Trong Tử Vong Sâm Lâm.
Càng vào sâu, thực vật hung ác được cấy ghép ở trong này lại càng nguy hiểm.
Trên đường đi, Lộ Nhiên đi theo Thạch Trạch dẫn đường đã gặp được rất nhiều thực vật hung ác bình thường. Nếu như bọn chúng thức tỉnh, khả năng sẽ có đẳng cấp chủng tộc siêu phàm, chủng tộc thống lĩnh, Lộ Nhiên dĩ nhiên không để ý chút nào.
Hắn muốn tìm cho Phương Lan thực vật hung ác ít nhất cũng phải có cùng cấp bậc với Cỏ Kiếm.
"Anh Thạch, đưa tôi đi nhìn xem Long Huyết Liễu Thụ kia được không?" Lộ Nhiên không hiểu rõ về độc, nhưng lại hiểu khá rõ về rồng, vì vậy, mục tiêu đầu tiên của hắn chính là Long Huyết Liễu Thụ.
Nếu cái đồ chơi này có thể thức tỉnh, hắn cảm thấy có thể để nó làm thân thuộc của Vua Đột Tử cũng không tệ. Dù sao dựa vào lượng máu mà hàng ngày Vua Đột Tử rơi ra đã đủ để giúp nó nhanh chóng trưởng thành, cũng càng thuận tiện cho việc bồi dưỡng.
Tuy nhiên đáng tiếc, tính cách không phù hợp với Vua Đột Tử nên rất khó tổ hợp tác chiến.
"Lộ Nhiên, gan cậu cũng lớn thật đó."
"Sao cậu không triệu hoán thú cưng chó ra bảo vệ mình?"
"Chỉ dựa vào tôi dò đường làm tôi rất áp lực."
Lúc này, Thạch Trạch mang theo Chó Nuốt Trăng dò đường ở phía trước, mà Lộ Nhiên ở phía sau lại nhìn ngắm xung quanh như một người đang đi dạo phố.
Điều này làm cho Thạch Trạch giật giật khóe miệng, Lộ Nhiên thật sự không lo lắng đột nhiên xảy ra nguy hiểm gì sao?
"Anh không hiểu." Lộ Nhiên nói: "Tôi triệu hoán nó còn nguy hiểm hơn không triệu hoán."
Với năng lực hành động ngốc nghếch của Hà Tổng, Lộ Nhiên đoán nếu triệu hoán nó đi ra dò đường, nguy hiểm có thể gặp phải trên đường sẽ tăng gấp bội.
Tên ngốc này không chỉ xấu tính mà còn ham ăn, lúc ở bí cảnh thí luyện tân thủ, nó còn suýt ăn cả nấm độc.
Đã trôi qua mấy tháng rồi mà cũng không nghiêm túc được chút nào.
Ngược lại, từ khi dung hợp Tính Chất Đặc Biệt Tuyệt Ngộ, ngộ tính của Hà Tổng mặc dù được tăng lên, nhưng trí thông minh 80% là bị giảm xuống.
Dù sao với trí thông minh ban đầu, Hà Tổng còn biết Sừng Gãy Hươu Thần không phải kiếm, nhưng mà hiện tại, trong mắt nó cái gì cũng đều là kiếm kiếm kiếm.
Là kiểu hi sinh trí thông minh để đổi lấy ngộ tính cùng chiến lực.
Mà Lộ Nhiên sở dĩ không lo lắng gặp phải nguy hiểm là bởi vì thật ra bản thân hắn bộc phát toàn lực cũng có chiến đấu không yếu hơn hung thú bao nhiêu. Thông qua Mô Phỏng Siêu Thú lấy được tố chất thân thể, phối hợp với Viêm Linh gia trì, nói hắn là một con hung thú thuộc tính lửa hoàn toàn không có vấn đề.
Siêu khắc chế những thực vật này.
"Sao lại như vậy? ?" Thạch Trạch không hiểu, triệu hoán còn nguy hiểm hơn không triệu hoán á?
Lộ Nhiên lộ ra ý cười, nhìn anh ta và trả lời: "Bởi vì nó rất thích tìm đường chết. . . Được rồi, tôi cứ triệu hoán nó đi ra, chắc là không gây ra chuyện lớn gì đâu."
"Vừa vặn kiểm nghiệm một năng lực."
Nói rồi, Lộ Nhiên gọi Hà Tổng ra, dự định để lát nữa nó mở Kiếm Vực ra xem có thể điều khiển những thực vật hung ác này hay không.
Cũng coi như thực hành luyện tập trước cho vòng sơ loại.
"Ô..." Cùng lúc đó, Hà Tổng bị Lộ Nhiên triệu hoán ra đang dùng ánh mắt sắc bén nhìn bốn phía.
"Năng lực, năng lực gì?" Thạch Trạch tò mò hỏi.
"Điều khiển thực vật hung ác." Lộ Nhiên nói.
"Thật sao? Lộ Nhiên, tôi ít đọc sách, cậu cũng đừng gạt tôi." Thạch Trạch không tin lắm.
Ngậm Cỏ Kiếm chiến đấu thì cũng thôi đi, một con chó hệ gió tuyết, điều khiển thực vật hung ác?
Nghĩ thế nào cũng không thấy đáng tin cậy.
Nghe quả thực giống tìm đường chết.
"Hà Tổng, thử xem có thể điều khiển những thực vật hung ác này hay không."
Lộ Nhiên chỉ về phía trước. Khu vực phía trước là một địa bàn của 'Đậu Đậu Xạ Thủ'. Thực vật hung ác này có những thuộc tính khác nhau, có thể phun ra đạn pháo băng sương, có thể phun ra đạn pháo sét, mặc dù không được coi là lợi hại gì, nhưng số lượng lại vô cùng khổng lồ, tụ tập cùng một chỗ cũng làm cho người khác rất đau đầu.
"Gâu! !"
Hà Tổng lạnh nhạt, vừa định mở Kiếm Vực Vô Hạn bao trùm lên những thực vật hung ác này, biến bọn nó thành kiếm thực vật, nhưng đột nhiên, anh như nhận ra điều gì đó.
Điều khiển những thực vật không có linh trí này cần dùng đến Kiếm Vực sao? Có phải là quá lãng phí năng lượng hay không.
Dùng dao mổ heo để giết gà!
Nó lộ ra ánh mắt trí tuệ, đột nhiên có cảm giác dù mình không có lực lượng của Kiếm Vực trợ giúp vẫn có thể điều khiển những thực vật hung ác này.
Hươu Thần!
Một đoạn sừng của Hươu Thần có thể chuyển hóa lực lượng tự nhiên của cỏ cây thành sinh lực, khả năng kiểm soát tự nhiên của nó vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ cần nó Sừng Gãy Hươu Thần, những thực vật này chẳng phải đều ngoan ngoãn nghe lời à?
"Hô hô -" Hà Tổng thở hồng hộc, ánh mắt trí tuệ lấp lóe, cảm giác mình quá thông minh rồi.
Nghĩ đến đây, trên đỉnh đầu Hà Tổng bắt đầu nhanh chóng định hình năng lượng để mọc ra sừng hươu.
[Tôi là hươu... tôi là hươu... tôi là hươu. . . ]
Thạch Trạch, Lộ Nhiên: ? ?
Thạch Trạch sửng sốt nói: "Lộ Nhiên, như vậy là ý gì ?"
"Anh hỏi tôi à?" Lộ Nhiên hạn hán lời nhìn Hà Tổng. Bảo nhóc mở ra Kiếm Vực Vô Hạn, nhóc Hươu Thần làm cái quỷ gì vậy ?
Lộ Nhiên lẩm bẩm, cho dù Hươu Thần có thể là thần thú quản lý lực lượng sinh mệnh của cỏ cây, nhưng một con chó như nhóc vậy cũng không giống a. . .
Nhưng mà, Lộ Nhiên còn chưa lẩm bẩm xong, trên thân Hà Tổng mọc ra sừng hươu lại đột nhiên tỏa ra một luồng khí tức đặc biệt. Khí tức kia không khác Sừng Gãy Hươu Thần chút nào, có ánh sáng xanh vàng chói mắt tràn ngập trên người Hà Tổng. Nó được bao quanh bởi ánh sáng, khiến người ta khó nhìn thấy thân hình chó nguyên bản của nó. Nhìn từ hình dáng lại thấy giống Hươu Thần thật. . .
"Đậu móa, hươu chó." Thạch Trạch kinh ngạc quá đỗi.
Đại não của Lộ Nhiên tạm thời bị lỗi kết nối. Định hình ý cảnh sinh vật?
Nói đùa cái gì.
Thứ này mà nhóc cũng có thể lĩnh ngộ ra à?
Chẳng lẽ là vì Hà Tổng sử dụng Sừng Gãy Hươu Thần lâu dài cộng thêm dung hợp Tính Chất Đặc Biệt Tuyệt Ngộ sao?
"Đệt!" Lộ Nhiên vẫn nghệt mặt ra. Hắn sai rồi, Tính Chất Đặc Biệt Tuyệt Ngộ quả nhiên càng thích hợp với Hà Tổng hơn!