là tiệm rèn. Hắn ngẩng đầu nhìn tiệm rèn có tên là 'Tiệm Rèn' rồi nhẹ nhàng thở ra. May quá, hôm nay mở cửa.

Cọt kẹt....

Lộ Nhiên còn chưa tiến vào, bên trong đã mở cửa ra trước. Một thanh niên mặc như thợ săn đi ra, trên ngực của anh ta có một biểu tượng hình ngôi sao 6 cánh, hẳn là huy chương của một công hội nào đó. Phía sau anh ta là một người đàn ông trung niên bụng phệ chỉ mặc một chiếc áo vest trắng không tay và quần đùi màu nâu.

Người đàn ông nói với thanh niên thợ săn: "Chúc cậu thành công, sau khi thông quan nhớ mang cho tôi một chai rượu ngon nhé."

"Nhất định rồi. Ông Lâm bận gì thì cứ đi làm đi, hình như lại có khách hàng mới rồi. Tôi đi trước đây." Thanh niên thợ săn nhìn Lộ Nhiên ở bên ngoài một cái, tiếp đó tạm biệt người đàn ông.

"Ừ." Ánh mắt của ông Lâm đặt ở trên người Lộ Nhiên đang đứng ở cửa, ông nói: "Người mới sao, muốn rèn à? Ai giới thiệu cho cậu tới đây vậy?"

"Nữ nhân viên phục vụ tai mèo ạ. Ông là đại sư Lâm phải không ?" Lộ Nhiên hỏi.

"Mấy người chuyên buôn bán thông tin đó à ? Được rồi, cậu vào đi." Đại sư Lâm nói: "Tôi phải nhắc nhở cậu trước, giá cả rèn đúc ở chỗ tôi không rẻ, người mới chưa chắc đã có thể chịu đựng được đâu."

"Ta mang theo tài liệu." Lộ Nhiên đi theo người đàn ông vào trong tiệm rèn. Bên trong bày trí rất đơn giản, một cái quầy hàng, mấy cái bàn tròn nhỏ và ghế.

Ngược lại ở trên tường lại vô cùng đặc sắc, trên đó treo các loại đạo cụ, bao gồm khiên, trường đao, cung tên và áo giáp chiến đấu, tất cả đều trông rất xuất sắc.

Phía sau quầy hình như cũng có một không gian độc lập khác, còn có một căn phòng khác được ngăn cách bằng một tấm vải, cho dù Lộ Nhiên ở bên ngoài cũng có thể cảm nhận được bên trong truyền ra khí nóng cuồn cuộn.

"Mang theo tài liệu gì, cậu muốn rèn cái gì ?" Đại sư Lâm trở về sau quầy ngồi ở phía sau, ra hiệu cho Lộ Nhiên cũng ngồi xuống.

"Tôi có một khối Quặng Thiên Thạch, tôi muốn rèn một thanh kiếm."

"Hả? Tài liệu cao cấp trong số các tài liệu cực phẩm, không tệ lắm." Đại sư Lâm sững sờ, nói: "Chính cậu dùng à? Nhưng Quặng Thiên Thạch thích hợp để rèn thành đồ phòng ngự cho thú cưng hơn."

"Là cho thú cưng." Lộ Nhiên nói.

"Cho thú cưng? Kiếm?" Đại sư Lâm rơi vào trầm tư, nói: "Thú cưng của cậu là loại gì, khỉ à, hay tinh tinh?"

Cho dù là con khỉ hay tinh tinh có thể cầm vũ khí, nhưng cho đối phương sử dụng kiếm làm vũ khí cũng không thực tế.

Có tài liệu tốt như vậy, chế tạo trang bị phòng ngự không tốt sao, không đủ thì làm thành cánh tay áo giáp cũng được a.

"Cũng không phải, thú cưng của tôi là một con Husky, vì vậy tôi muốn tùy chỉnh kích thước của nó, có thể thực hiện được không?" Lộ Nhiên nói.

Đại sư Lâm: ? ? ?

Cái gì vậy?

Ông lập tức sững sờ.

Rèn kiếm cho Husky? Nói đùa gì vậy? Ông làm nghề này lâu như vậy rồi nhưng đây là lần đầu gặp phải khách hàng cực phẩm như vậy đấy!

Bình Luận (0)
Comment