"Có lúc, đáng sợ nhất không phải những thực vật hung ác kia, mà là con người. Không có thực vật hung ác sinh ra linh trí nào sẽ chủ động đi tính toán cậu, tất cả chỉ làm việc cố định theo bản năng, có dấu vết mà lần theo, chỉ cần thăm dò rõ ràng tập tính của bọn chúng thì xuyên qua Tử Vong Sâm Lâm cũng không phải việc khó."
"Tuy nhiên, vòng đấu loại sẽ cho phép các ngự thú sư xuyên qua Tử Vong Sâm Lâm có thể quấy nhiễu, đào thải lẫn nhau, cho nên đến lúc đó, khả năng cực lớn là sẽ có một nhóm ngự thực sư 'mượn đao giết người', mượn nhờ lực lượng của những thực vật hung ác kinh khủng này đêt hiết lập sẵn cạm bẫy để nhằm vào những người dự thi khác."
"Đây mới là điểm khó nhất trong vòng đấu loại."
"Không có gì đáng ngại." Lộ Nhiên tựa ở trên xe ngựa, mỉm cười.
"Đấu loại là có thể đào thải những tuyển thủ khác à, rõ ràng là một quy tắc rất tốt mà."
"Anh nói xem, nếu như ở trong Tử Vong Sâm Lâm có một người trực tiếp xử lý tất cả thí sinh, vậy thì có phải sau đó sẽ không cần chậm rãi thi đấu nữa mà có thể trực tiếp giành chức quán quân luôn không?"
"A?"
Thạch Trạch sững sờ, nói: "A?"
"Điều này sao có thể, nhiều thí sinh như vậy. . ."
"Cũng đúng." Lộ Nhiên lắc đầu. Thành thật mà nói, vừa rồi hắn sinh ra ý nghĩ như vậy thuần túy là vì làm như vậy có khả năng nhận được đánh giá cho điểm tương đối cao.
Mặt khác còn tiết kiệm thời gian.
Căn cứ những gì hắn tìm hiểu được, sau khi kết thúc vòng đấu loại, thí sinh dự thi còn có thời gian nghỉ ngơi 3 ngày, sau đó mới bắt đầu tiến hành vòng thi đấu chính thức.
Đến vòng thi đấu chính thức lại diễn ra trong mấy ngày.
Cứ từ từ chậm rãi như vậy thì 30 ngày trong bí cảnh đột phá 'vèo' cái là hết.
Thế nhưng nếu như trực tiếp kết thúc cuộc thi đấu tại vòng đấu loại, dùng thực lực tuyệt đối để thu hoạch được quán quân thì thời gian còn lại chẳng phải đều do hắn sắp xếp, không cần đi theo tiết tấu cuộc thi nữa hay sao.
Nhưng mà đến cuối cùng có thể làm được như vậy hay không thì Lộ Nhiên cũng không đoán được.
Nếu như có thể phái ra Quạ Bóng Tối + sử dụng mặt dây chuyền Hươu Thần, Lộ Nhiên cảm thấy không có áp lực gì.
Dù sao phối hợp trinh sát tầm xa + nguyền rủa đánh lén lại, đơn giản thoải mái như bật hack.
Nhưng Lộ Nhiên không biết lực lượng của Tà Thần cở thời đại này có được chấp nhận hay không, vì lý do an toàn, hắn vẫn quyết định chỉ phái Hà Tổng cùng Vua Đột Tử để tránh gặp phải rủi ro.
Hai con cấp 30 bá chủ trung cấp tương đương với hai con cấp 40 quân vương trung cấp.
Át chủ bài của quán quân khóa trước là cấp 41 quân vương cao cấp, trên lý luận đều mạnh hơn Hà Tổng và Vua Đột Tử một chút, nhưng cũng chỉ là trên lý luận thôi.
Dù sao, Hà Tổng có Kiếm Vực nên không thể coi nó như bá chủ cấp 30 bình thường được.
Đến lúc đó, lĩnh vực vừa mở ra, tất cả thực vật hung ác ở trong mắt nó đều là Cỏ Kiếm.
Những thực vật hung ác này chẳng phải đều sẽ bị nó điều khiển à?
Sức chiến đấu tăng mạnh!
Đây chính là thú ngự thực!
Đến cùng ai là ngự thực sư còn chưa chắc đâu.
"Khụ khụ, Lộ Nhiên, cậu thật dám nghĩ đấy."
Thạch Trạch cảm giác Lộ Tổng tự tin quá rồi. Quả thật con chó bá chủ kia rất mạnh, có thể nghiền ép anh ta, nhưng trong cuộc thi đấu năm ngoái, anh ta cũng chỉ vào vòng 32 thôi.
Những người có xếp hạng càng cao thì đẳng cấp càng cao.
Hơn nữa, ở thời đại ngự thực này, thí sinh mạnh nhất cơ bản đều là ngự thực sư.
Trong hoàn cảnh như Tử Vong Sâm Lâm, thực lực của ngự thực sư được tăng thêm rất lớn.
"Ha ha, tôi nghĩ bừa thôi."
"Đến rồi! ! !"
Chẳng mấy chốc, hai người đã tới vùng ngoại ô bên ngoài thành Thụ Giới, đi tới cửa vào Tử Vong Sâm Lâm.
Lúc này, khu vực cửa vào đã bị rất nhiều quân của thành chủ phong tỏa, ngoại trừ mấy người Lộ Nhiên, chính như Thạch Trạch nói, cũng có những người khác sớm đến nơi này với mục đích nghiên địa hình.
Lộ Nhiên vừa xuống xe ngựa với Thạch Trạch, sau đó lại khá bất ngờ nhìn về một hướng.
"Ừm?"
Ở một hướng khác cũng có một người cảm nhận được ánh mắt của Lộ Nhiên, nhanh chóng nhìn sang.
Người này chính là một trong ba gự thú sư dị giới hôm qua Lộ Nhiên đã phát hiện ra, nhìn qua mới chỉ có 15,16 tuổi, Vu Duệ.
Lúc này, cậu ta đang đứng cùng một chỗ với hai người khác, đi theo sau một cô gái mặc váy hoa, cùng chờ đợi ở bên ngoài rừng rậm.
"Sao vậy?" Lúc này, cảm nhận được ánh mắt của Vu Duệ, Giang Minh cùng Liễu Mạn cũng nhìn sang, sau đó đột ngột thay đổi sắc mặt.
Những người khác có lẽ bị thành phố Vô Hạn ảnh hưởng nên không thấy kỳ lạ trước cách ăn mặc của bọn họ, thế nhưng cùng là người thí luyện, hai người bọn họ lập tức liền phát hiện ra trang phục mà Lộ Nhiên đang mặc là quần áo hiện đại!
Người này, chính là ngự thú sư dị giới mà Vu Duệ đã nói đó sao?
"Hi." Nhìn thấy bọn họ lộ ra thần sắc khẩn trương, Lộ Nhiên mỉm cười phất phất tay với bọn họ, khoogn hề dấu giếm thân phận của mình. Tuy nhiên, hắn làm như vậy lại càng làm cho hai người như lâm đại địch.
"Lộ Nhiên, người quen của cậu à? ?" Ở bên cạnh, Thạch Trạch hỏi.
"Hôm qua đã gặp ở chỗ báo danh." Lộ Nhiên nói.
"A a, bọn họ vậy mà đi cùng người của Dương gia, cũng được đưa đến nơi này, xem ra đối phương cũng có lai lịch không đơn giản như cậu." Thạch Trạch hết sức kinh ngạc.
"Bình thường thôi." Lộ Nhiên lơ đễnh thu hồi ánh mắt.
Cùng lúc đó, phía bên kia.
Cô gái mặc váy hoa cũng ngạc nhiên hỏi bọn họ: "Là người quen của các cậu sao? Ngự thú sư à?"
Vu Duệ lắc đầu, thu hồi ánh mắt, nói: "Không phải, nhưng hẳn là một người rất nguy hiểm. Trong trận đấu. . . Phải cẩn thận người này."
Quả thực nguy hiểm!
Hai người Giang Minh cùng Liễu Mạn không ngờ Lộ Nhiên lại quang minh chính đại phất tay chào hỏi bọn họ, giống như không hề kiêng kị thân phận người dị giới của bọn họ.
Kẻ như vậy không phải thiếu thông minh thì chính là cực kỳ nguy hiểm.
Mặc dù chạm mặt, thế nhưng bốn người đều không có ý định nói chuyện với nhau, sau khi chuẩn bị một chút, bọn họ đều tự mình tiến vào Tử Vong Sâm Lâm, hơn nữa còn lựa chọn tiến đến những phương hướng không giống nhau.